[Đồng Nhân Hunter] Thiên Tuế
✍ Lạnh Hạ Hạ Lạnh
42 chương
310 lượt xem
5 ✩
✎
- Chương 1: Xuyên qua
- Chương 2: Cuộc sống mới
- Chương 3: Quá độ
- Chương 4: Gặp
- Chương 5: Công việc của ta
- Chương 6: Té xỉu
- Chương 7: Anh hùng cứu mỹ nhân?!
- Chương 8: Bị mời
- Chương 9: Gặp tộc trưởng
- Chương 10: Bị bán
- Chương 11: Rời đi
- Chương 12: Ngoại truyện của Illumi
- Chương 13: Gặp lại cố nhân
- Chương 14: Bang ryodan [ 1 ]
- Chương 15: Cuộc thi tiền tự
- Chương 16: Cuộc thi bắt đầu
- Chương 17: Đầm lầy Lừa Đảo
- Chương 18
- Chương 19: Nhạc đệm nhỏ
- Chương 20: Tháp cạm bẫy
- Chương 21: Đảo quân hạm
- Chương 22: Đảo zevil
- Chương 23: Lớn lên
- Chương 24: Thông suốt
- Chương 25: Phần thi cuối cùng
- Chương 26: Meteorcity
- Chương 27: Cha?!
- Chương 28: Bệnh mèo? Lão hổ!
- Chương 29: Ill ngoại truyện [ hai ]
- Chương 30: Cuộc sống bình thản
- Chương 31: Gặp gỡ ở cửa hàng trà
- Chương 32: Ngoại truyện của Alluka
- Chương 33: Quen thân
- Chương 34: Cứu ubogin
- Chương 35: Ngày ba tháng chín
- Chương 36: Hội trường [ một ]
- Chương 37: Hội trường [hai]
- Chương 38: Trẻ con?!
- Chương 39: Con kiến đến rồi
- Chương 40: Người nhà đoàn tụ
- Chương 41
- Chương 42: Ill ở phòng sinh một ngày ký
Converter: U Tịch Cốc
Nguồn convert: tangthuvien.com
Edit: Tojikachan
“Không phải tôi mang cô về địa phủ, để bồi thường, tôi đã tìm được một thân thể phù hợp với linh hồn cô ở thế giới khác, chỉ cần cô đồng ý, tôi sẽ mang cô đến đó.”
Tình huống như thế này rất thường xuyên xảy ra ở địa phủ, trước đó cậu cũng đã an bài vài vị giống cô lữ hành đến thế giới khác, mỗi người đều rất vui a.
Hình như là thật.
“Giữ lại trí nhớ hiện tại?”
Gật đầu.
“Thân thể khỏe mạnh?”
Lại gật đầu.
Vậy thì không thành vấn đề, chỉ còn lại một yêu cầu.
“Tôi muốn 500 triệu, tiền của thế giới kia.” Dù sao làm trạch nữ 27 năm, không hề có kỹ năng sinh tồn, chút tiền đó là được.
[ Tác giả: Có “chút” sao?
Đáp: Không phải có chút sao? Hay là phải thêm mới được? *Sát khí*
Tác giả: Không, vừa vặn vừa vặn……]
Chỉ như vậy thôi sao? Diêm Vương lại liều mạng gật đầu, yêu cầu của người này so với những người trước quả thực quá nhỏ, nhất định phải làm tốt cho cô thoải mái, ừm, hay là cho cô thêm vài thứ nữa, dù sao thế giới kia cũng cực kỳ nguy hiểm.
“À, hỏi cậu một vấn đề được không.” Suy nghĩ đã lâu.
“Cái gì?” cậu luôn luôn có hỏi tất đáp.
“Sao cậu làm được Diêm Vương?” Tò mò, cậu ta không có khí thế lại có chút ngơ ngơ, hay làm sai chuyện mà lại được làm Diêm Vương, rất kỳ quái.
“Ai cần cô lo!!” Cái trán chật ních ‘ngã tư đường’, thẹn quá thành giận đẩy mạnh cô vào thế giới đã định.
Trước khi chìm vào bóng tối, tôi mới nhớ tới ra còn chưa hỏi cậu ta muốn tôi đến thế giới gì, thôi vậy, đến sẽ biết.