
Thập Niên 90: Tổ Đối Chiếu Trong Văn Niên Đại Lựa Chọn Nằm Thắng
✍ Hòa Độ
Hoàn thành
Đô ThịNgôn TìnhTrọng Sinh
247 chương
1,845 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Kịch Bản Gì Đây?
- Chương 2: Thì Ra Là Mộng Xuân
- Chương 3: Anh Không Muốn Ngủ Với Em À?
- Chương 4: Động Phòng Hoa Chúc
- Chương 5: Hãy Để Cô Chết Đi
- Chương 6: Tình Yêu Có Lợi Ích Thực Tế Bằng Tiền Tài Không?
- Chương 7: Xây Dựng Tốt Hình Tượng
- Chương 8: Không Biết Nấu Cơm Cũng Không Sao
- Chương 9: Quả Nhiên Như Thế
- Chương 10: Thăm Quan Nơi Ở
- Chương 11: Hoạt Sắc Sinh Hương
- Chương 12: Chỉ Một Lần
- Chương 13: Máy Nhắn Tin
- Chương 14: Dì Giúp Việc
- Chương 15: Tới Trung Tâm Thương Mại Đông Người Nhất
- Chương 16: Lột Xác
- Chương 17: Vui Vẻ Khá Sớm
- Chương 18: Bàn Tán
- Chương 19: Mở Rộng Thị Trường
- Chương 20: Sợ Vợ
- Chương 21: Thiếu Một Lọ Hoa
- Chương 22: Bảo Cô Ấy Gọi Điện Thoại Lại Cho Cháu
- Chương 23: Chồng Ơi!
- Chương 24: Chồng Ơi!
- Chương 25: Mua Vòng Cổ
- Chương 26: Xứng Đôi
- Chương 27: Quần Áo Của Anh Đâu Rồi?
- Chương 28: Thay Đổi Rất Nhiều
- Chương 29: Em Ngủ Chung Với Anh Đi
- Chương 30: Cô Muốn Bãi Công
- Chương 31: Thiên Kinh Địa Nghĩa
- Chương 32: Duy Trì Tình Cảm Giả Dối
- Chương 33: Gặp Con Dâu Mới
- Chương 34: Tới Cửa Thăm Hỏi
- Chương 35: Trời Ơi, Đây Chính Là Nữ Chủ Trong Tiểu Thuyết Mà
- Chương 36: Cuốn Sách Mà Mọi Cô Gái Cần Phải Đọc
- Chương 37: Tìm Tới Cửa
- Chương 38: Phê Bình
- Chương 39: Không Thèm Quan Tâm
- Chương 40: Phá Hủy Thanh Danh
- Chương 41: Con Dâu Nhà Em Thật Kiêu Ngạo
- Chương 42: Không Thích Hợp Để Chung Sống
- Chương 43: Con Trai Đã Thông Suốt Rồi?
- Chương 44: Chờ Anh Về Ăn Chung
- Chương 45: Cảm Giác Kỳ Lạ
- Chương 46: Quả Nhiên Là Cô Rất Yêu Anh
- Chương 47: Suy Tính
- Chương 48: Có Bị Thay Thế Không?
- Chương 49: Phải Về Nhà Rồi
- Chương 50: Không Giống Kịch Bản
- Chương 51: Hiểu Nhầm
- Chương 52: Người Có Chủ Kiến
- Chương 53: Quý Nhân
- Chương 54: Thẻ Hội Viên
- Chương 55: Mở Hộp Pandora
- Chương 56: Ký Kết Hợp Đồng
- Chương 57: Ân Cần Như Vậy?
- Chương 58: Vừa Rồi Là Xe Của Ai?
