Chương 46: Em sẽ quay trở lại
-chuyện này chúng ta tính sau đây?
-theo con chúng ta nên hợp tác với lão già đó.
Luna nói với giọng đầy tự tin, bà Eva thì có chút đắng đo.
-nhưng đó là phản bội lại tộc trưởng và những người trong làng , thành công thì không nói gì nhưng nếu thất bại chúng ta khó giữ được tính mạng.
-mẹ yên tâm, có sẽ biết lo liệu đường lui mà. Bây giờ mẹ hẹn lão ta đi, con sẽ trực tiếp bàn chuyện này với lão ta.
Tuy có lo lắng nhưng bà Eva tin vào đứa con này của mình đủ sức lo mọi chuyện, nên đã chủ động hẹn với lão phản bội đó.
Lão ta thấy Luna đến thì cười ha hả.
-thật bất ngờ! ngọn gió nào đưa công chúa Luna đến đây thế?
Luna không một chút sợ mà ngang nhiên ngồi đối diện với lão ta, ánh mắt lạnh lùng sắc bén.
-đừng nói nhảm nữa, vào vấn đề chính đi. Tôi nghe bà Eva nói ông muốn hợp tác để giành quyền cai trị ở làng này đúng không?
-đúng vậy, những năm gần đây ta thấy được làng càng ngày càng đi xuống, càng ngày càng thấp kém, nguyên do cũng lo lão già lú lẫn đó, bây giờ lại đi truyền chức tộc trưởng cho thằng nhãi ranh kia, ta thấy đến lúc cũng phải đổi người rồi.
-được. nhưng nếu tôi giúp thì tôi sẽ được gì?
-thế cô muốn gì nào? Tiền bạc hay quyền lực.
-những thứ tôi nhận được đương nhiên phải xứng đáng với thân phận của tôi rồi, trước đây nếu ba tôi không cứu làng thì chưa chắc ông còn mạng ngồi đây tính mưu kế đâu thế nên…..
-hahaha.
Lão ta đột nhiên cười lớn, Luna khó chịu.
-ông bị điên à? Đang nói chuyện mà cười như thế?
Sắc mặt lão ta thay đổi.
-ăn nói cho cẩn thận, một đứa nhóc con như mày mà dám lớn giọng với tao à. Mày cứ luôn miệng nói ba mày thế này ba mày thế kia, mày cũng biết tực xấu hổ chứ? mày nên hỏi người phụ nữ đằng sau mày đấy…hỏi bà ta là ba mày là ai, vì bà ta là mẹ mày mà.
-ông…sao ông….
Luna ấp úng, bí mật này chỉ có Luna và bà Eva biết thế vì sao lão ta lại biết, thật ra ông ta là ai?
Ánh mắt lão ta chuyển sang nhìn bà Eva, rồi cười rất điểu.
-tôi nó không đúng sao bà Eva? Hay tôi kể câu chuyện mà tôi biết được cho đứa con gái của bà nghe nhé…kể cho nó biết nó được tạo ra trong hoàn cảnh nào hahaha.
Mặt bà Eva tối xầm, hai mắt đỏ ngầu nhìn lão, rồi hét lên.
-ông câm miệng lại!!!
Luna mặt đơ ra, những lời lão ta nói, Luna hiểu được, nhưng bà Eva giấu chuyện gì? từ lúc nhận lại bà Eva Luna cũng không thắc mắc ba mình là ai, Luna không hỏi vì nếu bà Eva muốn nói sẽ nói lâu rồi nên Luna cũng im lặng, nhưng bây giờ lời lão già đó nói càng khiến Luna tò mò.
-chuyện này…là sao? Luna nhìn bà Eva.
-kh..không có chuyện gì đâu, con đừng nghe lão già này nói nhảm. Về thôi con…chúng ta sẽ không hợp tác với lão nữa.
Bà Eva kéo tay Luna, nhưng Luna gạt tay bà ra.
