Chương 9

Lý Vân Thiên vỗ vỗ mặt Viên Bằng Phi, “Tiểu ɖâʍ hóa, muốn trốn đi đâu!” Nói xong một tay cố định hai tay bộ đội đặc chủng sau lưng. Bởi vì khí lực chỉ còn một phần mười, Viên Bằng Phi chỉ biết giãy dụa vô ích, hoàn toàn không có biện pháp đào thoát.


Lý Vân Thiên lấy ra con dao nhỏ, cắt chiến phục của Viên Bằng Phi, y phục xanh đậm xanh nhạt loang lổ bị khoét một cái miệng lớn, lộ ra qυầи ɭót bên trong cũng là trang bị quân lục chế phục.
Nhìn Viên Bằng Phi còn đang vặn vẹo, Lý Vân Thiên dùng dao nhẹ nhàng ấn ấn mông y.


“Đừng lộn xộn, cái chuôi dao ngươi cũng cảm thấy đi, vải dày vậy mà dễ dàng bị cắt nhỏ, nếu muốn cắt mông ngươi thành hoa bốn cánh, tuyệt đối là dễ dàng đi?”
Bộ đội đặc chủng cường tráng nghe vậy, thân thể cứng còng một cử động nhỏ cũng không dám.


Lý Vân Thiên chậm rãi lướt qua bộ vị được qυầи ɭót bao lấy, vải bông mềm mại lập tức rách ra, lộ ra cấm địa bên trong chưa có ai thăm dò qua.
Lý Vân Thiên thu dao, búng mông Viên Bằng Phi.
“Hồng nhạt nha. Trước chưa từng bị người thượng sao?”
Viên Bằng Phi nan kham quay đầu, một tiếng cũng không phát.


“Không nói lời nào, ta liền trực tiếp gian ngươi.”
“… Không có.” Bộ đội đặc chủng vẻ mặt kiên nghị hồi lâu mới miễn cưỡng mở miệng.
Lý Vân Thiên nắm Viên Bằng Phi, kéo y đến phòng tắm, thô bạo lấy một ống dẫn nước cắm vào hậu huyệt của bộ đội đặc chủng không biết nhân sự.


Tay bị bắt trụ chân Viên Bằng Phi vặn vẹo giãy dụa.
Lý Vân Thiên đạp Viên Bằng Phi một cước, chân đi giày da nặng trịch đá vào bụng dưới của y, quả thực có thể cảm nhận được xúc cảm của bắp thịt mềm dẻo dưới chân.


available on google playdownload on app store


“Dạy ngươi tẩy trừ hậu huyệt dơ bẩn kia của ngươi có gì sai sao?” Lý Vân Thiên vừa nói, vừa mở vòi nước. Nước máy lạnh lẽo chảy vào tràng đạo của Viên Bằng Phi, rất nhanh, bụng dưới Viên Bằng Phi nổi lên, cách áo lót chiến phục còn có thể nhìn thấy đường nét cơ bụng giống như mang thai chậm rãi nổi lên.


Ngay từ đầu Viên Bằng Phi nhẫn nại một câu không nói, nhưng khi dòng nước tùy ý lẻn vào trong tràng đạo khiến y cảm giác như bị tiêu chảy, cảm giác ngày càng đau làm cho y sắc mặt tái nhợt. Thế nhưng bộ đội đặc chủng ý chí kiên định cho dù bị như vậy, cũng vẫn cố nhẫn nại, một câu cũng chưa nói.


Lý Vân Thiên vặn vòi nước, lúc này bụng Viên Bằng Phi đã nổi lên như gò đất. Khi Lý Vân Thiên rút ống nước ra, ý niệm không thể bài tiết trước mặt địch nhân mãnh liệt thôi thúc trong đầu khiến Viên Bằng Phi gắt gao kẹp chặt cơ vòng, cơ hồ đều không có giọt nào tràn ra.


“Không tồi, còn biết sau khi súc ruột không thể lập tức bài xuất nước ra, ngươi cũng có kinh nghiệm nha.” Lý Vân Thiên cười nhạo Viên Bằng Phi.


