- Chương 1: Chia tay
- Chương 2: Chủ đích
- Chương 3: Gần trong gang tấc
- Chương 4: Tiệc xã giao
- Chương 5: Nếu đã công khai, vậy đến ngồi cạnh tôi đi
- Chương 6: Muốn về khách sạn cùng tôi?
- Chương 7: Vào đi, không cần đóng cửa
- Chương 8: [Là tôi, Vệ Lai]
- Chương 9: Lo lắng không gặp lại tôi?
- Chương 10: Gặp mặt
- Chương 11: Cân nhắc đến việc làm bạn gái của tôi ở Bắc Kinh
- Chương 12: Ngày hợp đồng đầu tiên
- Chương 13: Tối nay gặp nhau, hay ngày mai?
- Chương 14: Áo của em, để ở chỗ tôi?
- Chương 15: Không có lần sau
- Chương 16: Kết thúc bữa tiệc, anh đến đón tôi
- Chương 17: Cô ấy không vui, cháu đến đón người
- Chương 18: Mọi người đều biết, Vệ Lai là bạn gái của Châu Túc Tấn
- Chương 19: Không có gì không thể thừa nhận, cô ấy là bạn gái con
- Chương 20: Nơi an toàn nhất là vòng tay anh
- Chương 21: "Mở siêu thị, thuận tiện để anh mua đồ"
- Chương 22: Ra mắt "mẹ vợ"
- Chương 23: Dẫn về nhà
- Chương 24: Anh ăn nửa miếng bánh còn lại của cô
- Chương 25: Hoài nghi
- Chương 26: Không cần quà, chỉ cần anh đến là được
- Chương 27: Em có cân nhắc đến việc kết hôn với tôi không?
- Chương 28: Giám đốc Châu, xin lỗi anh
- Chương 29: Anh chưa bao giờ chủ động
- Chương 30: Có người gây khó dễ cho em?
- Chương 31: Anh dành điều ước sinh nhật của mình cho cô
- Chương 32: Xem mắt
- Chương 33: Chúng ta đính hôn trước
- Chương 34: Lễ đính hôn
- Chương 35: Hôn
- Chương 36: Ông xã
- Chương 37: Không phải cuộc hôn nhân hình thức
- Chương 38: Em có thể đến tìm anh không
- Chương 39: Đến Bắc Kinh tìm anh
- Chương 40: Vừa bế vừa hôn
- Chương 41: Đích thân mua tặng
- Chương 42: Giữa chúng ta cũng có thể có tình yêu
- Chương 43: Hi vọng sẽ có một ngày Châu Túc Tấn yêu em thật nhiều
- Chương 44: Chủ nhân thật sự của chiếc đồng hồ
- Chương 45: Mỗi khi thất thần sẽ nhớ anh
- Chương 46: Bà xã
- Chương 47: Chỉ đối xử như thế này với một mình em
- Chương 48: Đều không ảnh hưởng đến cách anh đối xử với em
- Chương 49: Valentine, sao anh có thể không đến
- Chương 50: Em là ngoại lệ
- Chương 51: Nếu không thích, sẽ không vì em mà làm nhiều điều đến thế
- Chương 52: Vốn đã không có giới hạn thì làm sao em thăm dò được
- Chương 53: Đủ để người khác biết rằng mọi chuyện anh làm đều vì để em vui vẻ
- Chương 54: Cảm nhận được tình yêu của anh dành cho em
- Chương 55: Nhớ anh
- Chương 56: Nếu như anh ấy muốn lợi dụng, tôi sẵn sàng
- Chương 57: Lúc không liên lạc với em, anh có nhớ em không?
- Chương 58: Anh đến rồi nhưng em vẫn không muốn gặp sao?
- Chương 59: Không còn dính lấy anh nữa
- Chương 60: Sau này không cần chờ nữa.
- Chương 61: Em không biết phải thích anh như thế nào
- Chương 62: Sao anh có thể không quan tâm đến tâm trạng của em?
