Chương 3: Bái sư
Sáng sớm ánh nắng chói chang chiếu vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Tường Vi khiến nàng nhăn mặt. Cơn buồn ngủ vẫn còn, Tường Vi lại là kiểu người không ưa hành động tự ngươc liền đem mình lăn qua một cái tiếp tục ngủ.
Nhìn thấy hành động đáng yêu của nữ nhi mình Vân Ca liền đưa tay xoa đầu đứa nhỏ đầy yêu thương. Cảm nhận được được bàn tay ấm áp Tường Vi lại càng lưu luyến không muốn mở mắt đây là lần đầu tiên sáng dậy mẹ vẫn còn bên nàng, lần đầu tiên khi thức dậy được hít thở không khí trong lành, lần đầu tiên nàng cảm thấy hạnh phúc khi được thức dậy. Cảm giác hạnh phúc tràn ngập khiến Tường Vi thỏa mãn vì vậy Tường Vi lại lăn thêm một vòng dính sát vào người Vân Ca, bà cười cười đem nữ nhi ôm chặt vào lòng lại một bên thầm lặng rơi nước mắt. Bà hận con người nhẫn tâm kia không màng đến sự sống ch.ết của cốt nhục, lại hận mình vô dụng không có cách nào bảo vệ nữ nhi. Tường Vi nằm trong lòng Vân Ca lại cảm nhận được mọi sự thay đổi của bà, trên môi nàng nở một nụ cười nhàn nhạt không phù hợp với khuôn mặt non nớt. Kiếp này nàng sẽ ko bất lực như trước nữa, nàng phải làm cho bọn người kia hối hận.
Tường Vi nghĩ ngợi một hồi sau đó liền dụi dụi đầu vào lòng Vân Ca tỏ ý muốn thức dây. Vân Ca liền đem nước mắt lau đi rồi thả nữ nhi trong lòng ra. Rời khỏi vòng tay ấm áp khiến Tường Vi có chút lưu luyến lại cựa người thêm lần nữa rồi mới ngồi thẳng dậy. Vân Ca thấy thế liền bảo Tường Vi nhanh chóng rửa mặt rồi ra ngoài cảm ơn chủ nhà dù sao đã mang ơn người ta. Tường Vi nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân rồi cùng mẹ mình trở lại gian chính. Lão gia gia và thúc thúc nhìn thấy hai mẹ con nàng cũng vui vẻ chào hỏi lại mời hai người vào cùng ăn cơm đặc biệt là lão gia gia sau chuyện ngày hôm qua lại càng đối với Tường Vi thể hiện nhiệt tình. Hai người dưới sự nhiệt tình của cha con họ cũng ngồi xuống cùng ăn bữa cơm buổi sáng. Vân Ca trong lúc này cũng cảm ơn sự giúp đỡ của hai cha con thúc thúc. Hai cha con họ đương nhiên không cảm thấy ngại sau khi nghe Tường Vi hôm qua kể lại có ý định muốn cho mẹ con họ ở nhờ. Sau khi nghe đề nghị của hai cha con họ Vân Ca sợ làm phiền liền muốn từ chối nhưng nghĩ lại bà cũng không thể đi đâu, tiền bạc không có lại không thể đem theo Tường Vi lang thang nên đành đồng ý. Bất quá bà cũng không có ý định ở không. Bà dù sao cũng là ma pháp sư hệ thủy tuy đan dược luyện ra chất lượng không quá cao nhưng đem bán thì vẫn kiếm được chút tiền đi.
