Chương 44: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: ÓcCá


“Nghe nói phương thuốc này do một vị đố phụ nổi danh nghiên cứu chế tạo ra ở trăm năm trước, có công hiệu thôi tình, nhưng công hiệu lớn nhất lại là tránh tử, công dụng giống như nữ nhân dùng nhiều hoa hồng dễ dàng bị cung hàn (lạnh tử cung), thì loại dược này khiến nam nhân tránh tử, nếu nam tử dùng cái này, sẽ thương tổn đến thân thể, rất có thể sau này sẽ không còn có thể sinh ra hài tử được nữa.”


Lời của Nghiêm Lạc Đông cứ văng vẳng bên tai Tiết Thần, không thể sinh được hài tử có nghĩa là, nếu Tiết Vân Đào và Từ Tố Nga đã dùng loại dược trợ hứng này trong một thời gian dài, vậy hiện tại rất có thể thân thể ông đã bị tổn hại, sau này sẽ không có hài tử được nữa?


Vấn đề này khiến Tiết Thần hết sức coi trọng, nhớ tới đời trước, hình như thật là như vậy, trừ nàng do Lô thị sinh ra, Từ Tố Nga sinh Tiết Uyển và Tiết Lôi, nhiều năm sau đó, Tiết Vân Đào đích xác đều không có thêm hài tử nào.


Chẳng lẽ đều có quan hệ với phương thuốc này của Từ Tố Nga? Nếu thật là vậy, nữ nhân này điên rồi sao? Vì không muốn hài tử khác chia sẻ sự yêu thương của Tiết Vân Đào đối với Tiết Uyển và Tiết Lôi, bà lại có thể ra tay tàn nhẫn với người nam nhân của mình như vậy?


Càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp, nếu Từ Tố Nga chỉ muốn Tiết Vân Đào không thể có hài tử, ở đời trước, bà ta đã có đủ năng lực dùng phương pháp khác làm được, nhưng vì sao rốt cuộc bà ta lại muốn Tiết Vân Đào không thể có hài tử?


available on google playdownload on app store


Nhớ tới trước khi Từ Thiên Kiêu ch.ết, tựa hồ muốn nói điều gì đó, lại bị Từ Tố Nga ngăn cản, Tiết Thần xoay người, nói với Nghiêm Lạc Đông:
“Ngươi có thể tr.a được chuyện của mười mấy năm trước không?”


Nghiêm Lạc Đông thoáng nhìn Tiết Thần, sau khi cân nhắc mới nói: “Tiểu thư cứ việc phân phó, ta có thể thử tr.a một chút.”
Tiết Thần gật đầu, gương mặt nhỏ xinh đẹp trở nên nghiêm nghị, nói Nghiêm Lạc Đông nói:


“Ta muốn biết, tình trạng sinh hoạt của cả nhà bọn họ sau khi phụ thân của Từ Tố Nga bị biếm quan lưu đày. Năm đó Từ Tố Nga đã làm gì?”
Nghiêm Lạc Đông cẩn thận nhớ kỹ phân phó của Tiết Thần, sau đó mới gật đầu, trả lời:


“Được, ta đã hiểu, sẽ lập tức đi tra. Bởi vì cách quá nhiều năm, việc điều tr.a sẽ tương đối phiền phức, có thể cần một chút thời gian.”


Tiết Thần tự nhiên hiểu rõ đạo lý bên trong, cũng không phải yêu cầu Nghiêm Lạc Đông đưa ra đáp án ngay lập tức, sau khi hai người bàn xong, Nghiêm Lạc Đông mới rời khỏi Thanh Tước Cư.
Sau khi hắn đi, trong lòng Tiết Thần luôn không thể bình tĩnh, có một suy nghĩ đáng sợ đang nổi lên trong đầu nàng...


Nếu Từ Tố Nga hạ loại dược này với Tiết Vân Đào, là vì năm đó muốn Lô thị không bao giờ có thể sinh ra hài tử khác cho Tiết Vân Đào, như vậy sau khi bà ta hạ dược xong, làm sao có thể bảo đảm, Tiết Vân Đào liền nhất định có thể cùng bà ta sinh hài tử chứ? Năm đó bà chỉ là một ngoại thất bám vào Tiết Vân Đào, nếu không có hài tử, ai có thể bảo đảm bà ta có thể giữ được Tiết Vân Đào nhiều năm như vậy? Nhưng nếu bà ta muốn hài tử, mà thân mình Tiết Vân Đào đã bị dược làm tổn thương không thể có hài tử được...Như vậy liền có vấn đề.


Tiết Uyển và Tiết lôi...Làm sao có được hai đứa nhỏ này


Tiết Uyển nhỏ hơn nàng một tuổi, Tiết Lôi thì nhỏ hơn ba tuổi, nếu nói trong khoảng thời gian này Từ Tố Nga không hạ dược với Tiết Vân Đào, như vậy vì sao Lô thị lại không thể mang thai hài tử? Lúc Lô thị sinh nàng, cũng không có tổn thương thân mình, vì cái gì suốt bốn năm lại không sinh ra thêm hài tử nào? Còn có Điền di nương, thời gian bà đi theo Tiết Vân Đào cũng không tính ngắn, nhưng vì cái gì ngay cả bà cũng không thể sinh hài tử?


Không có khả năng thân mình của Lô thị và Điền di nương đều không tốt, chỉ có một mình Từ Tố Nga là tốt nha.


Cho nên, hiện tại quan trọng nhất chính là, phải điều tr.a xem năm đó Từ di nương đã gặp chuyện gì, lần trước ở điền trang, kỳ thật nàng cũng không phải thật sự nhất định muốn mạng của Từ Thiên Kiêu, chỉ là nghĩ ép buộc Từ di nương, khiến bà ta đồng ý đưa Từ Thiên Kiêu đến Đông phủ đáp lời, nhưng Từ Tố






Truyện liên quan