Thật Sự Không Thể Ăn Đuôi Sao?
✍ Thả Phất
Hoàn thành
Huyền HuyễnNgượcĐam Mỹ
94 chương
3,563 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
Editor: huyền thu
Thể loại: Cổ trang, huyền huyễn, cung đình, sinh tử, 1×1, HE.
Văn án.
Tiểu bạch long nho nhỏ Long Bạch Bạch khờ khạo đưa long châu cho một phàm nhân vì thấy hắn ngốc nghếch hay bị bắt nạt.
Làm thật tốt, thế tử ngốc sau này thông minh, lên làm Hoàng đế, còn ấu long đí thì trở nên...ngu ngốc thật luôn.
Long tộc một ngày nọ bỗng gặp tao ương, BạchLong ngốc cả ngày chỉ biết ăn kia bị người khác tưởng nhầm là người phàm, thế là bị đem tiến cung.
Từ đó trở đi, Bạch Long ngốc như cá gặp nước.
Ngày nào đó, Bạch Long ngốc nhìn thấy mình dài ra thêm một cái đuôi thì trợn tròn mắt, lấy tay chọc chọc, ngẩng đầu tội nghiệp nhìn vị hoàng đế nào đó: “Cái đuôi? Có thể ăn không?”
Một vị hoàng đế nào đó vừa đoán được một khả năng: “….”
Bạch Long ngốc tủi thân: “Không thể sao? Thật sự không thể sao? Nhìn ăn rất ngon mà….”
Người nào đó: “không thể ăn đuôi, nhưng là…… ngươi có thể ăn trẫm.”
Thể loại: Cổ trang, huyền huyễn, cung đình, sinh tử, 1×1, HE.
Văn án.
Tiểu bạch long nho nhỏ Long Bạch Bạch khờ khạo đưa long châu cho một phàm nhân vì thấy hắn ngốc nghếch hay bị bắt nạt.
Làm thật tốt, thế tử ngốc sau này thông minh, lên làm Hoàng đế, còn ấu long đí thì trở nên...ngu ngốc thật luôn.
Long tộc một ngày nọ bỗng gặp tao ương, BạchLong ngốc cả ngày chỉ biết ăn kia bị người khác tưởng nhầm là người phàm, thế là bị đem tiến cung.
Từ đó trở đi, Bạch Long ngốc như cá gặp nước.
Ngày nào đó, Bạch Long ngốc nhìn thấy mình dài ra thêm một cái đuôi thì trợn tròn mắt, lấy tay chọc chọc, ngẩng đầu tội nghiệp nhìn vị hoàng đế nào đó: “Cái đuôi? Có thể ăn không?”
Một vị hoàng đế nào đó vừa đoán được một khả năng: “….”
Bạch Long ngốc tủi thân: “Không thể sao? Thật sự không thể sao? Nhìn ăn rất ngon mà….”
Người nào đó: “không thể ăn đuôi, nhưng là…… ngươi có thể ăn trẫm.”