- Chương 63: Bất ngờ
- Chương 64: Không phải em nói anh là người tốt sao?
- Chương 65: Món quà tặng anh
- Chương 66: Thư tình gửi Vệ Lai
- Chương 67: Thay cô thực hiện điều ước
- Chương 68: Hoàn Chính Văn
[Phiên bản nữ chính]
Trong giới thượng lưu Giang Thành gần đây xuất hiện một tin đồn, sau khi Vệ Lai bị bạn trai cũ đá, giấc mộng hào môn tan vỡ, hiện giờ đang qua lại với một vị sếp lớn nào đó.
Một ngày nọ, Vệ Lai đến tham dự một buổi tiệc, cô là người cuối cùng bước vào phòng bao, không ngờ tên bạn trai cũ cũng có mặt ở đó.
Cô chỉ là một nhân vật nhỏ, không đủ tư cách để chủ tiệc giới thiệu toàn bộ mọi người với cô.
Trong bữa tiệc, bạn trai cũ kính rượu cô: “Chúc mừng, nghe nói em có bạn trai mới rồi.”
Có người hóng hớt không chê chuyện lớn, hỏi cô bạn trai mới là ai.
“Là vị sếp lớn nào trong giới thế?”
Vệ Lai vốn dĩ không quen vị sếp lớn nào cả, cũng không biết tin đồn bắt nguồn từ đâu.
Cô tuỳ tiện nói ra cái tên của một người mà cô nghe nói chưa kết hôn: “Châu Túc Tấn.”
Mọi người: “……”
Tất cả kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông ngồi ở vị trí trung tâm.
Vệ Lai không hiểu chuyện gì, cũng liếc mắt nhìn sang, liền bắt gặp ánh mắt lạnh lùng ẩn chứa sự tò mò của người đàn ông.
Anh dựa lưng vào ghế, dáng vẻ cao quý lãnh đạm, tư thế ung dung nhưng khí chất thì bức người, ánh mắt nhìn về phía cô.
Vệ Lai thầm nghĩ, sẽ không xui xẻo vậy chứ, chẳng lẽ người này là bạn của Châu Túc Tấn?
Lúc này, chủ tiệc định thần lại, thấy Châu Túc Tấn không phủ nhận thì mỉm cười chúc mừng anh: “Tôi nói tại sao cậu đột nhiên đến Giang Thành, thì ra là tới thăm bạn gái.”
Châu Túc Tấn cười nhạt.
Bản thân anh còn không biết mình có bạn gái từ khi nào đấy.
Vệ Lai vốn tưởng mình đã trả thù thành công bạn trai cũ, nào ngờ lại thành đào hố chôn thân.
Câu đầu tiên Châu Túc Tấn nói với Vệ Lai là: “Nếu đã công khai, vậy đến ngồi cạnh tôi đi.”
Vệ Lai: “……”
[Phiên bản nam chính]
Vào đêm sinh nhật lần thứ 30, bạn bè đều bảo anh ước nguyện.
Không hiểu sao, anh lại nghĩ tới Vệ Lai.
Người ngoài nói anh lạnh lùng, tàn nhẫn.
Chỉ có Vệ Lai nói anh là người tốt.
Cô ngọt ngào như vậy, cũng vì lợi dụng anh.
Lần đầu tiên trong cuộc đời, anh dành điều ước sinh nhật của mình cho một người phụ nữ, mong em có được những gì mình muốn.
Một đêm nào đó, có người @anh trong nhóm chat: Có người mạo danh cậu viết thư tình gửi Vệ Lai, chữ viết hình như không giống cậu.
Chữ viết chỉ là lý do, bởi không ai tin rằng một người cao cao tại thượng như Nhị công tử nhà họ Châu sẽ hạ mình vì tình yêu.
Châu Túc Tấn trả lời: [Không ai mạo danh, là tôi viết.]
Từng nét bút, từng câu từ bên trong bức thư tình, đều do chính anh viết.
