- Chương 1: Con gái con trai
- Chương 2: Bất hạnh ập đến
- Chương 3: Mối thù cha
- Chương 4: Cha ư!?
- Chương 5: Sự thật
- Chương 6: Buổi tiệc hú vía (1)
- Chương 7: Đụng độ
- Chương 8: Chạy trốn
- Chương 9: Về nhà mới
- Chương 10: Hồi ức xưa cũ
- Chương 11: Gặp mặt
- Chương 12: Tiến Trung! Rốt cuộc thân thế anh ra sao chứ?
- Chương 13: Lời nói dối
- Chương 14: Bị bắt cóc(1)
- Chương 15: Anh thích em mất rồi!
- Chương 16: Công viên giải trí
- Chương 17: Ôsin!!!
- Chương 18: Bữa cơm tối
- Chương 19: Tìm lại được nhau
- Chương 20: Ngắm sao
- Chương 21: Bữa tiệc vui vẻ
- Chương 22: Bạn mới
- Chương 23: Chờ đợi anh
- Chương 24: Liệu anh đã hiểu cho em chưa?
- Chương 25: Nỗi đau quá lớn
- Chương 26: Trễ một bước
- Chương 27: Ngưng lại kế hoạch
- Chương 28: Công cuộc tìm kiếm
- Chương 29: Chân tướng sự thật
- Chương 30: Em làm sao thế?
- Chương 31: Tha thứ
- Chương 32: Kẻ thua cuộc
- Chương 33: Điều kì diệu
- Chương 34: Chuyện đại sự
- Chương 35: Nỗi sợ hãi vây chiếm bản thân
- Chương 36: (Ngoài lề): đau khổ
- Chương 37: Quá khứ của hà nghi
- Chương 38
Họ! Không ai trong họ quen biết nhau! Nhưng vô tình cái vòng xoay số phận cuốn họ vào câu chuyện của tôi, cho họ gặp nhau, tạo nên câu chuyện!
Cô - Vô tình là nữ chính vô dụng. Hầu như trong truyện chỉ đi dạy đời người ta đừng tự tử trong khi minh là người tự tử nhiều nhất! -_-. Hầu như chẳng có điểm gì đặc biệt để khiến cho mọi người chú ý cả. Chỉ có hai từ miêu tả:
" Bánh bèo và vô dụng "
Anh - Nam chính đáng thương! Sao lại dính vào một đứa con gái như cô chứ! Con gái gì đâu mà vừa dữ vừa vô duyên, hồi sau thì lại như bánh xèo nhúng nước vậy. Kì quặc hết sức!
~ Ngày xưa, có bác thợ săn, đi săn mồi, đang lo lắng kiếm bữa tối lót dạ, thì gặp một con thỏ. Nghĩ bụng sẽ làm món thịt thỏ ngon lành. Nào ngờ đang mon men tới gần thì con thỏ phát hiện, nhào vô xử bác thợ săn luôn! Anh xem, có phải con thỏ đó dũng cảm không!~
- Lục Băng Tâm! Em chính là đang nói chuyện chúng ta-
- Nào có! Sao anh lại nghĩ vậy?-
- Cũng không hẳn, ngoài đời bác thợ săn cao tay hơn -
- Này, anh định làm gì....
- Bắt con thỏ làm bữa tối! -
Riêng nữ phụ và nam thứ nhìn họ, oan ức kêu:
- Sao lại cho chúng tôi làm nền!!!!
Còn tác giả lười biếng mở mồm:
- Mấy người tự xử, ta chỉ viết truyện theo cái trí óc tồi tàn của ta thôi!
Dàn diễn viên nhìn tác giả, mặt méo, khóc không nổi!