-không. hãy giải thích mọi chuyện đi, con muốn biết sự thật!
Bà Eva nhìn Luna mà ngậm ngùi, cái kí ức tủi nhục đó, bây giờ muốn bà kể, thà giết bà đi còn hơn, nó như một vết nhơ của cuộc đời bà, dù có tẩy thế nào cũng không biến mất được.
-nếu mẹ mày không kể, để tao kể vậy.
-không được.
Bà Eva tạo khối nước ném về phía lão ta, những quả cầu nước chạm vào người lão rồi tan mất và lão không hề hấn gì mà còn cười ha hả.
-mấy cái thứ lạc hậu này, định làm hại ta sao, ý định thật ngu ngốc.
Lí do mà lão không bị gì là do lão đang mặc một cái áo đặc biệt, được lão thuê người làm để chống lại sức mạnh tự nhiên của thiên sứ, dù cho là lửa hay quả cầu nước đi nữa lão vẫn không thể bị thương.
ở ngoài có thêm hai người mặc áo đen đi vào, lão ta ra lệnh bắt bà Eva lại, do bà ta la hét quá nên lão kêu người dán lên miệng bà hai lớp băng dính.
Còn Luna đơ người ra nhìn mà không làm gì, lão ta lại giở giọng cười.
-thế nào mày muốn nghe không?
-muốn nói thì ông nói mau đi, nhưng làm gì ông bắt bà ấy, ông muốn làm gì?
-vì mẹ mày ồn ào quá, khi nào bàn xong chuyện tao sẽ thả. Ngày xưa khi mẹ mày vẫn còn là thiếu nữ……
Lão ta bắt đầu kể hết mọi chuyện ,lí do mà lão ta biết tất cả là vì lão cho người điều tr.a về thân thế của bà Eva để tiện bề làm việc, nói đúng hơn là uy hϊế͙p͙.
-…… tối hôm đó, nếu tao không ở lại phụ việc lão tộc trưởng đó…thì có thể mày cũng có thể là con tao rồi, hahaha.
Luna nghe xong, chân cũng không đứng vững mà ngồi bệt xuống, hiện giờ Luna rất sốc chẳng nói được lời nào.
Chẳng còn là Luna cao quý, bây giờ chỉ còn một Luna thấp kém, đến ba ruột cũng chẳng xác định được là ai, nhục nhã, quá nhục nhã, nếu chuyện này bị phanh phui thì tất cả mọi người sẽ cười và khinh bỉ cho mà xem.
-tao hứa, nếu mày chịu hợp tác với tao chuyện này sẽ không có ai biết.
-được, tôi sẽ hợp tác với ông.
Sau khi kế hoạch được thỏa thuận, lão ta thả bà Eva và Luna đi, trên đường về Luna im lặng không nói lời nào, cũng mặt kệ bà Eva lũi thủi đi phía sau.
Bà Eva bước nhanh để kịp với Luna.
-sao con lại đồng ý hợp tác với lão ta? Lão ta nham hiểm, con sẽ biến thành con cờ trong tay lão ta.
Luna dừng lại, ánh mắt vô cùng tức giận nhìn bà Eva.
-bà nghĩ tôi muốn sao? tại ai mà cuộc đời tôi thành ra thế này?
Bà Eva bật khóc.
-con nghĩ ta muốn thế lắm à? Con nghĩ ta muốn bị người khác chà đạp thế à, ta chỉ muốn ch.ết đi cho xong.
-vậy thì bà ch.ết đi.
Luna lạnh lùng đáp, câu nói đó cứ như ngàn lưỡi dao đâm vào lòng bà, có phải bà đã sai khi nuông chiều đến mức Luna thành ra thế này, có phải bà đã sai khi làm tất cả chuyện xấu xa chỉ vì tương lai của đứa con duy nhất này.
Giọng bà Eva rung rung.