- Chương 59: Em Ăn Mảnh
- Chương 60: Ảnh Hưởng Không Tốt
- Chương 61: Cô Thật Sự Yêu Anh Tới Không Thể Kiềm Chế
- Chương 62: Tiệc Đầy Tháng
- Chương 63: Vợ Không Khác Gì Trâu Bò
- Chương 64: Tới Nam Thành An Tết
- Chương 65: Dịu Dàng
- Chương 66: Trầm Cảm Sau Sinh
- Chương 67: Đầu Tư Vào Bất Động Sản
- Chương 68: Hiểu Nhầm
- Chương 69: Trở Về Phòng Ngủ Được Chưa?
- Chương 70: Về Sau Anh Đừng Hối Hận Đấy
- Chương 71: Đứa Trẻ Nghịch Ngợm
- Chương 72: Một Cuộc Sống Khác Biệt
- Chương 73: Mâu Thuẫn Nảy Sinh
- Chương 74: Đây Có Thật Sự Là Cuộc Sống Mà Cô Muốn?
- Chương 75: Uống Đến Say Mèm
- Chương 76: Thay Đổi Kiểu Tóc
- Chương 77: Đào Người
- Chương 78: Phương Thức Kinh Doanh Mới
- Chương 79: Người Quen
- Chương 80: Không Như Suy Nghĩ
- Chương 81: Ngành Làm Đẹp
- Chương 82: Không Giống Nguyên Tác
- Chương 83: Hiểu Nhầm
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
/3
Ôn Chỉ Văn xuyên vào một quyển sách niên đại.
Nữ chủ trong quyển sách đó là người am hiểu lòng người, sau khi kết hôn liền sinh ba đứa con trai, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp. Không chị dạy dỗ con cái rất tốt mà còn cực kỳ ủng hộ sự nghiệp của chồng, cả nhà được truyền thành một giai thoại tốt đẹp, chính là một người vợ tốt mẫu mực trong văn niên đại.
Mà Ôn Chỉ Văn là tổ đối chiếu của nữ chủ, vừa kiều vừa hay gây chuyện, dẫm phải vận may cứt chó mới có thể gả cho đứa con của trời trong đại viện là Vu Hoài Ngạn.
Tuy là như thế nhưng Ôn Chỉ Văn vẫn không thỏa mãn.
Sau khi kết hôn, bởi vì Vu Hoài Ngạn bận rộn sự nghiệp mà Ôn Chỉ Văn cả ngày nghi thần nghi quỷ rằng anh không trở về nhà là bởi vì đã có người phụ nữ khác ở bên ngoài, cô làm trời làm đất, làm tới trong nhà gà chó không yên, không biết đã phá hỏng bao nhiêu mối làm ăn của Vu Hoài Ngạn.
Cuối cùng Vu Hoài Ngạn không thể nhịn được nữa mà ly hôn với cô, có thể nói là hung hăng mà phụ trợ cho nam nữ chủ một phen.
Ôn Chỉ Văn xem kịch bản xong:...... Cô lựa chọn cá mặn.
*
Ngày đầu tiên kết hôn, Vu Hoài Ngạn nói với người vợ không quá quen thuộc của mình: “Công việc của anh rất bận——”
Lời nói còn chưa nói xong thì đã bị Ôn Chỉ Văn cắt ngang, đối phương nắm lấy tay anh chân thành nói: “Yên tâm, em tuyệt đối sẽ không quấy rầy anh!”
Một người chồng có nhiều tiền lại còn ít trở về nhà, đây quả thực chính là cuộc sống của thần tiên mà!
Vì thế, Ôn Chỉ Văn vui sướng mà bắt đầu cuộc sống cá mặn của cô.
Nữ chủ sáng sớm tinh mơ phải bò dậy nấu cơm cho cả nhà thì Ôn Chỉ Văn đang ngủ nướng một cách ngon lành.
Nữ chủ bị ba đứa con trai làm tức giận đến mức dậm chân thì Ôn Chỉ Văn đang vui vẻ mua sắm ở trung tâm thương mại vừa mới khai trương.
Nữ chủ chịu thương chịu khó mà chăm sóc người chồng say xỉn thì Ôn Chỉ Văn cầm điện thoại, lái xe ra ngoài hóng gió......
