Chương 40: Nhai một thịt nuốt một ngụm cơm
Editor: HND
Tử Đồ cũng không biết tên bộ tinh thuật này, nếu hiện tại bộ tinh thuật này bắt nguồn từ luyện tập của nàng, nàng đương nhiên có quyền đặt tên cho nó.
"Nguyệt dao?" Tử Đồ cúi đầu thưởng thức cái tên này, nhẹ nhàng gõ đầu, "Tinh thuật chi đạo, lực lượng nguyên là ở bầu trời đầy sao, mặt trăng vốn cũng là ngôi sao trên bầu trời, ngôi sao lại sáng, thật sáng như ánh trăng, tiểu thư đặt tên như vậy, thật sự là tên rất hay."
Tử Đồng cười một tiếng, "Ta nhìn không ra ngươi miệng rất ngọt đấy."
Tử Đồ đỏ mặt lên, "Tử Đồ tuyệt không ý đó, chính là nghĩ cái gì liền nói cái đó, tiểu thư thấy Tử Đồ nói không đúng, về sau Tử Đồ sẽ không nói nữa."
"Hắc..." Tử Đồng cười vỗ vỗ cánh tay hắn, "Ta chỉnói đùa thôi, không cần nghiêm túc đến vậy chứ."
"Tử Đồ biết rồi." Tử Đồ vẻ mặt thật thà phúc hậu gật đầu, "Bây giờ không còn sớm, người tu luyện cả một ngày nhất định rất mệt mỏi, không bằng, ăn cơm trước đi?"
Tử Đồng đi ra ngoài cửa phòng khách nhỏ, quả nhiên thấy trên bàn đã dọn sẵn ba món súp, còn có một chén cơm tẻ nóng hổi.
Tử Đồng đi đến bên cạnh bàn, nhìn xem thức ăn thật tốt, nhẹ nhàng hít hít mũi, cầm lấy chiếc đũa kẹp món ăn cho vào trong miệng, thưởng thức món ăn, Tử Đồng hài lòng gật đầu, "Ăn ngon."
"Tiểu thư vốn thân thể thiên kim, lại muốn ăn đồ Tử Đồ làm ra bực này, trà thô (canh), cơm, rau dưa, người chịu ủy khuất." Tử Đồ đáp.
"Ủy khuất?!" Tử Đồng ngồi vào bên cạnh bàn, "Thiên giai vũ cấp tự mình làm cơm, trên đời này người được ăn chỉ sợ cũng không nhiều lắm đâu?"
Một câu này, cũng không hoàn toàn là nói suông.
Loại võ sĩ tinh thuật trình độ như Tử Dồ này tuyệt đối được xưng tụng là cao thủ, bất luận là môn hạ gia tộc nào còn không phải là rượu thịt trù phú chiêu đãi, càng không có người cao thủ như vậy đi trù phòng (phòng bếp) nấu cơm.
Tử Đồ mặt lại hồng đứng lên, "Tiểu thư thích ăn là tốt rồi."
Tử Đồng ngẩng đầu lên liếc hắn một cái, "Lại soạn một chén cơm, mặt khác mang một đôi đũa tới đây."
Mặc dù không hiểu vì sao nàng cần thêm một đôi đũa nhưng Tử Đồ cũng không có hỏi nhiều, chỉ là nghe lời đi vào phòng bếp mang tới cơm cùng chiếc đũa nâng đến để trước mặt nàng.
"Không phải cho ta, là cho ngươi!" Tử Đồng hướng cái ghế đối diện hơi hất cằm, "Ngồi xuống, cùng nhau ăn."
"Không cần, ngài ăn trước là tốt rồi."
Từ nhỏ hắn đã được nhận định vì Tử Đồng mà làm tử sĩ, được truyền thụ tư tưởng Tử Đồng là thiên kim cao quý, hắn còn lâu mới chịu ngồi chung cùng nàng.
Tử Đồng thấy tâm tư của hắn, lập tức đặt chén trong tay xuống, "Tử Đồ, ngươi nghe cho kỹ, từ hôm nay trở đi, ngươi ăn cơm cùng với ta, đây là... Mệnh lệnh!"
"Vâng!"
Tử Đồ bất đắc dĩ, đành phải đáp ứng, thổi thổi chén cơm, ngồi vào cái ghế đối diện nàng, lại chỉ ăn mỗi cơm, thân đũa không hề động đến thức ăn.
"Một ngụm món ăn một ngụm thịt một miếng cơm!" Tử Đồng kẹp một lát thịt bỏ vào trong chén hắn, "Đây cũng là mệnh lệnh!"
"Vâng!" Tử Đồ đáp ứng.
Sau đó, kẹp một ngụm món ăn, kẹp một miếng thịt, lại ăn một miếng cơm, hoàn toàn dựa theo tiêu chuẩn của nàng.
Tử Đồng nhìn xem hắn công thức hóa tư thái ăn cơm, chỉ là dở khóc dở cười, biết rõ người này từ nhỏ đã bị tẩy não, muốn thay đổi hắn trong nửa khắc chắc chắn không thể, nàng dứt khoát không để ý tới nữa. Dù sao ngày còn dài, nàng từ từ điều chính cũng được.
Sau khi ăn xong, Tử Đồng chủ động giúp hắn dọn dẹp chén bát, Tử Đồ đâu chịu cho nàng làm loại việc nặng nhọc này, nàng nói cái gì cũng không chịu, Tử Đồng cũng không kiên trì nữa, lập tức trở lại gian phòng, tiếp tục luyện tập Nguyệt dao.