Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá
✍ Đào Hoa Lộ
Hoàn thành
Ngôn TìnhQuân SựXuyên Không
199 chương
6,256 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Ác Mộng
- Chương 2: Không Mượn
- Chương 3: Đánh Con Trai
- Chương 4: Bắt Chính
- Chương 5: Quyết Định Lớn
- Chương 6: Bồi Đi Học
- Chương 7: Ta Muốn Nghỉ Học
- Chương 8: Mời Cao Minh Khác
- Chương 9: Thắng
- Chương 10: Mật Thư
- Chương 11: Đường Muội Đến
- Chương 12: Tìm Đánh
- Chương 13: Tra Nam Đến Cửa
- Chương 14: Lừa Tiền
- Chương 15: Ăn Vạ
- Chương 16: Mật Báo
- Chương 17: Thư Mặc Danh
- Chương 18: Ảnh Chụp
- Chương 19: Kiều Hung Kiều Hung
- Chương 20: Tiết Minh Dực Trở Về
- Chương 21: Cáo Trạng [1]
- Chương 22: Cáo Trạng [2]
- Chương 23: Ngược Lại Tính Kế [1]
- Chương 24: Ngược Lại Tính Kế [2]
- Chương 25: Ghen
- Chương 26: Đoạt Quyền Của Nàng [1]
- Chương 27: Đoạt Quyền Của Nàng [2]
- Chương 28: Không Sinh[1]
- Chương 29: Không Sinh [2]
- Chương 30: Buộc Garo
- Chương 31: Cho Tức Phụ Chống Lưng [1]
- Chương 32: Cho Tức Phụ Chống Lưng [2]
- Chương 33: Giận Dữ Lôi Đùng
- Chương 34: Thư Nhận Tội
- Chương 35: Bản Kiểm Điểm [1]
- Chương 36: Bản Kiểm Điểm [2]
- Chương 37: Phu Thê
- Chương 38: Thân Thân
- Chương 39: Đi Cửa Sau
- Chương 40: Lộ Mặt Thật [1]
- Chương 41: Lộ Mặt Thật [2]
- Chương 42: Gia Thăm
- Chương 43: Báo Cảnh
- Chương 44: Tình Cảm Mẹ Con [1]
- Chương 45: Tình Cảm Mẹ Con [2]
- Chương 46: Tiết Minh Dực [1]
- Chương 47: Tiết Minh Dực [2]
- Chương 48: Ta Thay Hắn Trả Tiền
- Chương 49: Đại Quân [1]
- Chương 50: Đại Quân [2]
- Chương 51: Nhìn Lén [1]
- Chương 52: Nhìn Lén [2
- Chương 53: Lâm Uyển Tình, Ngươi Trả Tiền! [1]
- Chương 54: Lâm Uyển Tình, Ngươi Trả Tiền! [2]
- Chương 55: Lão Lại Khắc Tinh [1]
- Chương 56: Lão Lại Khắc Tinh [2]
- Chương 57: Phản Bội
- Chương 58: Viết Thư Cáo Trạng
- Chương 59: Mắc Cỡ Chết Được
- Chương 60: Đại Thông Minh [1]
- Chương 61: Đại Thông Minh [2]
- Chương 62: Sự Thật [1]
- Chương 63: Sự Thật [2]
- Chương 64: Ngoài Ý Muốn Chi Tài [1]
- Chương 65: Ngoài Ý Muốn Chi Tài [2]
- Chương 66: Chi Lăng Đứng Lên [1]
- Chương 67: Chi Lăng Đứng Lên [2]
- Chương 68: Rút Đánh
- Chương 69: Thanh Niên Xinh Đẹp
- Chương 70: Thật Độc Ác
- Chương 71: Nữ Nhân Độc Ác
- Chương 72: Tiết Minh Dực Điện Báo
- Chương 73: Nhìn Thấu
- Chương 74: Không Tha Thứ
- Chương 75: Đại Quân Làm Nũng
- Chương 76: Coi Trọng Nàng
- Chương 77: Đưa Kinh Hỉ
- Chương 78: Đi Thăm Người Thân
- Chương 79: Là Yêu A!
- Chương 80: Thủ Trưởng Mời Khách
- Chương 81: Tiết Vân Linh
- Chương 82: Cứu Một Mạng
- Chương 83: Bất Cứ Giá Nào
- Chương 84: Đối Chọi Gay Gắt
- Chương 85: Ba Cái Tức Phụ?
- Chương 86: Giải Nguy
- Chương 87: Thật Tà Tính
- Chương 88: Đánh Nhau Thân Huynh Đệ
- Chương 89: Kiểm Điểm Hai Anh Em Hảo
- Chương 90: Phụ Tử Tỷ Thí
- Chương 91: Nguyên Thư Nam Chủ
- Chương 92: Tiểu Cô Uy Vũ
- Chương 93: Quá Doạ Người
- Chương 94: Đau Lòng Thịt Đau
- Chương 95: Đến Cửa Cầu Hôn
- Chương 96: Hối Cải
- Chương 97: Nhà Mẹ Đẻ
- Chương 98: Xấu Soái, Hảo Học
- Chương 99: Hắn Sợ Nữ Nhân
- Chương 100: Không Sợ Đợi
/2
Lâm Tô Diệp nằm mơ một giấc mơ thấy người chồng lạnh lùng thận trọng luôn bị trà xanh hỏi mượn tiền? Mấy đứa con trong tương lai đứa thì ngỗ nghịch, đứa thì thê thảm?
