Chương 26: Nên tích đức nhiều hơn

“Đây! Mộc Thành thiếu chủ, đan dược này là của ngươi.” Lam Tử Duyệt đem đan dược đưa cho Mộc Thành Phong, bọn họ tốt nhất sau này không nên gặp lại nhau nữa, Mộc Thành Phong này vừa nhìn là biết không phải người tốt đẹp gì, nàng vẫn nên cánh xa hắn thì hơn.


“Đa tạ.” Mộc Thành Phong nhận lấy hộp gỗ tinh xảo trong tay Lam Tử Duyệt, toàn bộ hi vọng của hắn đều đặt hết lên ba viên đan dược này, thật may mắn nếu nó có tác dụng đối với hắn, còn nếu không, có giết ch.ết Lam Mân Côi này cũng không giải hết hận.


“Còn nữa, Lam Mân Côi, vết thương của muội muội ta có lưu lại sẹo hay không?” Mộc Thành Phong lúc này mới nhớ đến, muội muội của hắn cũng là bị nhi tử của Lam Mân Côi đả thương, mẫu tử ba người bọn họ không phải người bình thường, hắn không thể công khai báo thù được, chỉ có thể chờ đợi thời cơ sau này để báo thù.


“Làm sao ta biết được, có lẽ nàng ấy nên tích nhiều phúc đức hơn, miệng vết thương mới nhanh chóng lành đi một chút.” Lam Tử Duyệt cười lạnh nhìn Mộc Thành Phong, dám ở trước mặt nhi tử bảo bối của nàng nói nàng vô lễ, nhi tử bảo bối của nàng há có thể bỏ qua hay sao?


“Ngươi.......” Mộc Thành Phong thẹn quá hóa giận, nhất thời không thể phản bác lại được, cho tới tận bây giờ người ở bên ngoài chỉ đều là nhìn thấy bộ dáng ngọc thụ lâm phong của hắn, hôm nay lại luôn thất thố như thế, thật sự là đáng ch.ết.


“Ngươi cái gì mà ngươi! Ngươi chính là một tên đầu heo, không được làm chậm trễ thời gian đi đường của mẫu thân ta, mẫu thân của ta nói không sai, muội muội của ngươi nên tích nhiều phúc đức hơn, còn nếu không! Sau này nhất định sẽ biến thành bộ dạng xấu xí.” Lam Dịch Dịch hai bàn tay chống nạnh, tựa như một tiểu đại nhân, nâng lên gương mặt khả ái nhỏ nhắn tức giận trừng mắt nhìn Mộc Thành Phong, hừ! Dám có ý không tốt với mẫu thân của bé, bé sao có thể đứng yên nhìn được đây!


available on google playdownload on app store


Lam Thành Thành cũng âm trầm nhìn Mộc Thành Phong, nếu Mộc Thành Phong dám nói một câu không đúng nữa, bé sẽ lập tức ra tay.


“Ngươi, các ngươi, hừ! Bổn thiểu chủ tính khí bất hòa với tiểu hài ngươi, Lam Mân Côi mời đi cho!” Mộc Thành Phong nghiêng người chừa ra một lối đi, nên để cho Lam Tử Duyệt đi, hắn giờ phút này cũng không muốn nhìn thấy mặt bọn họ nữa, hắn lại có thể trước mặt mọi người bị một tiểu hài tử nhục mạ là đầu heo, hắn đã nín đến nghẹn rồi, nếu lại tiếp tục nói thêm nữa, hắn nhất định sẽ biến thành kẻ ức hϊế͙p͙ góa phụ và nhi tử của nàng ta, đến lúc đó hậu quả đúng là không thể lường trước được.


“Hừ! Coi như ngươi thức thời, mẫu thân, chúng ta đi thôi!” Lam Dịch Dịch với đôi chân nhỏ, dẫn đầu đi trước.


Lam Tử Duyệt không nói gì, đi theo, khi đi qua bên cạnh người Lam Tử Thiên, ánh mắt sâu sắc của Lam Tử Duyệt nhìn Lam Tử Thiên, có lẽ là nàng đã rất muốn có người thân rồi, cũng có lẽ là do tình cảm của nguyên chủ còn sót lại trong thân thể của nàng, tóm lại, nàng đối Lam Tử Thiên có cảm giác đặc biệt, hơn nữa, trong lòng nàng không có một chút bài xích khi ở gần Lam Tử Thiên, có lẽ, đây chính là quan hệ huyết mạch!


Lại là ánh mắt như thế, Lam Tử Thiên không còn nghi ngờ gì nữa, Lam Mân Côi trước mắt nhất định là nhận ra hắn, nếu không nàng sẽ không dùng ánh mắt như vậy để nhìn hắn, hơn nữa, tấm lưng kia rất quen thuộc đối với hắn, quá quen thuộc, trong lòng Lam Tử Thiên cười khổ một hồi, Duyệt nhi, hóa ra muội vẫn còn sống, nhưng có điều, tại sao bắt gặp ca ca lại không cùng ca ca nhận biết? Là điều gì khiến muội không thể cùng ca ca nhận biết đây?


Lam Tử Thiên nhấc chân bước đi, hắn muốn hỏi xem, Duyệt nhi rốt cuộc vì điều gì lại không cùng hắn nhận biết.
“Đại ca, nàng đã đi rồi, chúng ta đuổi theo thôi.” Long Thiên Ngâm cũng cảm thấy ánh mắt Lam Tử Duyệt nhìn nam tử phòng cách vách rất kỳ quái, không biết sư huynh có nhìn thấy hay không.


“Ừm! Chúng ta đi.” Long Thiên Tuyệt lãnh đạm ra lệnh, hắn đương nhiên cũng có thể cảm giác được ánh mắt của Lam Tử Duyệt khi nhìn nam nhân kia có khác biệt, không biết nàng cùng với nam nhân kia có quan hệ như thế nào để nàng có thể dùng ánh mắt thân thiết như vậy nhìn hắn ta.


Mà khi Mộc Thành Phong xoay người, vừa vặn bắt gặp Long Thiên Tuyệt đang nhìn về hướng Lam Mân Côi biến mất, nhớ đến tối hôm qua hắn đi vào phòng của Lam Mân Côi, trong lòng Mộc Thành Phong không thể không ngẫm nghĩ sâu xa, nam tử này, nếu hắn đoán không sai, có lẽ là thành chủ Ma Huyễn thành.






Truyện liên quan