Chương 19: Ly hôn (phần 19)
Cô sánh vai bước cùng Mạc Lăng Thiên, vẻ mặt cô kiên quyết đanh thép, cũng giống như khi côyêu anh ta, lúc này đây khi phải buông tay, cô cũng rất quyết tâm. Côngẩng cao đầu, hệt như một con thiên nga kiêu hãnh, tuy cô không thểkhiến cho anh ta biến mất khuất mắt cô được, nhưng cô cũng không muốnphải tiếp tục giáp mặt với anh ta.
Mà hiện tại, căn bản là cô nhìn anh ta bằng một ánh mắt khinh thường. Cô xem thường người đàn ông đã khiến cô đau thấu tâm can.
“Hạ Vãn Tình, tốc độ đổi người yêu của cô rất nhanh!”
Giọng nói của Mạc Lăng Thiên vẫn vô cùng lạnh lẽo như gió miền Bắc cực. VãnTình cô cũng đã rất quen thuộc, nhưng hiện tại ẩn ý trong lời nói củaanh ta còn muốn cười nhạo, châm chọc cô.
“Mạc Lăng Thiên, sự chung thủy trong tình yêu của anh thật quá đáng quý đấy!”
Tức giận sao? Đương nhiên là cô rất tức giận, suốt ba năm qua, anh ta chưatừng nhìn nhận tình yêu của cô, vậy thì giờ phút này anh ta có tư cáchgì mà nói móc cô chứ?
“Hạ Vãn Tình, cô đừng tưởng mình là con gái thị trưởng thì có thể xem người khác là món đồ chơi trong tay cô!”
Vẻ mặt anh ta căng thẳng, yết hầu lên xuống, đột nhiên anh ta cứng đờ nhìn Vãn Tình, có thể nhìn thấy sự phẫn nộ trên gương mặt đẹp trai của anhta.
Xem ra cô thật sự sai lầm rồi. Cô yêu anh ta, chính là đã trở thành khuất phục anh ta.
“Mạc Lăng Thiên, anh là món đồ chơi khó chơi nhất trên đời này!”
Cô khinh miệt nói, chỉ thấy gân xanh trên trán Mạc Lăng Thiên lại nổi lên. Được rồi, nếu anh ta cứ một mực nghĩ như vậy thì cô sẽ chiều anh tavậy.
Anh ta không nói gì nữa, dứt khoát bước nhanh đi. Vãn Tìnhnhìn thấy sắc mặt anh ta lạnh lùng, như thể đang kiềm chế cảm xúc. Nhưng cô không có cảm giác vui sướng của người chiến thắng.
Trong mắt anh ta, tình yêu của cô thật sự chỉ là ban ơn và áp lực, một sự khoe khoang và tùy ý sao?
Trong lòng Mạc Lăng Thiên cô là cái gì chứ?
Lòng cô không hề đau, nhưng cô vẫn tiếc nuối. Một tình yêu không được đáplại, bất kì ai cũng sẽ cảm thấy tiếc nuối. Nhưng dù có tiếc bao nhiêu đi nữa thì lúc này cô đã không còn hối hận.
Cuộc hôn nhân này giống như là một trận chiến mai phục, cô một mực cố gắng bước đi, muốn bắtcho được con diều xinh đẹp kia. Nhưng anh ta lại cố hết sức giãy dụa,không để cho một cơ hội nào cả. Là do cô dùng quá sức, hay là anh ta quá yêu người kia, để rồi anh ta xem cô là một sự trói buộc, là chướngngại.
Chẳng cần phải nói đến những cô gái cố chấp khiến ngườikhác mỉa mai, thật ra thì trên đời này có rất nhiều những cô gái kiêntrì, luôn dịu dàng chăm sóc, thật lòng với người đàn ông họ yêu thương,người đàn ông kia có lý do gì mà không thương yêu họ chứ?
Nói cách khác, một người phụ nữ dịu dàng, vị tha thì ai lại không động lòng?
Lai Tuyết, cô ta hết sức uyển chuyển, vẫn luôn mang Mạc Lăng Thiên ra làmtrò đùa. Nhưng khác ở chỗ là anh ta yêu Lai Tuyết. Cho trên trong mắtanh ta, cô và Lai Tuyết nhất định một người là nữ quỷ, còn một người lànữ thần.
Được thôi. Anh ta đã yêu thích nữ thần của anh ta như thế thì cô cũng chẳng muốn tiếp tục làm nữ quỷ của anh ta.
Ly hôn là một sự giải thoát, cô cho anh ta tự do, để xem anh ta sẽ bay cao được đến đâu.
Ký tên xong xuôi, nhân viên hòa giải ở cục dân chính cũng chỉ nói qua loa vài câu cho có lệ.
Đúng vậy, một tình yêu gò ép cuối cùng cũng đã kết thúc. Sự tổn thương màMạc Lăng Thiên đã gây ra cho cô cùng sự nhục nhã mà Lai Tuyết đã đemđến, đừng trách cô không thể buông tha, cô nhất định sẽ trả hết!