- Chương 1: Gặp lại
- Chương 2: Đồng phục vải bông
- Chương 3: Trận đấu bóng rổ
- Chương 4: Bắc Băng Dương
- Chương 5: Cửa hàng băng đ ĩa
- Chương 6: Bánh mì mận đào
- Chương 7: Tiệc sinh nhật
- Chương 8: Dải mobius
- Chương 9: Vai nam chính
- Chương 10: Núi Hạc Khê
- Chương 11: Mưa bóng mây
- Chương 12: Mùa hạ vô tận
- Chương 13: Dốc thềm đá
- Chương 14: Ước nguyện thành kính
- Chương 15: Ghế 6 hàng 7
- Chương 16: Đồng hồ cát thời gian
- Chương 17: Hồi ức mùa hạ
- Chương 18: Họa sĩ đặc biệt
- Chương 19: Khối màu ấm áp
- Chương 20: Cọ vẽ chi tiết
- Chương 21: Điểm đóng băng
- Chương 22: Cảnh sát trưởng mèo đen
- Chương 23: Sức sống
- Chương 24: Giấy ghi chú
- Chương 25: Khác biệt
- Chương 26: Sưởi ấm tay
- Chương 27: Một đêm không chợp mắt
- Chương 28: Khóa nam châm
- Chương 29: Túi nhung vuông
- Chương 30: Hoa hồng trắng hồng
- Chương 31: Khóa con bướm
- Chương 32: Trời giông bão
- Chương 33: Nụ hôn vượt ranh giới
- Chương 34: Ảnh chụp cũ
- Chương 35: Kẹo bạc hà
- Chương 36: Giày cao gót quai gấm
- Chương 37: Bảng màu sứ men xanh
- Chương 38: Máy sấy
- Chương 39: Bưởi mềm
- Chương 40: Bột xí muội
- Chương 41: Hoa nhài hoang dã
- Chương 42: Mưa London
- Chương 43: Phòng tắm
- Chương 44: Mật mã khóa
- Chương 45: Mảnh hồi ức
- Chương 46: Bưu thiếp
- Chương 47: Giấy vụn
- Chương 48: Thư trả lời
- Chương 49: Gốc ngón tay đeo nhẫn
- Chương 50: Cảm giác vinh dự
- Chương 51: Bệ cửa sổ
- Chương 52: Nơi có gió - Hoàn toàn văn
Tên truyện: Thính Hạ.
Tác giả: Lộc Linh
Độ dài: 52 chương
Editor: An Tĩnh
Thể loại: Hiện đại, ngọt ngào, vườn trường đến trưởng thành, HE
Một câu giới thiệu vắn tắt: Sinh thời được đền đáp mong muốn
Lập ý: Có người vì tên em mà thích mùa hạ
Giới thiệu:
Năm lớp 11, Thẩm Thính Hạ yêu thầm một người.
Anh thường xắn ống tay áo lên, trên làn da trắng có một nốt ruồi nhỏ mờ mờ, giờ ra chơi thích cầm một chai nước ngọt Bắc Băng Dương, đứng tựa vào dưới cây dâu tằm cười đùa ngả ngớn.
Anh sáng chói như vậy, sáng đến nỗi soi rọi cả một thời kỳ thanh xuân của cô.
Trong lòng cô thầm cầu mong anh sẽ tốt hơn, mà đúng như mong muốn của cô, anh chuyển từ lớp A đến lớp Hỏa tiễn, từ một người bình thường đến một siêu sao, chỉ đóng một bộ phim đã nổi tiếng, vang dội cả giới.
Người cô thầm thích trở thành người mà tất cả mọi người đều thích.
Anh cứ tiến về phía trước như vậy, càng lúc càng xa cô.
*
Năm 24 tuổi, Giang Tố yêu lần đầu, với cô gái mà anh rất thích.
Cô là họa sĩ được đoàn phim mời riêng, là bạn học chung trường cấp ba với anh, hai người chỉ cách nhau một dãy hành lang.
Họ có rất nhiều kỷ niệm chung, ví dụ như gốc cây dâu tằm ở trường, những chai nước ngọt luôn hết hàng tại khu bán đồ ăn vặt, bộ đồng phục học sinh với đường may xốc xếch.
Anh tưởng đó chỉ là trùng hợp.
Cho đến khi vô tình mở chiếc hộp đựng những bản tốc họa cũ kỹ.
Trên mỗi trang giấy vẽ cùng một người, thành thạo đến độ không cần nháp. Ban đầu anh chẳng nhận ra, xem đến cuối thì vài tấm vé phim mà anh đóng chính chợt rơi ra.
Số vé luôn là ghế 6 hàng 7 — vị trí ngồi của anh ở trường.
Hóa ra tuổi xuân mà anh lơ đãng quên đi lại là những ký ức mà cô nhớ mãi không quên.
Dãy hành lang hẹp, chóng vánh trong trí nhớ anh lại là chiếc cầu nối dài giữa hai người đối với cô.
Nhạy cảm, dịu dàng x Một người nổi bật
Tác giả: Lộc Linh
Độ dài: 52 chương
Editor: An Tĩnh
Thể loại: Hiện đại, ngọt ngào, vườn trường đến trưởng thành, HE
Một câu giới thiệu vắn tắt: Sinh thời được đền đáp mong muốn
Lập ý: Có người vì tên em mà thích mùa hạ
Giới thiệu:
Năm lớp 11, Thẩm Thính Hạ yêu thầm một người.
Anh thường xắn ống tay áo lên, trên làn da trắng có một nốt ruồi nhỏ mờ mờ, giờ ra chơi thích cầm một chai nước ngọt Bắc Băng Dương, đứng tựa vào dưới cây dâu tằm cười đùa ngả ngớn.
Anh sáng chói như vậy, sáng đến nỗi soi rọi cả một thời kỳ thanh xuân của cô.
Trong lòng cô thầm cầu mong anh sẽ tốt hơn, mà đúng như mong muốn của cô, anh chuyển từ lớp A đến lớp Hỏa tiễn, từ một người bình thường đến một siêu sao, chỉ đóng một bộ phim đã nổi tiếng, vang dội cả giới.
Người cô thầm thích trở thành người mà tất cả mọi người đều thích.
Anh cứ tiến về phía trước như vậy, càng lúc càng xa cô.
*
Năm 24 tuổi, Giang Tố yêu lần đầu, với cô gái mà anh rất thích.
Cô là họa sĩ được đoàn phim mời riêng, là bạn học chung trường cấp ba với anh, hai người chỉ cách nhau một dãy hành lang.
Họ có rất nhiều kỷ niệm chung, ví dụ như gốc cây dâu tằm ở trường, những chai nước ngọt luôn hết hàng tại khu bán đồ ăn vặt, bộ đồng phục học sinh với đường may xốc xếch.
Anh tưởng đó chỉ là trùng hợp.
Cho đến khi vô tình mở chiếc hộp đựng những bản tốc họa cũ kỹ.
Trên mỗi trang giấy vẽ cùng một người, thành thạo đến độ không cần nháp. Ban đầu anh chẳng nhận ra, xem đến cuối thì vài tấm vé phim mà anh đóng chính chợt rơi ra.
Số vé luôn là ghế 6 hàng 7 — vị trí ngồi của anh ở trường.
Hóa ra tuổi xuân mà anh lơ đãng quên đi lại là những ký ức mà cô nhớ mãi không quên.
Dãy hành lang hẹp, chóng vánh trong trí nhớ anh lại là chiếc cầu nối dài giữa hai người đối với cô.
Nhạy cảm, dịu dàng x Một người nổi bật