Tường Vi nghe được đoạn hội thoại này cũng không có ý kiến dù sao lựa chọn này cũng là tốt nhất cho hai mẹ con nàng. Tường Vi nhanh chóng ăn xong phần của mình rồi xin phép quay về phòng trước dù sao nàng cũng chưa có tìm hiểu cái vòng kia nha. Quay về phòng Tường Vi liền quần nhau với cái vòng tay một hồi vẫn không thấy có chuyển biến, hôm qua rõ ràng có phản ứng rất mạnh mà. Nàng nghi ngờ nhìn chiếc vòng lại càng kì quái lại nghĩ ra có thể liên quan đến tinh thần lực. Dù sao cái thế giới này tinh thần lực trở nên rất thiết yếu. Tường Vi đem tinh thần lực dò vào trong chiếc vòng nào ngờ tinh thần lực vừa chạm vào chiếc vòng liền có một áp lực dội ngược lại. Sau khi tinh thần lực của Tường Vi bị đánh bật ra nàng lại cảm nhận được áp lực vừa rồi không dừng lại mà tiếp tục nương theo tinh thực lực tiến vào bên trong cơ thể nàng. Tường Vi thử dùng tinh thần lực lại không có tác dụng. Đến khi áp lực này đi hết một vòng trong khí mạch cùng tinh thần lực của nàng thì liền tiến thẳng lên vùng đại não. Sau khi cảm nhận được sự ổn định của áp lực này ở đại nào nàng liền nghe thấy một giọng nói:
-Nha đầu, ngươi chính là triệu hồi sư kế thừa sao. Thật không tệ nha. Ha ha- giọng nói trầm thấp lại kèm theo tiếng cười sảng khiến Tường Vi thấy thật sự không được phù hợp lắm
-Xin hỏi quý danh của các hạ là...?
-Ha ha không cần câu nệ như thế, cứ bình thường đi. Dù sao những lời ngày phát ra từ một nha đầu như ngươi nghe lại không hợp .Ta họ Hoàng tên Thiên là một triệu hồi sư – Hoàng Thiên thực cao hứng đi, lần này lại nhặt được một bảo bối. Vừa rồi ông có kiểm tr.a qua các khí mạch cùng đan điền của nha đầu này lại nhận ra tinh thần lực của Tường Vi vô cùng dồi dào giống như không có điểm cuối.
-Vậy không ông đã...?- Tường Vi lấp lửng không nói hết lại tin tưởng Hoàng Thiên hiểu được ý mình. Là triệu hồi sư chắc chắn không phải là đồ ngu
-À lần đó sao. Ha bọn người ngu ngốc kia làm sao biết được loại thuốc mà chúng cho ta uống chỉ tổn hại đến thân thể của ta thôi. Thân thể cũng chỉ giống như lớp quần áo bên ngoài thôi mà linh hồn của ta lại không tổn hại. Vì vậy ta đem linh hồn phong ấn vào chiếc vòng này. Chỉ cần tiếp xúc với tinh thần lực đủ mạnh liền có thể phá bỏ phong ấn. Mà nói ra thì ngươi với ta cũng coi như có duyến phận. Thế nào? Nha đầu người có muốn bái ta làm sư phụ không?- Hoàng Thiên thủy chung trên mặt vẫn giữ nụ cười, lại chú tâm quan sát Tường Vi. Ngược lại Tường Vi lại hơi nhăn mặt, triệu hồi sư phải cường đại đến đâu mới có thể đem linh hồn mình dịch chuyển đi lung tung như thế, lại nghĩ đến sau này được con người cường đại này chỉ dậy đối với hoàn cảnh của nàng bây giờ tuyệt đối là có lợi đi, trên mặt lại hiện lên tia vui vẻ.
Nàng không nói gì lại trực tiếp quỳ xuống, vái ba lạy sau đó lại thuận miệng kêu một tiếng “sư phụ”. Hoàng Thiên “ha ha” vài tiếng lại bảo nàng:
-Này nha đầu, hay là ngươi sau này gọi ta là gia gia đi. Như thế cảm giác thân thiết hơn- Nói xong lại nhận được ánh mắt không đồng ý của Tường Vi mà xịu xuống. Gì chứ bảo nàng gọi người trước mặt là gia gia. Thôi đi. Hoàng Thiên tuy nhiều tuổi nhưng Triệu hồi sư đã là thất cấp cường giả chuẩn bị đột phá lên vương giả, khuôn mặt vẫn giữ được nét trẻ trung anh tuấn như mới vừa đôi mươi. Nàng nhất quyết không kêu một tiếng gia gia này đi.