-ch.ết, ta cũng đã từng nghĩ đi rồi, nhưng cũng vì nghĩ đến con, sinh linh nhỏ đang sống trong bụng ta nên ta đã cố gắng những nỗi đau, những sự nhục nhã đó mà sinh con ra, nhưng…tại sao con lại có thể mở miệng bảo ta ch.ết đi Dù gì ta cũng là người chịu đau đớn sinh ra con mà, để cho con được sống sung sướng đôi tay này của ta đã thấm rất nhiều máu rồi con biết không?
Mắt Luna cũng dịu đi, dù gì Luna và bà Eva cũng là ruột thịt, chuyện năm xưa cũng đâu phải bà Eva muốn, Luna không thể trách bà ta được. biết mình nóng giận nói quá lời, Luna nhẹ nhàng nắm lấy đôi bàn tay đang run lên của bà Eva.
- tại con mất bình tĩnh nên mới nói vậy, con xin lỗi.
Bà Eva ôm Luna vào lòng.
-chuyện hợp tác với lão già đó con nên dừng lại, nếu con gặp chuyện gì ta không sống nổi đâu.
-không được.
-con…
-con sẽ biết tự sắp xếp, không phải con là con cờ của lão mà chính lão mới là con cờ của con, để lão ta và lão tộc trưởng đấu nhau, chúng ta chỉ ngồi mà hưởng lợi thôi. con sẽ làm mọi cách để cai trị cái làng này , vì nếu đứng cao hơn họ, họ mới sợ ta thôi.
Nhìn Luna rất tự tin với kế hoạch đó, nhưng bà Eva vẫn rất lo, chỉ một mình thì làm sao đối phó với nhiều người, nhiều thế lực như thế được.
……
……
Tại nhà Alex…
Bụng Sam đến giờ cũng đã khá to, nhìn mặt Sam xanh xao có lẽ do mang thai nên sức khỏe không tốt lắm. Sam đang di chuyển nhẹ nhàng lên phòng của Yuri.
Cô nhóc cũng đã hôn mê một khoảng thời gian rất lâu rồi, cũng chẳng biết tình trạng thế này đến bao giờ, cũng có thể nó sẽ là mãi mãi.
Bước vào phòng, Luna đến bên giường nơi cô nhóc nằm, nhìn cô nhóc cứ như đang ngủ, một giấc ngủ thật dài. Sam đưa tay lên vuốt lên mái tóc cô nhóc.
-em thật xinh, nếu em không gặp chuyện thì giờ này em đang vui đùa với anh hai em rồi, chị xin em đấy em nhanh tỉnh lại nha, em xem này….-Sam cầm tay cô nhóc và đặt lên bụng mình-…trong này là cháu em đấy, là con của anh hai em đó, lúc em đang hôn mê, chị đã kết hôn với anh em và giờ chị đã chính thức thành chị dâ….
-cô đang làm cái trò gì ở đây vậy hả
Alex bước nhanh vào phòng, đẩy Sam sang một bên.
-tôi đã nói, cô không được phép bước vào đây nữa bước mà, nhanh đi ra ngoài cho tôi!! Alex lớn tiếng.
-em…em xin lỗi, em chỉ muốn vào thăm Yuri một một chút thôi.
Alex cười khẩy.
-thăm hay cô lại muốn hại em tôi? Cô đã hại ch.ết người con gái tôi yêu còn chưa đủ sao?
Sam bật khóc.
-sao anh lại nói vậy? sao anh lại nói …hức...bây giờ em là vợ anh mà.
-đừng có mang cái danh phận là vợ mà ràng buộc tôi, và cũng đừng mang cái thai đó mà mong tôi tha thứ.
Nghe Alex nói vậy, Sam cũng ngậm ngùi mà đi ra ngoài, đợi Sam đi hẵn Alex nhìn Yuri cười.
-anh hai xin lỗi, mấy hôm nay anh hơi bận nên không thăm em thường xuyên chắc em buồn lắm, nào bây giờ anh hai đọc sách cho em nghe nhé.
