Chương 41: Lung Linh Tháp tầng thứ năm

- Hai khắc chung (mười lăm phút)!
Một trưởng lão Thất Huyền võ phủ nhìn đồng hồ cát bên cạnh, có chút kinh ngạc nói.
- Hai người đã ở tầng thứ tư khá lâu rồi.


Lúc này tại Thất Huyền võ phủ, quang phù của ba tầng pháp trận đã tắt, chỉ có tầng thứ tư là còn sng, chứng minh hai người đều đang chiến đấu tại tầng thứ tư.


- Càng lúc càng có ý tứ, Vương Nghiễn Phong thì cũng trong dự kiến, chỉ là tên Lâm Minh này cũng có thể kiên trì lâu như vậy, làm cho người ta khó tin, thiên phú tam phẩm, Luyện Thể tầng hai, thực lực này có thể đạt tới Lung Linh tháp tầng thứ tư, e rằng cũng không chỉ đơn giản là trời sinh thần lực a!


Một cái trưởng lão vuốt râu, cảm giác sức chiến đấu của Lâm Minh có chút cường hãn thái quá, không thể giải thích được.
Lúc này, Mộc Dịch chậm rãi nói:


- Tôn tiên sinh, có đôi khi sức chiến đấu của một người là không thể dựa theo lẽ thường mà phỏng đoán được, các thiên tài chiến đấu có ngộ tính cực cao, nhưng những tấm bia đá dùng để kiểm tr.a tư chất thiên phú lại không đo ra được.


Mộc Dịch cũng không nói ra chuyện sau lưng Lâm Minh có một “sư phụ”, một sư phụ thông hiểu Tiên Thiên công pháp thì liên lụy đến quá nhiều thứ.


available on google playdownload on app store


- Ân, Mộc Dịch tiên sinh nói rất đúng, quả thật có một vài thiên tài chiến đấu, tu vi không sâu, công pháp võ kỹ cũng bình thường, nhưng dựa vào kỹ xảo chiến đấu và trực giác chiến đấu có thể lấy yếu thắng mạnh được, tuy nhiên, loại kỹ xảo chiến đấu này chỉ có ưu thế có hạn thôi, có một câu là “nhất lực phá vạn xảo”, dựa vào kỹ xảo thì nhiều lắm cũng chỉ có thể làm cho thực lực tăng lên một tầng thôi, không nhiều thêm được nữa.


Mộc Dịch cười cười, nói:
- Tôn tiên sinh cứ xem tiếp đi!


Khi các trưởng lão đang thảo luận, Vương Nghiễn Phong còn đang khổ chiến tại tầng thứ tư, tu vi của hắn mới vừa tới võ đạo tầng ba, nhưng chiến lực chân chính còn mạnh hơn cả võ giả võ đạo tầng ba đỉnh phong, nhưng hiện tại hắn phải đối mặt với hai con Thiết Giáp Hùng có tu vi võ đạo tầng ba đỉnh phong.


Tuy rằng thân thể Thiết Giáp Hùng vụng về, công kích chỉ có một kiểu, nhưng đối phương có lực lượng khủng bố và lực phòng ngự siêu cường, lại làm cho hắn vô cùng đau đầu.
Nếu như bị nó chạm vào một cái, tuyệt đối sẽ đứt gân gãy xương.


Vương Nghiễn Phong liên tiếp dùng ba lượt tuyệt học gia truyền, rốt cuộc mới giết ch.ết một con Thiết Giáp Hùng, nhưng chân nguyên của hắn cũng gần như tiêu hao cạn kiệt, con Thiết Giáp Hùng này có lực phòng ngự cường hãn, có xu hướng khắc chế võ học gia truyền của hắn.


Mắt thấy một con Thiết Giáp Hùng cuối cùng đang vọt tới, Vương Nghiễn Phong gầm lên một tiếng giận dữ, đột nhiên nhảy dựng lên, cầm thanh trường kiếm trong tay, hung hăng đâm vào cái mồm to như bồn máu của con Thiết Giáp Hùng kia!


Toàn thân Thiết Giáp Hùng như mặc áo giáp, chỉ có mắt, khóe miệng là hai nhược điểm mà thôi.
Một kiếm của Vương Nghiễn Phong đâm vào cổ họng của con Thiết Giáp Hùng, nhưng cùng lúc đó, xương cổ tay hắn cũng bị Thiết Giáp Hùng cắn gãy.
- Phốc!


Vương Nghiễn Phong bị Thiết Giáp Hùng đang phẫn nộ dùng hùng chưởng đánh mạnh vào ngực, hắn cảm thấy ngực mình giống như bị một thanh đại chùy đánh trúng, ngũ tạng lục phủ lệch vị trí.


Vương Nghiễn Phong giống như một con gà con bị đánh văng ra ngoài, ngã trên mặt đất vài vòng, miễn cưỡng đứng dậy được, phun ra một ngụm máu tươi, trong máu còn lẫn cả các mảnh vỡ nội tạng.


- Nếu không phải tu vi đã đạt đến cảnh giới Luyện Tạng, ngũ tạng lục phủ được chân nguyên bảo hộ, thì một kích này đã lấy mạng của ta rồi...