Hoàng Thiên lúc này lại nhớ ra Tường Vi chưa xác định được hệ ma pháp lại bảo nàng dùng ý nghĩ tiến vào không gian chi giới phía bên trong vòng ngọc. Sau khi hai sư đồ tiến vào sâu bên trong Hoàng Thiên liền lấy ra một tấm gỗ mỏng bên trên có tám viên thủy tinh xếp đều thành hai hàng. Ở giữa hai hàng tủy tinh lại có một ống nhỏ giống như nhiệt kế ở thế kỉ 21 nằm dọc bên trong chứa một chất lỏng màu lam nhạt. Ở trên cùng của tấm gỗ lại lõm xuống, Hoàng Thiên bảo Tường Vi đặt tay vào vị trí đó rồi phóng thích tinh thần lực. Tường Vi làm theo, đến khi tinh thần lực phóng ra lại trực tiếp bị tấm gỗ hút vào. Đợi một chút Hoàng Thiên mới bảo Tường Vi dừng lại. Tinh thần lực của Tường Vi bắt đầu di chuyển, lần lượt từng viên thủy tinh sáng lên.
Màu trắng- ma pháp hệ băng không tệ, tiềm lực tấn công
Màu cam- ma pháp hệ thổ, có thủ có công, song hệ thế này rất tốt
Màu tím- ma pháp hệ lôi,tốc độ, tam hệ đã bằng ông ngày xưa rồi
Màu lục- tứ hệ thực sự là một kinh hỉ lớn, ma pháp hệ mộc, tiềm lực về dược
Chưa hết kinh vì đồ đệ minh tứ hệ ông lại đón nhận thêm một bất ngờ nữa.
Viên thủy tinh màu đen sáng lên- ma pháp hệ ám, là ngũ hệ đó lại còn là ngũ hệ có dị ma pháp. Chưa nói đến việc có đến 4 viên có ánh sáng rực rỡ đó đều là cao cấp a, lại nói đến màu tím so với 4 viên còn lại lại càng phi thường chính là cực phẩm đó. Đúng là yêu nghiệt mà. Mà yêu nghiệt này lại là đồ đệ của Hoàng Thiên ông nha, ông thật mong chờ lão gia hỏa kia nhìn thấy nha đầu này của ông hắc hắc. Tâm tình của Hoàng Thiên so với lúc trước chính là vui vẻ ở một tầng cao mới lại không quên quay sang quan tâm đồ đệ cưng xem thử tâm tình cao hứng của nàng. Ai ngờ lại bắt gặp nàng nhăn nhó nhìn vào cột tu vi vẫn đang hoàn hảo dừng lại ở số không. Gì chứ nha đầu ngốc ngày này có gì phải lo lắng chứ. Tiềm năng đều thuộc vào loại cao cấp cùng cực phẩm đó lại còn lo lắng tới tu vi. Tường Vi nào có biết nhiều như vậy nàng chỉ biết rằng tu vi của nàng là 0 a. Là 0 đó. Trước giờ cứ nghĩ cùng lắm tu vi của nàng cũng có đi không ngờ lại tệ hại vậy. Tường Vi nghĩ vậy liền nóng lòng quay lại nhìn Hoàng Thiên tha thiết.
-Nha đầu này ngươi vội cái gì chứ. Ngươi xem đi ở đây đều là đồ của vi sư đều là đồ tốt a. Ngươi thử xem có thích cái gì không thì lấy một cái đi.
Tường Vi không quan tâm lắm liếc qua núi đồ của sư phụ một chút lại quay lại nhìn ông lắc lắc đầu. Mấy thứ này đều là đồ tốt mà cô còn chưa có tu vi làm sao mà sử dụng bỏ qua đi. Thấy Tường Vi không đặt mấy món đồ tốt của ông vào mắt thì hơi tức giận hừ hừ vài tiếng xong lại thông cảm nàng còn nhỏ chưa có hiểu biết liền hòa hoãn lại. Hoàng Thiên kêu nàng trở lại,lại khuyên nàng từ từ nghỉ ngơi ở nhà một ngày để ngày mai xin phép nương tiến vào rừng bắt đầu luyện tập. Nơi đó yên tĩnh, lượng tinh thần lực lại nồng đậm tốt cho người mới tu luyện cho nàng. Tường Vi đương nhiên nóng lòng nhưng cũng biết dục tốc bất đạt nên đành nghe theo lời sư phụ ở nhà nghỉ ngơi một ngày. Suy nghĩ xong cô liền chạy xuống giúp đỡ lão gia gia làm bếp. Dù sao nàng cũng không thể ngồi không mà đối với luyện đan cùng bê vác đều không thể làm nên đành yên vị phụ giúp lão gia gia. Một ngày yên bình cứ thế mà trôi qua...