Chương 8: Chạy trốn
Sáng sớm tại nhà của " Diệp Lục Tử"Mùi bánh thơm ngào ngạt tỏa ra ngoài, Băng Tâm vừa làm xong một chiếc bánh kem thật ngon lành. Sáng nay Hạ Như mang ít trái cây sang cho bác Thảo đến trưa mới về nên cô tranh thủ làm bánh. Chứ có con bé làm sao mà dám làm, nó chén hết thì sao^_^
" Cốc cốc"
Nghĩ bụng là Hạ Như, nhưng sao con bé về sớm thế! Từ nhà đến chỗ của bác Thảo ít nhất cũng mất 1 tiếng, với lại với cái tính của nó thì còn phải nói chuyện rất lâu với bac Thảo.Còn bi giờ chưa đến 1 tiếng nữa!
Mở cửa ra, cô vội hét lên:
- TRỜI ƠI! LẠI LÀ ANH À! ANH LÀ AI MÀ THÍCH ÁM TÔI THẾ!!!!
- Vặn... vặn nhỏ volume giùm. Tôi thích thì đến chơi thôi! Làm cái gì mà ghê vậy! À, mà cô nấu gì mà thơm thế
Không đợi câu trả lời của Băng Tâm, Tiến Phong chạy vụt vào nhà
- Anh....
Băng Tâm á khẩu không nói nên lời khi Tiến Phong đã chén gần nửa cái bánh, còn ghê gớm hơn Hạ Như nữa
- Ngon thiệt! Cô làm hả?- Tiến Phong vừa ɭϊếʍƈ mép vừa hỏi
- Chứ còn ai nữa! À mà anh là ai vậy? Bữa trước đụng phải anh tôi đã không nói, hôm nay còn trơ trẽn xông vào nhà tôi, còn ăn bánh của tôi nữa!!! Sao anh biết nhà tôi
- Hỏi nhiều quá! Tôi là Tiến Phong. Trần Tiến Phong, vậy được chưa!!!
- Sao anh biết nhà tôi
- Tiệm bánh Sweet Bakery- Tiến Phong cười nhếch mép
- Bác tôi nói à?- Băng Tâm ngờ vực hỏi
- Ờ
Hôm qua....
Dạo này lúc nào đi qua tiệm bánh này cũng thấy Băng Tâm đứng phụ bán cả. Hôm nay không thấy, bèn tạt vào hỏi bác Thảo:
- Bác ơi, cho cháu hỏi cô Băng Tâm hay đứng bán ở đây đâu rồi ạ?
- Cậu là gì của con bé
- Cháu là bạn cô ấy! Bữa trước cô ấy để quên đồ ở nhà cháu nên cháu sang trả, khổ nỗi lại khong biết nhà bạn ấy ở đâu, bác có biết khong ạ?- Tiến Phong dùng khổ nhục kế nói
Bác Thảo nghe thế cũng tạm tin, liền chỉ chỗ cho Tiến Phong...
Kết thúc hồi tưởng!!!
Băng Tâm nhào vào đánh anh tới tấp:
- Đồ trơ trẽn, anh nói thế bác tôi sẽ nghi ngờ tôi đấy
- Ái, đau! Làm thế mới biết nhà cô chứ^_^ ^_^
Cùng lúc đó Hạ Như về nhà, người trầy trụa khắp nơi, Băng Tâm thấy liền hốt hoảng chạy lại, gấp gáp hỏi han, Tiến Phong cũng đi lại, hỏi:
- Em làm sao thế
- Chị... Chúng ta phải chạy trốn thôi...
Nói xong, Hạ Như ngất xỉu...
- HẠ NHƯ!!!