Lâm Tô Diệp: Tức đến bừng tỉnh!
Lâm Tô Diệp không có văn hóa suy nghĩ nghiêm túc một chút, quyết định biến thân thành người mẹ đanh đá có tính cách sáng nắng chiều mưa, dùng đủ mọi kiểu moi móc tiền riêng của chồng.
Mẹ chồng đau nửa đầu phải mua thuốc (bị cô chọc tức).
Con trai cả muốn mua sách (cô mua cho từ điển để học).
Con trai thứ hai lại đánh nhau (bị cô phạt đi bốc gạch).
Lần nào cũng nếm được trái ngọt nhưng lần này...
Tiết Minh Dực, em ngã gãy chân rồi, nhanh gom tiền đi!
Hôm đó, người chồng cao lớn tuấn tú xuất hiện ngay trước mặt cô, nhìn Lâm Tô Diệp đang vung cành mận gai ra sức dạy dỗ con trai, đôi mắt tối sầm lại:... Ồ.
Lâm Tô Diệp:... Bây giờ đến cả anh em còn dám đánh đấy nhé, có tin không?
Tiết Minh Dực: Sao người vợ trẻ tốt đẹp của mình lại thành trái ớt nhỏ thế này? Ôi, vợ mình ngoại trừ quen bạo lực ra thì còn có thể thế nào được nữa? Cố mà chịu vậy.
Lâm Tô Diệp sự nghiệp thành công: Tiết Minh Dực, ly hôn!!!
Chồng đẩy cô lên giường:... Ly hôn? Hả, kiếp sau nằm mơ tiếp đi.
Lúc đầu Lâm Uyển Tinh và Tiết Minh Dực dạm ngõ nhưng anh tạm thời đi làm nhiệm vụ nên không tới, cô ta mới chọn một người chồng khác tự cho là phù hợp hơn để làm chồng mình.
Sau khi kết hôn cô ta lại không cam lòng, cứ cảm thấy nếu như chọn Tiết Minh Dực thì cuộc sống sẽ khác biệt rất lớn.
Cô ta nhìn thấy đứa em họ hồ ly tinh không có văn hóa gả cho Tiết Minh Dực, nhìn bọn họ ân ái cả đời mà cứ cảm thấy khó chịu thế nào, như thể hạnh phúc vốn thuộc về mình lại bị người ta... cướp đi mất.
Lâm Tô Diệp: Tức đến bừng tỉnh!
Lâm Tô Diệp không có văn hóa suy nghĩ nghiêm túc một chút, quyết định biến thân thành người mẹ đanh đá có tính cách sáng nắng chiều mưa, dùng đủ mọi kiểu moi móc tiền riêng của chồng.
Mẹ chồng đau nửa đầu phải mua thuốc (bị cô chọc tức).
Con trai cả muốn mua sách (cô mua cho từ điển để học).
Con trai thứ hai lại đánh nhau (bị cô phạt đi bốc gạch).
Lần nào cũng nếm được trái ngọt nhưng lần này...
Tiết Minh Dực, em ngã gãy chân rồi, nhanh gom tiền đi!
Hôm đó, người chồng cao lớn tuấn tú xuất hiện ngay trước mặt cô, nhìn Lâm Tô Diệp đang vung cành mận gai ra sức dạy dỗ con trai, đôi mắt tối sầm lại:... Ồ.
Lâm Tô Diệp:... Bây giờ đến cả anh em còn dám đánh đấy nhé, có tin không?
Tiết Minh Dực: Sao người vợ trẻ tốt đẹp của mình lại thành trái ớt nhỏ thế này? Ôi, vợ mình ngoại trừ quen bạo lực ra thì còn có thể thế nào được nữa? Cố mà chịu vậy.
Lâm Tô Diệp sự nghiệp thành công: Tiết Minh Dực, ly hôn!!!
Chồng đẩy cô lên giường:... Ly hôn? Hả, kiếp sau nằm mơ tiếp đi.
Lúc đầu Lâm Uyển Tinh và Tiết Minh Dực dạm ngõ nhưng anh tạm thời đi làm nhiệm vụ nên không tới, cô ta mới chọn một người chồng khác tự cho là phù hợp hơn để làm chồng mình.
Sau khi kết hôn cô ta lại không cam lòng, cứ cảm thấy nếu như chọn Tiết Minh Dực thì cuộc sống sẽ khác biệt rất lớn.
Cô ta nhìn thấy đứa em họ hồ ly tinh không có văn hóa gả cho Tiết Minh Dực, nhìn bọn họ ân ái cả đời mà cứ cảm thấy khó chịu thế nào, như thể hạnh phúc vốn thuộc về mình lại bị người ta... cướp đi mất.