Sắc mặt Viên Bằng Phi đổi đổi, lúc này Lý Vân Thiên lấy ra một cái giang tắc bơm khí, trong khi y cắn răng nhẫn nại liền nhanh chóng nhét vào, sau đó bắt đầu bóp bơm khí.


Hậu huyệt bị vật thể lấp đầy biến thành lớn, Viên Bằng Phi hoàn toàn không có kinh nghiệm lập tức kêu lên, y giãy dụa mông hi vọng thoát khỏi ma thủ của Lý Vân Thiên, thế nhưng đây là chuyện hoàn toàn không có khả năng. Bên trong PI ‘YAN của bộ đội đặc trủng cắm ống dẫn, khi Viên Bằng Phi vặn vẹo có vẻ phi thường ɖâʍ mĩ. Lý Vân Thiên một chút cũng không thương hại bơm giang tắc thành lớn đến hoàn toàn không có biện pháp trực tiếp rút ra mới thôi.


Khóe mắt Viên Bằng Phi chảy ra nước mắt sinh lý, không liên quan đến ý chí, hoàn toàn là vì đau. Y không biết sự tình sao lại biến thành như vậy, nam nhân giao hoan với ca ca này, cư nhiên mạnh đến mức y hoàn toàn vô pháp chống cự! Y chính là bộ đội đặc chủng lấy kỹ xảo tác chiến cao siêu mà nổi tiếng! Huống chi hiện tại cư nhiên lại xảy ra chuyện như vậy y hoàn toàn không thể lý giải, bị cắt quần, thủy quản nhét vào hậu đình, mặc cho dòng nước tiến vào, sau đó còn bị chặn bên trong…


Lý Vân Thiên sờ soạng một vòng quanh hậu môn, xác nhận huyệt khẩu Viên Bằng Phi không bị xé rách.
Lý Vân Thiên dùng chân đạp đùi Viên Bằng Phi, bày y thành tư thế ngồi bệt dưới đất. Mặt đất đụng chạm đến huyệt khẩu cắm giang tắc, xúc cảm cự vật đỉnh lên khiến Viên Bằng Phi lại kêu rên ra tiếng.


Lý Vân Thiên siết mở cằm Viên Bằng Phi, răng trắng noãn chỉnh tề sắp hàng bên trong khoang miệng, đầu lưỡi phấn hồng thủy nhuận, bởi vì miệng bị mạnh mẽ mở ra mà bất an cuốn khúc. Sau đó Lý Vân Thiên cầm thủy quản vừa rút ra từ hậu đình của bộ đội đặc chủng, nhét vào trong miệng Viên Bằng Phi.


Mở van nước ra, dòng nước ào ào xông vào khoang miệng Viên Bằng Phi, y lập tức bị sặc, liên tục ho khan.


“Thật sự là cái miệng thiếu dạy dỗ a.” Lý Vân Thiên nắm cằm bộ đội đặc chủng còn đang ho sặc sụa, buộc y ngẩng đầu lên, “Nột, Binh ca, ta hiện tại rót nước cho ngươi, ngươi nếu còn phun nước ra như bây giờ, ta sẽ trực tiếp cắm ống vào yết hầu của ngươi, rót đầy dạ dày ngươi.”


Viên Bằng Phi cùng Lý Vân Thiên liếc nhau.
Hắn nói thật… Bộ đội đặc chủng trong lòng hiểu ra, nếu không làm theo lời đối phương, mình tuyệt đối sẽ há to miệng, bị thủy quản trực tiếp thống thẳng vào họng!


Lý Vân Thiên nhìn ánh mắt bộ đội đặc chủng vẫn lấp lánh quang mang không chịu thua như cũ, vừa lòng gật gật đầu. Thuần phục một con sư tử hay một con thỏ mang đến cảm giác thành tựu tuyệt không giống nhau, hắn thực vừa lòng hiện tại đã bắt trụ được loại động vật hoang dã thị huyết mà hung mãnh, mà không như ca ca Lục Á Sanh loại động vật dưỡng trong nhà cao quý mà yếu ớt.


