- Chương 1: Tam Hồ phân đà
- Chương 2: Vạn niên ôn ngọc
- Chương 3: Cách phong quan hỏa
- Chương 4: Tâm cốc bí mật
- Chương 5: Như hoa tựa ngọc
- Chương 6: Thiên ngoại hữu thiên
- Chương 7: Đại mạc thần điêu
- Chương 8: Lạt thủ tiên nương
- Chương 9: Thông tý thần phán
- Chương 10: Một đoạn chuyện xưa
- Chương 11: Tân hồng môn yến
- Chương 12: Sinh tử giáo huấn
- Chương 13: Xuân phong đắc ý
- Chương 14: Bình tâm nhi luận
- Chương 15: Phật môn đệ tử
- Chương 16: Sẽ có một ngày
- Chương 17: Gặp gỡ kẻ thù
- Chương 18: Bạch y quái nhân
- Chương 19: Hoa Hoa công tử
- Chương 20: Một bước lên mây
- Chương 21: Động ma bão táp
- Chương 22: Các hiện thần thông
- Chương 23: Võ Dương bá trừ
- Chương 24: Trường phường nổi sóng
- Chương 25: Phật môn bại hoại
- Chương 26: Tình hải hưng ba
- Chương 27: Thiên thúc lương duyên
- Chương 28: Hô Diên phản chánh
- Chương 29: Lê đình tảo huyệt
Hẻm núi ở chân núi Tuyết Phong, tuyết phủ trắng xóa trời, thi thể đầy máu rải rác, thấp thoáng là hình ảnh các hành nhân đang đội tuyết truy lùng một kẻ nào đó. Giữa đường gặp một đám đưa thi thể, những thi thể thân hình lực lưỡng, trên mặt dán bùa chú, giấy tiền. Tất cả đều có không khí lạnh lẽo, thê lương, nặng mùi sát khí.
Ai biết đâu được những tử thi ấy lại là không phải hoàn toàn là thây ma mà còn trà trộn cả người sống, những hành nhân đang kiếm tìm đó chính là Lữ Chính Anh - kẻ thoát nạn trong họa diệt môn. Những kẻ truy lùng này là người của Tây Môn Nhuệ, nợ máu phải trả nằng máu, nợ người phải đòi mạng, một trăm nhân mạng nhà họ Lữ, liệu có thể được rửa thù hay lại mất đi người cuối cùng của dòng họ...