Chương 106: Hưu Linh, còn không nhanh tới huyết khế
“Được!” Sau khi Lam Tử Thiên đón lấy Lam Dịch Dịch, Lam Tử Duyệt (tác giả viết lộn là Lam Thành Thành) liền xoay người, đi tới bên cạnh Kim Liên Trì, đưa ra hai ngón tay, một đạo ngân quang bay một vòng trên Kim Liên Trì, kim liên và tử kim liên đều biến mất, màu vàng của nước trong nháy mắt biến thành màu đỏ, thành một hồ máu, một tầng ánh sáng bàng bạc bao phủ lên phía trên Huyết Trì, nghĩ đến nữ nhân trong hồ có hình dạng giống hệt kiếp trước của mình, trong lòng Lam Tử Duyệt xuất hiện hàng trăm cảm xúc lẫn lộn, sau này ta còn sẽ trở lại gặp ngươi, ngươi không phải ta kiếp trước sao? Chính là vì vấn đề này, Lam Tử Duyệt ta cũng sẽ trở lại gặp ngươi, yên nghỉ ở nơi này thật tốt đi! Mặc dù Lam Tử ta Duyệt sẽ không cố gắng hết sức đi làm ngươi cái chuyện đi cứu vớt thế giới mà ngươi nói, nhưng là gặp phải, cũng không thể không cứu, không phải sao? Bởi vì ta cũng phải ở trong thời đại tiếp tục sinh tồn, Lam Tử Duyệt nhìn Huyết Trì một cái cuối cùng, rồi xoay người nhìn một chút Hưu Linh kim đỉnh.
“Hưu Linh, còn không mau mau tới huyết khế.” Huyết kế với Hưu Linh kim đỉnh huyết khế là chuyện nhất định, sau khi huyết khế, người muốn đánh chủ ý lên Hưu Linh cũng sẽ tạm thời ngừng lại.
Lần này Hưu Linh Kim Đỉnh không nói gì, ngoan ngoãn đi tới phía trước, Lam Tử Duyệt cắn vỡ ngón tay ngón tay, đem máu nhỏ vào Hưu Linh Kim Đỉnh, trong nháy mắt, Hưu Linh Kim Đỉnh phát ra một trận ngân quang, ngón tay Lam Tử Duyệt động đậy, bỏ Hưu Linh Kim Đỉnh vào trong Cửu Chuyển Tinh Hồn Không Gian Giới.
“Dực Dực, trở về.” Lam Tử Duyệt nói xong, ngân quang chợt lóe, Song Dực Xà to lớn cũng biến mất ở trước mặt mọi người.
Long Thiên Ngâm, Mộc Thành Phong, Lam Tử Thiên đều kinh ngạc nhìn Lam Tử Duyệt, nàng là nghịch thiên cường giả tam giả cùng tồn tại, khó trách ở trên giang hồ nàng phách lối như vậy, thì ra đây chính là nguyên nhân giúp nàng được phách lối.
Ngược lại Niên Bình Sùng không hề kinh ngạc! Thể chất của Lam Tử Duyệt là tam giả tịnh tồn, hắn đã sớm biết rồi, hơn bọn họ còn thường xuyên so tài với nhau, đồng thời chỉ điểm cho nhau, ai nói giữa nam nữ không có tình bạn trong sáng, cũng giống như hắn và nam nhân bà, chỉ là trong lòng hắn có suy nghĩ kỳ lạ, nhưng tình hữu nghị giữa hai người bọn họ vẫn như lúc ban đầu, luôn luôn không thay đổi, nhưng ngay khi nàng rời khỏi Bình Dương thành, đi tới nơi giang hồ tràn đầy hiểm ác này, có lẽ, có rất nhiều chuyện cũng sẽ thay đổi theo!
“Đại ca, thiên tài, đều là thiên tài, một nhà đều là thiên tài.” Long Thiên Ngâm kéo kéo cánh tay Long Thiên Tuyệt, nhỏ giọng khen ngợi, quá đủ tư cách làm đại tẩu của hắn, hắn giơ cả hai tay tán thành!
Long Thiên Tuyệt không nói gì cả, chỉ im lặng nhìn Lam Tử Duyệt, có lẽ, ánh sáng rực rỡ của nàng sẽ không che giấu được, nàng sẽ trở thành thiên chi kiều nữ của thời đại này.
Tức giận nhất chính là Mộc Thành Phong, Song Dực Xà cùng Hưu Linh Kim Đỉnh tất cả đều thuộc về Lam Tử Duyệt, làm hại hắn mạo hiểm làm theo kế hoạch, cuối cùng lại không được như ý nguyện, còn làm giá y cho người ta (*), thật là đủ xui xẻo mà.
(*) Làm giá y cho người khác (他人做嫁衣): bề ngoài là nói là áo cưới cho người khác, nhìn người xuất giá cao hứng. Ý nghĩa sâu hơn là nói bản thân làm tới làm lui, nhưng không nhận được gì tốt, ngược lại còn thúc đẩy chuyện tốt cho người khác.
“Chúng ta trở về đi thôi!” Lam Tử Duyệt xoay người, không quan tâm đến ánh mắt kinh ngạc của mọi người, sau này mọi người cũng sẽ biết chuyện này, dù sao cũng không giấu được được cả đời, hơn nữa nàng cũng không sợ người ta biết.
“Ừ! Chúc mừng Duyệt Nhi huyết khế được Hưu Linh Kim Đỉnh và Song Dực Xà, có Hưu Linh Kim Đỉnh và Song Dực Xà, sau này Duyệt Nhi sẽ có thể ngự địch thiên hạ, sở hướng vô địch.” Lam Tử Thiên thật lòng vui mừng co muội muội của mình, Duyệt Nhi có tu vi cao như vậy, lần này trở về báo thù, đại thù nhất định có thể được rửa sạch.