Chương 32: Tâm sự với người lạ
Châu Giang bước nhẹ trên con phố dài. Con phố đông vui và náo nhiệt nhưng lại khiến cô cảm thấy lạc lõng và càng cô đơn. Mọi người đang vui vẻ thế kia cớ sao cô lại buồn Một nỗi buồn ko tên nhưng lại da diết, đeo bám cô ngày đêm. Cô ko thể nói với bất kì ai, chẳng thể tâm sự với người nào dù trên thế gian kia có bao nhiêu người..... Những nỗi buồn đôi khi chỉ là vu vơ nhưng cũng đủ đeo bám ta hằng ngày. Ngày nào cũng thấy nhớ, cũng thấy mong và chợt thấy vui mừng khi gặp mặt rồi lại bỗng chốc đau buồn khi thấy người đó thân thiết với một bóng hình khác. Một giọt nước đang lăn dài trên má cô. Cô khóc Ko, cô đâu khóc. Vậy thì chẳng lẽ là.....
Mưa!!!!
Một cơn mưa bất ngờ kéo về. Những hạt mưa trong veo và thanh khiết như những hạt thủy tinh vỡ nhỏ. Mưa rớt xuống lòng phố Hà Nội. Mưa rớt trong lòng người.
Đám đông hỗn loạn rồi tan dần. Mọi người đều đi tìm một nơi an toàn để mình ko bị ướt. Châu Giang tìm kiếm trong đám đông hỗn loạn, có một chiếc xe đang dừng lại. Cô bé vội vẫy rồi bước lên xe, đóng cửa lại.
- Giúp tôi đến số nhà X, tòa nhà Y trên đường Z
Người lái xe ngạc nhiên nhìn cô bé. Đó là một anh chàng ngoại quốc khá điển trai với đôi mắt xám và mái tóc ngắn vàng óng. Tuy vậy, Châu Giang ko chú ý đến anh ta lắm. Cô bé đang mải tìm kiếm một vật gì đó trong túi xách. Cô bé khẽ ngẩng đầu lên:
- Sao còn chưa đi vậy_ Nhận thấy ánh mắt của người lái xe luôn hướng về mình với vẻ kì quặc, Giang ngạc nhiên- Sao vậy Mặt tôi dính gì à
- Ko_ Người lái xe mỉm cười, nhún vai rồi mở khóa. Chiếc xe rùng mình rồi chuyển bánh.
Những giọt mưa bay bay rồi đọng lại trước ô kính trắng. Một chút gì đó buồn bã, một chút gì đó mệt mỏi, một chút gì đó mất mát, một chút gì đó phiền muội,... hàng loạt cảm xúc liên tiếp vây lấy Giang khiến cô bé gần như vỡ òa. Vẫn biết là luôn nhớ, luôn mong, luôn theo dõi bóng hình ấy nhưng lại chẳng thể ngỏ lời. Vẫn biết là người ấy đã thích một cô gái khác rồi nhưng sao vẫn cứ hoài hy vọng Đã biết bao lần phải dằn lòng để cố quên đi người ấy nhưng lại ...ko thể. Sao trong con tim cô ko thể xóa, ko thể quên đi bóng hình ấy Để rồi.... người nhận lấy đau khổ CHÍNH LÀ CÔ chứ ko phải một ai khác. Cơn mưa vẫn cứ tiếp tục. Nó khiến tâm trạng của người con gái đơn phương thêm phần nặng nề. Từng dòng cảm xúc cứ tế rối bời mà cô ko thể gỡ nổi. Người ta thường nói:" Thời gian sẽ xóa nhòa tất cả", cô ko tin như vậy. Đã mấy năm trôi qua, cô bé vẫn ko hề quên đi tình cảm dành cho Khánh Du mà tình cảm ấy ngày càng mãnh liệt hơn.
- Cô bé đang có tâm sự như vậy à_ Người lái xe quay sang nhìn Châu Giang đang thở dài ngẩn ngơ nhìn những hạt mưa bụi đang đậu trên ô kính, những hạt mưa tuy nhỏ bé nhưng lại rất đẹp, rất trong trẻo. Nó giống như cô gái đang ngồi cạnh anh vậy, rất nhỏ nhắn nhưng lại tạo cho người khác cảm giác tinh khôi và thanh khiết.