Từ ngày cưới Alex luôn thế, càng ngày càng không có thiện cảm với cho dù Sam quan tâm chăm sóc cho Alex, Alex cũng không quan tâm, còn cấm Sam không được đặt chân vào phòng Yuri.
Sam khóc cũng không biết bao nhiêu lần vì bị Alex đối xử như thế, nhưng vì yêu nên Sam cam chịu tất cả, chỉ cần được sống cùng Alex là Sam vui rồi, Sam cầu mong khi đứa bé trong bụng được sinh ra, Alex sẽ thay đổi…
Tình hình bên làng Diabolical cũng đang trong tình trạng căng thẳng, Jack đã ra một quyết định hết sức dại dột, đó là đồng ý hợp tác với những người ngoài làng.
Đương nhiên Jack sẽ nhường một nửa quyền lực lại cho họ, và họ sẽ cung cấp thức ăn và vũ khí như trước đây, nên chuyện tấn công làng bên này cũng dễ dàng hơn, Jack cũng đã suy nghĩ rất nhiều, nhưng chỉ có như thế mới nhanh chóng chiến thắng và chiếm được làng, và điều quan trọng nhất là được gặp lại nó.
-vũ khí đã được phân phát cho mọi người rồi thưa tộc trưởng.
Ông Shifty báo cáo với Jack.
-ta biết rồi, thức ăn nước uống cũng phải chu cấp đủ cho mọi người , đặc biệt là các chiến binh họ cần nhiều hơn, à phải rồi chuyện tập luyện ông nhớ nhắc mọi người.
-vâng lão biết rồi.
-tạm thời là như vậy, ông có thể lui rồi.
Ông Shifty và người thân cận của ông ta lui hết ra ngoài, chính điện chỉ còn một mình Jack và tiếng thở dài.
Còn ông Shifty ra ngoài thì vẻ mặt thay đổi hẳn.
-sao chúng ta không khai trừ nó giống như ba và anh của nó, cứ lằng nhằng thế này biết đến bao giờ chúng ta mới nắm được hết quyền lực? người đi cạnh hỏi ông Shifty.
-ông nông cạn quá, dân làng vẫn còn đó , nếu khai trừ nó thì mọi người sẽ không đồng tình, cái ta cần là lòng tin của bọn chúng, quyền lực bên ngoài chúng ta đã nắm hết, còn trong làng thì nắm một nửa, vấn đề chỉ còn là thời gian thôi, đợi thằng nhãi đó thất bại trong đợt tấn công làng bên đó chúng ta mới có cớ khai trừ.
-lão đúng là suy nghĩ thấu đáo hơn, nhưng ta vẫn thắc mắc không biết thằng nhãi đó biết được ba và anh nó ch.ết dưới tay của chúng ta thì thế nào đây? Nó cứ nghĩ rằng chính làng bên đó là đã hãm hại nhưng nó không biết rằng kẻ thù đang ở cạnh mình.
=hahhahaha.
Cả đám người bọn họ cùng nhau cười lớn.
Năm xưa những người ngấm ngầm phản bội lại bộ tộc Diabolical, đã tung tin là làng bên này muốn thương lượng, vì ba Jack cũng muốn hòa bình nên đã đồng ý, nhưng ông không biết rằng đó là nơi mình bị giết, sau đó bọn người họ nói là làng bên này giăng bẫy để thủ tiêu ba Jack, nên mối hận thù của hai làng càng thêm sâu đậm.
Nhất là Jack kể từ đó, cậu vẫn luôn muốn trả đi mối thù đó, nhưng không biết bản thân đã sai lầm.
….
……
Một dáng người mặc áo choàng thấp thoáng tiến về nơi cửa vào của làng, cơn gió nhẹ chợt thổi bay nón của áo choàng, hiện ra khuôn mặt của người đó...
Và không ai khác chính là nó, nó quay đầu lại nhìn về hướng ngôi làng, ánh mắt đượm buồn.
-nhất định em sẽ trở lại…