Chương 12

Càng gần đến cuối học kì, cuộc sống của bọn học trò đột nhiên công việc bù đầu cả lên. Thầy cô môn nào cũng cho một đống bài tập, lại còn bắt trước thi cuối kì một tháng phải lập ra kế hoạch ôn tập cho mỗi môn thật chi tiết rồi nộp lên. Cát Vi Dân nhìn đống kế hoạch trước kì thi được điền lung tung trên đầu giường Cao Tân, cứ “Mỗi tiết làm một bài”, “Tổng hợp những lỗi sai” với “Làm đề nâng cao” ba cái đó quanh đi quẩn lại mà sắp xếp tổ hợp bựa ra cho đầy một tháng, thở dài, quyết định kế hoạch trước kì thi của mình vẫn là mình tự lực cánh sinh thì hơn, ít ra còn an toàn hơn cậu ta.


Bên cạnh đó còn có hội diễn tết nguyên đán cũng ngày càng đến gần, không kể đến những người đăng kí tham gia đang vô cùng hăng hái, ngay cả những người không tham gia cũng tập trung thành nhiều nhóm cổ động vào giúp vui, khiến vườn trường vốn trật tự trở thành nơi náo nhiệt khói súng ngập tràn, giương cung bạt kiếm chẳng ra sao.


Thời gian sau giờ học của Cát Vi Dân toàn bộ đều kính dâng cho bài tập và tập luyện, cuộc sống ở trọ trong trường thú vị hơn bao giờ hết. Kì thật so với những bạn cùng phòng khác vừa phải biến bồ câu còn phải thoát xiềng xích, nhiệm vụ của Cát Vi Dân thật sự vô cùng đơn giản thoải mái. Trong ***g sắt lớn đó có lắp đặt một cơ quan bí mật, Cát Vi Dân chỉ cần nấp ở phía sau, chờ màn sân khấu hạ xuống một cái thì lập tức kéo cơ quan ra đổi chỗ với Cao Tân, sau đó làm ra một tư thế động lòng người, dã thú hóa mỹ nữ thế là xong.


Lúc đầu Cát Vi Dân đối với chuyện này có chút kháng cự, mặc dù lúc nhỏ vì diện mạo ngọt ngào đáng yêu nên từng không ít lần bị hóa trang thành con gái, nhưng cậu bây giờ đã là một chàng trai mười bảy tuổi, một đại lão gia giả nữ thì còn ra cái gì a? Chỉ là nhìn qua toàn bộ năm khung xương thô to mặt chữ điền chè bè còn lại trong phòng, Cát Vi Dân đành phải nén đau thương mà hy sinh cái tôi vì tập thể. Dù sao cũng chỉ mặc một lần lúc chính thức biểu diễn, bình thường luyện tập vẫn là áo thun quần bò như mọi ngày, thôi thì sao cũng được.


Mãi đến ngày thi vòng loại, mặc vào trang phục biểu diễn Cao Tân đem tới, Cát Vi Dân đã không thể nghĩ mình hóa trang sẽ khó chấp nhận nữa rồi.


Cát Vi Dân đội mái tóc giả dày gợn sóng màu nâu, mặc váy mỏng màu hồng phấn để lộ bờ vai, đang vô cùng mất hình tượng mà cố sức giãy đạp hai bắp đùi trắng nõn lộ ra dưới váy, cười đến sắp lạc giọng.
“Hahaha… Ui da… Hahaha… Cao Tân… Cười ch.ết tớ… Ha… Ha…”


available on google playdownload on app store


Cao Tân bất đắc dĩ xoa xoa thắt lưng.
“Đừng cười nữa, hóa trang của cậu rơi hết bây giờ, này, có nghe không hả?”
Cát Vi Dân nhìn cậu ta một cái, nhịn không được lại quay ra làm ầm ĩ đến mức ôm bụng lăn trên mặt đất thành một cục.
“Ui da, không được, tớ nhịn không được, haha…”


Cao Tân trên đầu gắn hai tai vân báo, nửa người trên mặc áo ba lỗ vân báo vừa đủ che hai điểm trước ngực, nửa người dưới là một cái quần đùi tứ giác vân báo cuồng dã, phía sau còn gắn thêm cái đuôi xù của báo. Một bộ quần áo vừa đáng yêu lại có chút hoang dã như vậy khi mặc lên cơ thể cao cao của cậu, buồn cười đến nói không nên lời.


Cát Vi Dân đưa tay quẹt nước mắt dính trên lông mi, thở hổn hển bình tĩnh lại mà hỏi cậu ta.
“Cậu ở đâu có được áo với quần này đó?”


“Cửa hàng *** toy a, bộ đồ này buồn cười đến vậy sao? Nghe nói là hàng bán chạy nhất trong tiệm đó, tình nhân người ta cũng sẽ không ở trên giường cười lăn cười bò đâu.”


Giọng Cao Tân cũng không lớn, nhưng gằn từng tiếng rõ ràng, vừa vặn đủ để những đội khác đang chuẩn bị trong hậu trường cùng nghe thấy. Cát Vi Dân cùng bốn cậu bạn vội vàng che mặt, cực lực giả vờ ra vẻ “Tôi không biết tên khùng này”.


Tiết mục ảo thuật ngược lại khá thuận lợi, màn cuối còn chấn động hơn nữa, tên thiếu niên cao cao mặc trang phục vân báo trong ***g thú dùng sức lay song sắt, phát ra một tiếng gào khí phách, tiếp theo lại đột nhiên xuất hiện, cô gái mặc váy hồng kiều diễm đang nửa nằm giữa ***g sắt, trong không gian vô số cánh hoa hồng đỏ bay bay, cực đủ hiệu quả mộng ảo.


“Ảo ảnh quyến rũ” của bọn Cát Vi Dân thuận lợi vượt qua vòng sơ tuyển thứ nhất, lại xông pha qua vòng sơ tuyển thứ hai, một đường thẳng đến đêm hội diễn văn nghệ tết nguyên đán 30/12.
~*~*~*~
Còn 3 ngày nữa em nhỏ lên đường, cơ mà vali còn chưa đụng tới =)) mình thiệt là liều hơn con diều 8->






Truyện liên quan