- Anh đã bao giờ thích một người chưa_ Châu Giang ko quay sang nhìn người lái xe, đôi mắt cô ko rời khỏi những hạt mưa, nó thực sự có một sức hút lớn đối với cô
- Thích à Tôi chưa...._ Người lái xe gãi đầu ngượng nghịu. Quả thực, sống đã 29 tuổi xuân, anh luôn khao khát một mối tình những kết quả là....29 NĂM CÔ ĐỘC, CHƯA MỘT MỐI TÌNH VẮT VAI.- Nhưng tôi có thể cho cô bé những lời khuyên có ích đó._ Anh chàng người ngoại quốc lém lỉnh chữa ngượng.
- Tôi đang thích đơn phương một người nhưng cậu ấy lại thích một cô gái khác, cô ấy đã có người yêu rồi, người yêu của cô gái đó là anh trai của người con trai tôi thích cũng là người anh kết nghĩa của tôi. Rắc rối lắm đúng ko
- Đúng là rắc rối thật!!! Trong trường hợp này tôi nghĩ là cô bé nên bỏ cuộc. Biết cô gái kia có thể sẽ là chị dâu của mình nhưng anh chàng cô thích vẫn theo đuổi cô ấy có nghĩa là anh ta phải rất thích cô ấy.C Có lẽ cô bé nên bỏ cuộc và tìm kiếm một niềm vui khác từ những thứ xung quanh, biết đâu cũng có một người đang chờ đợi cô.
- Tôi cũng đã nhiều lần nghĩ như vậy. Tôi cũng biết chứ. Tôi biết là những năm tháng mỏi mòn chờ đợi chẳng có tác dụng gì vì đôi mắt của cậu ấy đã hướng về một người con gái khác. Đã bao lần tôi muốn bỏ cuộc, muốn quên đi cậu ấy nhưng hình ảnh cậu ấy lại luôn trong tâm trí tôi, luôn ám ảnh tôi khiến tôi ko thể nào quên. Tôi biết tôi ko thể quên cậu ấy nhưng tôi cũng biết cậu ấy ko thể thích tôi.
- Vậy hãy làm cậu ta thích cô bạn đi._ Người lái xe quay sang mỉm cười với Giang- Trời thường ko phụ lòng ai bao giờ. Hãy tiếp tục theo đuổi cậu ấy và làm cho cậu ấy thích cô đi. Tình cảm bền bỉ của cô bé sẽ cảm hóa được trái tim của cậu ấy và khiến đôi mắt cậu ấy luôn dõi theo cô. Hãy cố lên!!!!_ Người lái xe một tay cầm lái, một tay khẽ xoa đầu Châu Giang.
- Cảm ơn!!!!!_ Châu Giang mỉm cười
Chiếc xe dừng bánh. Châu Giang mở ví ra:
- Hết bao nhiêu vậy
- Ko cần đâu. Cô bé đã thấy ai lái BMW đi lái taxi chưa Mà cũng đã có một tay taxi nào trẻ trung đẹp trai như tôi chưa
- Ý anh là...._ Châu Giang chột dạ. Cô bé chạy ra ngó. Đây ko phải là xe taxi Rõ ràng đây là một chiếc BMW xinh đẹp mà. Ra cô đã nhầm. Chả trách vừa nãy anh chàng ngoại quốc kia ngạc nhiên nhìn cô. Cô nhìn cậu.....bộ vest đen sang trọng, đôi giày sáng bóng. Ôi!!! Làm gì có ai đi lái xe mà ăn mặc như vậy........ Tại sao cô ko chịu để ý hơn chứ
- Xin lỗi!!!!_ Châu Giang ngại ngùng cúi đầu xuống
- Ko có gì đâu, dù sao tôi cũng rảnh và dù sao cũng được biết thêm một cô gái đáng yêu
Nói rồi, cậu ta điều khiển chiếc xe biến mất hút. Châu Giang đứng sững, những hạt mưa rơi xuống. Cô giờ đã ướt nhẹp nhưng trong lòng cảm thấy rất vui và nhẹ nhõm. Có lẽ bởi vì cô đã có được một lời khuyên khá có ích từ một NGƯỜI LẠ. Đôi khi những sự ngẫu nhiên kì lạ lại đem đến cho ta một bất ngờ hạnh phúc