Nước theo ống dẫn chảy vào miệng Viên Bằng Phi, bộ đội đặc chủng nuốt ừng ực, hầu kết cao thấp di động, tiếng nuốt nước có thể làm người ta nghe rõ ràng. Lý Vân Thiên chăm chú nhìn Viên Bằng Phi uống gần hai lít nước… Không có biện pháp, cho dù uống không nổi nữa, nhưng đối mặt với uy hϊế͙p͙ bị trực tiếp cắm vào cổ họng rót nước, bộ đội đặc chủng đã dùng nghị lực đến cực hạn khi huấn luyện, cắn răng cố nuốt xuống!


Sau khi lấy ống nước ra, Viên Bằng Phi ho khan đều mang theo tiếng nước. Lý Vân Thiên nhìn bụng Viên Bằng Phi, chỗ dạ dày giống như cái trống, hắn động tác mềm nhẹ giơ lên phân thân uể oải của Viên Bằng Phi, lấy ống nhựa chuyên dụng, chậm rãi sáp vào.


Viên Bằng Phi hoảng sợ mở to hai mắt, phân thân yếu ớt bị người sáp nhập là chuyện tuyệt đối vượt qua lẽ thường.
Lý Vân Thiên sáp tốt xong, dùng kẹp kẹp chặt lối ra đường đạo niệu, sau đó mang khẩu gia cho bộ đội đặc chủng.


Hai sợi thép chắc chắn cố định hàm răng của Viên Bằng Phi, khiến y không thể ngậm lại, Lý Vân Thiên đỉnh phân thân lúc trước rút khỏi hậu đình của ca ca y, thống tiến vào trong miệng Viên Bằng Phi.
“Để bồi thường việc quấy rầy ta và ca ca ngươi làʍ ȶìиɦ, giúp ta hấp ra đi.”


30 phút sau, nước miếng từ khóe miệng chảy ra, ngực đều ướt một mảng lớn, Viên Bằng Phi chảy mồ hôi lạnh khóc lên.


Hậu đình tràn đầy nước bị giang tắc ngăn chặn tuyệt đối không bài xuất được, cuộn trào mãnh liệt khiến y đổ mồ hôi lạnh liên tục, mà nước bị ép rót vào đều tụ tập ở bàng quang, phân thân bị chặn, quyền khống chế bài tiết trước sau đều rơi vào trong tay người khác, y hiện tại cơ hồ bị ép buộc điên rồi!


“Muốn bài xuất ra?” Lý Vân Thiên vẫn như cũ không nhanh không chậm thao miệng Viên Bằng Phi, hỏi.
Viên Bằng Phi vội vã không ngừng gật đầu.
“Vậy dùng cái miệng nhỏ này của ngươi làm cho ta bắn đi, ta liền đồng ý.”


Viên Bằng Phi sắp bị tr.a tấn đến thần chí không rõ làm sao còn lo lắng đến tôn nghiêm linh tinh, y khẩn cấp dùng đầu lưỡi ɭϊếʍƈ lên phân thân thô to trong miệng, ma xát đỉnh quy đầu.
Một hồi, Lý Vân Thiên dùng sức thống vào, xâm nhập tới tận yết hầu y, còn dừng bên trong một hồi lâu, mới bắt đầu bắn.


Yết hầu bị sáp nhập thật sâu, cảm giác hít thở không thông bao phủ Viên Bằng Phi, y nâng cánh tay vô lực lên muốn đẩy Lý Vân Thiên, nhưng khí lực bị nhược hóa y sao có thể làm được. Thẳng đến khi Lý Vân Thiên rắn rắn chắc chắc bắn hết vào miệng y, còn đợi Viên Bằng Phi nuốt hết xuống, Lý Vân Thiên mới rút phân thân ra.


Nước miếng chảy ra từ khóe miệng, Viên Bằng Phi mãnh liệt ho khan, còn nôn khan. Lý Vân Thiên cong thắt lưng mở van khí của giang tắc trong người Viên Bằng Phi, rút giang tắc cùng đạo niệu quản ra.
Đầu tiên là dòng nước nho nhỏ, lúc sau liền giống như hồng thủy trút xuống, Viên Bằng Phi trước sau đồng thời phun ra ngoài.






Truyện liên quan