Tuy Vương Nghiễn Phong trọng thương gần ch.ết, nhưng con Thiết Giáp Hùng này cũng không tốt hơn là bao, cổ họng bị đâm xuyên, khí huyết bị cản trở, khẳng định không sống được bao lâu, tuy nhiên trước khi nó ch.ết, thì vẫn có thể giết ch.ết được Vương Nghiễn Phong!
Vương Nghiên Phong lau vết máu trên miệng, nghĩ:


“Cửa ải thứ tư này, ta nhất định phải xông qua, tuy rằng lần thí nghiệm này dùng thành tích hiện tại của ta cũng đã ổn định vị trí đầu rồi, tuy nhiên nếu qua được cửa ải thứ tư, địa vị của ta tại gia tộc tất nhiên sẽ càng tiến thêm một bước, mặc dù ta không phải con cả, nhưng vị trí gia chủ trong tương lai chẳng phải cũng là của ta hay sao. Hơn nữa thành tích này cũng có thể bịt miệng của đám lão bất tử kia rồi, sẽ không còn khoa chân múa tay với việc phụ thân phân phối tài nguyên cho ta nữa”.


Vương Nghiễn Phong nghĩ tới đây, trên mặt hiện lên một tia dữ tợn...
Nhưng khi Vương Nghiễn Phong đang liều mạng, hắn lại không biết rằng, Lâm Minh sử dụng chiến thuật cắt máu hao tổn, dùng lại trò cũ, đã đâm xuyên qua đầu của con Thiết Giáp Hùng thứ hai.
Tầng thứ tư, qua!


Lâm Minh hít sâu một hơi, rốt cuộc đến tầng thứ năm, đây cũng là tầng cuối cùng mà Tần Hạnh Hiên vượt qua, được vị giám khảo trung niên kia gọi là tầng không có khả năng xông qua...
- Không nghĩ tới Lâm Minh có thể kiên trì đến bước này...


Lúc này, bên ngoài Lung Linh tháp, Tần Hạnh Hiên nhìn về phía phù quang chớp động trên tầng thứ tư, trong lòng có chút kinh ngạc.


Nàng vốn đoán rằng Lâm Minh nhiều nhất cũng chỉ xông qua tầng thứ ba, đây đã là đánh giá khá cao rồi, nhưng không nghĩ tới, Lâm Minh lại sống trong tầng thứ tư lâu như vậy, cứ tiếp tục như vậy, việc xông qua tầng thứ tư cũng không phải là không có khả năng.


- Lúc ta xông vào Lung Linh tháp khi trước, tu vi đã đến Luyện Thể tầng bốn, đối phó với hai con hung thú tầng thứ tư có thực lực còn chưa đến Luyện Thể tầng bốn, tất nhiên cũng không quá khó khăn, nhưng nếu ta chỉ có tu vi Luyện Thể tầng hai đỉnh phong, thì tuyệt đối không có khả năng sống lâu tại tầng thứ tư như vậy.


Tần Hạnh Hiên âm thầm so sánh mình với Lâm Minh, nàng có thể xông qua tầng thứ năm Lung Linh tháp là dựa vào tu vi thâm hậu, nếu cùng tu vi, thì hiển nhiên nàng không phải là đối thủ của Lâm Minh.
- Đã gần nửa canh giờ rồi.
Tần Hạnh Hiên nhìn đồng hồ cát.


Mà ngay khi Tần Hạnh Hiên nhìn về phía đồng hồ cát, tầng thứ năm Lung Linh tháp đột nhiên sáng lên một luồng hào quang, trận pháp phù văn lớn bằng cái nón lần lượt sáng lên, dao động chân nguyên hùng hậu lập tức tản ra bốn phía.


Thấy cảnh này, chén trà trong tay Tôn trưởng lão thiếu chút nữa cũng rơi ra ngoài:
- Tầng thứ năm!
- Vương Nghiễn Phong lợi hại như vậy ư? Chỉ gần nửa canh giờ, Nhạc Lộc thành Vương gia chẳng lẽ xuất hiện một tuyệt thế thiên tài ư?
- Thành tích này, trong vòng mười năm nay, rất gần với Hạnh Hiên tiểu thư rồi.


Một người trung niên vừa nói vừa nhìn Tần Hạnh Hiên một cái, thấy cặp mắt đẹp của Tần Hạnh Hiên đang suy tư, không biết suy nghĩ cái gì...


- Đúng là hiếm thấy, người này cũng không phải vật trong ao, bản thân có thiên phú tứ phẩm thượng đẳng, cộng thêm Vương gia mạnh mẽ bồi dưỡng, nếu có biểu hiện xuất sắc trong Thất Huyền võ phủ, nhận được thượng đẳng võ học, thì ngày khác trúng cử đệ tử hạch tâm của võ phủ, tiến vào Thất Huyền cốc cũng là điều có khả năng a! Vương Nghiễn Phong này, khá là đáng sợ!