Nếu như cô muốn dựa thế anh, anh tình nguyện cho cô dựa cả đời.
Một câu giới thiệu: Diễn giả thành thật, cưới trước yêu sau
Trong giới thượng lưu Giang Thành gần đây xuất hiện một tin đồn, sau khi Vệ Lai bị bạn trai cũ đá, giấc mộng hào môn tan vỡ, hiện giờ đang qua lại với một vị sếp lớn nào đó.
Một ngày nọ, Vệ Lai đến tham dự một buổi tiệc, cô là người cuối cùng bước vào phòng bao, không ngờ tên bạn trai cũ cũng có mặt ở đó.
Cô chỉ là một nhân vật nhỏ, không đủ tư cách để chủ tiệc giới thiệu toàn bộ mọi người với cô.
Trong bữa tiệc, bạn trai cũ kính rượu cô: “Chúc mừng, nghe nói em có bạn trai mới rồi.”
Có người hóng hớt không chê chuyện lớn, hỏi cô bạn trai mới là ai.
“Là vị sếp lớn nào trong giới thế?”
Vệ Lai vốn dĩ không quen vị sếp lớn nào cả, cũng không biết tin đồn bắt nguồn từ đâu.
Cô tuỳ tiện nói ra cái tên của một người mà cô nghe nói chưa kết hôn: “Châu Túc Tấn.”
Mọi người: “……”
Tất cả kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông ngồi ở vị trí trung tâm.
Vệ Lai không hiểu chuyện gì, cũng liếc mắt nhìn sang, liền bắt gặp ánh mắt lạnh lùng ẩn chứa sự tò mò của người đàn ông.
Anh dựa lưng vào ghế, dáng vẻ cao quý lãnh đạm, tư thế ung dung nhưng khí chất thì bức người, ánh mắt nhìn về phía cô.
Vệ Lai thầm nghĩ, sẽ không xui xẻo vậy chứ, chẳng lẽ người này là bạn của Châu Túc Tấn?
Lúc này, chủ tiệc định thần lại, thấy Châu Túc Tấn không phủ nhận thì mỉm cười chúc mừng anh: “Tôi nói tại sao cậu đột nhiên đến Giang Thành, thì ra là tới thăm bạn gái.”
Châu Túc Tấn cười nhạt.
Bản thân anh còn không biết mình có bạn gái từ khi nào đấy.
Vệ Lai vốn tưởng mình đã trả thù thành công bạn trai cũ, nào ngờ lại thành đào hố chôn thân.
Câu đầu tiên Châu Túc Tấn nói với Vệ Lai là: “Nếu đã công khai, vậy đến ngồi cạnh tôi đi.”
Vệ Lai: “……”
[Phiên bản nam chính]
Vào đêm sinh nhật lần thứ 30, bạn bè đều bảo anh ước nguyện.
Không hiểu sao, anh lại nghĩ tới Vệ Lai.
Người ngoài nói anh lạnh lùng, tàn nhẫn.
Chỉ có Vệ Lai nói anh là người tốt.
Cô ngọt ngào như vậy, cũng vì lợi dụng anh.
Lần đầu tiên trong cuộc đời, anh dành điều ước sinh nhật của mình cho một người phụ nữ, mong em có được những gì mình muốn.
Một đêm nào đó, có người @anh trong nhóm chat: Có người mạo danh cậu viết thư tình gửi Vệ Lai, chữ viết hình như không giống cậu.
Chữ viết chỉ là lý do, bởi không ai tin rằng một người cao cao tại thượng như Nhị công tử nhà họ Châu sẽ hạ mình vì tình yêu.
Châu Túc Tấn trả lời: [Không ai mạo danh, là tôi viết.]
Từng nét bút, từng câu từ bên trong bức thư tình, đều do chính anh viết.
Nếu như cô muốn dựa thế anh, anh tình nguyện cho cô dựa cả đời.
Một câu giới thiệu: Diễn giả thành thật, cưới trước yêu sau