Nữ chủ: Mẹ nó! Đến tột cùng ai mới là tổ đối chiếu chứ!
Mà Ôn Chỉ Văn nhìn người chồng càng ngày càng chăm chỉ về nhà kia, rơi vào trầm tư:
Nói tốt là không hay về nhà rồi cơ mà!
Từ từ, anh đừng tới đây!
Tag: ngọt ngào, xuyên sách, niên đại, điền văn.
Một câu tóm tắt: Nói tốt là chồng vừa có tiền vừa không hay trở về nhà đâu rồi!
Lập ý: Dựa vào đôi tay sáng tạo tương lai hạnh phúc.
Nữ chủ trong quyển sách đó là người am hiểu lòng người, sau khi kết hôn liền sinh ba đứa con trai, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp. Không chị dạy dỗ con cái rất tốt mà còn cực kỳ ủng hộ sự nghiệp của chồng, cả nhà được truyền thành một giai thoại tốt đẹp, chính là một người vợ tốt mẫu mực trong văn niên đại.
Mà Ôn Chỉ Văn là tổ đối chiếu của nữ chủ, vừa kiều vừa hay gây chuyện, dẫm phải vận may cứt chó mới có thể gả cho đứa con của trời trong đại viện là Vu Hoài Ngạn.
Tuy là như thế nhưng Ôn Chỉ Văn vẫn không thỏa mãn.
Sau khi kết hôn, bởi vì Vu Hoài Ngạn bận rộn sự nghiệp mà Ôn Chỉ Văn cả ngày nghi thần nghi quỷ rằng anh không trở về nhà là bởi vì đã có người phụ nữ khác ở bên ngoài, cô làm trời làm đất, làm tới trong nhà gà chó không yên, không biết đã phá hỏng bao nhiêu mối làm ăn của Vu Hoài Ngạn.
Cuối cùng Vu Hoài Ngạn không thể nhịn được nữa mà ly hôn với cô, có thể nói là hung hăng mà phụ trợ cho nam nữ chủ một phen.
Ôn Chỉ Văn xem kịch bản xong:...... Cô lựa chọn cá mặn.
*
Ngày đầu tiên kết hôn, Vu Hoài Ngạn nói với người vợ không quá quen thuộc của mình: “Công việc của anh rất bận——”
Lời nói còn chưa nói xong thì đã bị Ôn Chỉ Văn cắt ngang, đối phương nắm lấy tay anh chân thành nói: “Yên tâm, em tuyệt đối sẽ không quấy rầy anh!”
Một người chồng có nhiều tiền lại còn ít trở về nhà, đây quả thực chính là cuộc sống của thần tiên mà!
Vì thế, Ôn Chỉ Văn vui sướng mà bắt đầu cuộc sống cá mặn của cô.
Nữ chủ sáng sớm tinh mơ phải bò dậy nấu cơm cho cả nhà thì Ôn Chỉ Văn đang ngủ nướng một cách ngon lành.
Nữ chủ bị ba đứa con trai làm tức giận đến mức dậm chân thì Ôn Chỉ Văn đang vui vẻ mua sắm ở trung tâm thương mại vừa mới khai trương.
Nữ chủ chịu thương chịu khó mà chăm sóc người chồng say xỉn thì Ôn Chỉ Văn cầm điện thoại, lái xe ra ngoài hóng gió......
Nữ chủ: Mẹ nó! Đến tột cùng ai mới là tổ đối chiếu chứ!
Mà Ôn Chỉ Văn nhìn người chồng càng ngày càng chăm chỉ về nhà kia, rơi vào trầm tư:
Nói tốt là không hay về nhà rồi cơ mà!
Từ từ, anh đừng tới đây!
Tag: ngọt ngào, xuyên sách, niên đại, điền văn.
Một câu tóm tắt: Nói tốt là chồng vừa có tiền vừa không hay trở về nhà đâu rồi!
Lập ý: Dựa vào đôi tay sáng tạo tương lai hạnh phúc.