Khi một trưởng lão đang nói chuyện, luồng sáng tại tầng thứ tư Lung Linh tháp đột nhiên rung động, cùng lúc đó, một bóng người như cái bao tải bị Lung Linh tháp đá ra.
Tôn trưởng lão ngưng mắt, vội hạ lệnh:
- Lâm Minh đi ra, mau tiếp lấy hắn, đừng để ngã.


Đã gần nửa canh giờ, bên dưới Lung Linh tháp có võ giả chuyên môn phụ trách, lúc này cũng có chút mệt mỏi, cho nên Tôn trưởng lão mới nhắc nhở. Lung Linh tháp là Huyễn Sát trận, thí sinh “bị giết” trong ảo cảnh thì mới có thể bị bắn ra ngoài, trong nháy mắt này, thí sinh sẽ cho rằng mình đã tử vong, cho nên sẽ không có cảm giác gì, một tầng Lung Linh tháp đều cao ba trượng, tầng thứ tư cao chín trượng, trong tình huống không có bất kỳ tri giác nào mà ngã xuống, mặc dù là cao thủ Ngưng Mạch cũng khó mà chịu nổi.


Võ giả phụ trách đón người đỡ lấy bóng người đang rơi xuống kia, vừa nâng dậy thì thấy người kia đã mang sắc mặt tái nhợt, khuôn mặt vặn vẹo, toàn thân đầm đìa mồ hôi lạnh.


Bởi vì khuôn mặt quá vặn vẹo, nên các trưởng lão xem khảo hạch ngoài Lung Linh tháp phải rất vất vả mới nhìn rõ bộ dáng của người kia, trong nháy mắt, bọn họ lập tức há hốc mồm.
Người... Người này hình như là... Vương Nghiễn Phong?


Vài trưởng lão há hốc miệng, ngẩng đầu nhìn lại, thấy tầng thứ năm vẫn còn sáng, chẳng... Chẳng lẽ người khi nãy tiến vào tầng thứ năm chính là Lâm Minh ư?


Các trưởng lão Thất Huyền võ phủ đều chấn kinh, bao gồm cả Mộc Dịch tiên sinh khi nãy rất tán thưởng Lâm Minh cũng cảm thấy khó tin, Lâm Minh chỉ có tu vi Luyện Thể tầng hai đỉnh phong, so với Vương Nghiễn Phong thì còn kém hơn nửa cảnh giới! Nhưng hắn lại đi trước Vương Nghiễn Phong, bước vào tầng thứ năm, hơn nữa hiện tại còn kiên trì được mấy chục hô hấp.


Tần Hạnh Hiên nhìn Lung Linh tháp tầng thứ năm, cặp mắt đẹp lưu chuyển, các t sáng kỳ dị liên tục phát ra, Lâm Minh lại làm cho nàng kinh ngạc một lần nữa, chẳng lẽ ngay cả tu vi võ đạo mà hắn cũng đang đuổi kịp mình hay sao?


Lúc này, đứng trong một góc cách Lung Linh tháp khá xa, Lan Vân Nguyệt cũng kinh ngạc nhìn về luồng sáng tại tầng thứ năm, ánh mắt có chút bị thất thần:
- Lâm Minh... Hắn tiến vào tầng thứ năm ư?


Thất Huyền võ phủ tầng thứ năm, từ khi thành lập tới nay, chỉ có một mình Tần Hạnh Hiên là thành công thông qua, chỉ có một vài người là chạm đến tầng thứ năm mà thôi, hơn nữa còn một, hai năm mới có một người, mỗi một người đều là thiên tài kinh diễm, ngày sau bước vào Ngưng Mạch kỳ là chuyện chắc chắn.


- Lâm Minh...
Trong nháy mắt kia, Lan Vân Nguyệt đột nhiên cảm thấy, có lẽ so với Chu Viêm, thì Lâm Minh cũng không kém chút nào, tuy rằng hắn không có gia thế hỗ trợ, nhưng ngày sau chỉ cần bước vào Ngưng Mạch kỳ, thì sẽ có thể được phong tước.
...


Lúc này, trong Lung Linh tháp tầng thứ năm, Lâm Minh nhìn cảnh tượng khủng bố tại tầng thứ năm, trên mặt lại lộ ra nụ cười khổ, không ngờ tầng thứ năm lại xuất hiện hai con hung thú cấp hai!


Tuy rằng chỉ là loại yếu nhược trong số hung thú cấp hai, nhưng thực lực cũng có thể so với võ giả Luyện Thể tầng bốn, không chỉ vậy, hai con hung thú này còn có tám con hung thú làm tiểu đệ, mỗi con tương đương với võ giả Luyện Thể tầng ba đỉnh phong.


Mười con hung thú đứng chung một chỗ, cốt giáp dữ tợn, cặp mắt đỏ tươi, móng vuốt và răng nanh sắc bén như nhuộm máu, tất cả đều mang theo một luồng sát khí xông thẳng tận trời, các võ giả có thực lực kém mà nhìn thấy trận thế này, sẽ không tự chủ được nghĩ tới cảnh tượng mình bị hung thú xé thành mảnh vỡ, còn chưa chiến đấu đã khiếp đảm rồi.






Truyện liên quan