- Chương 1: Mỉm cười
- Chương 2: Về nhà
- Chương 3: Chuyện cũ
- Chương 4: Bãi săn
- Chương 5: Vĩnh hách
- Chương 6: Bầu trời
- Chương 7: Trúng tên
- Chương 8: Thói quen
- Chương 9: Thản nhiên
- Chương 10: Thừa nghị
- Chương 11: Tiền thưởng
- Chương 12: Ám chỉ
- Chương 13: Sao trời
- Chương 14: Nỗ lực
- Chương 15: Hồi ức!
- Chương 16: Hành trình
- Chương 17: Viên đá
- Chương 18: Khác xưa
- Chương 19: Oán hận
- Chương 20: Hẹn hò
- Chương 21: Báo đáp
- Chương 22: Lựa chọn
- Chương 23: Thân phận
- Chương 24: Nến hoa
- Chương 25: Lãng quên
- Chương 26: Vòng ôm
- Chương 27: Hôn lễ
- Chương 28: Ôn tuyền
- Chương 29: An bài
- Chương 30: Song hỉ
- Chương 31: Hài nhi
- Chương 32: Hiểu lầm
- Chương 33: Phúng viếng
- Chương 34: Ấm áp
- Chương 35: Ba tháng
- Chương 36: Thế tử
- Chương 37: Đường về
- Chương 38: Tháng ngày
- Chương 39: Tôn ti
- Chương 40: Nguyên tiêu
- Chương 41: Lựa chọn
- Chương 42: Hy vọng
- Chương 43: Bi thương
- Chương 44: Nguyện vọng
- Chương 45: Giấc mộng
Gặp đúng người đúng thời điểm, là hạnh phúc
Gặp đúng người sai thời điểm, là bi thương
Gặp sai người đúng thời điểm, là bất lực
Gặp sai người đúng thời điểm, là thê lương...
Ngói xanh tường đỏ, ngự hoa viên mịt mùng khói sóng. Khi nàng bồng bột kêu lên rằng, "Tĩnh Hiên ca ca, muội thích huynh!" thì y lãnh đạm trả lời, "Nhưng ta không thích ngươi."
Thời gian chảy trôi, ngày tháng tiếp nối... Khi gặp nhau lần nữa, cô cách cách ngỗ ngược năm ấy đã lột xác thành thục nữ dịu dàng. Y thiết tha nói, "Trượng phu của muội chỉ có thể là ta, ta quyết không phụ bạc muội đâu." Nàng rơm rớm lệ nghẹn ngào, "Huynh lẽ ra nên biết từ sớm, rằng muội đã mất đi dũng khí để yêu huynh." Yêu thương của nàng, y luôn để tuột. Ngang ngạnh của y, làm nàng chùn bước. Một câu chuyện phủ nặng tấm màn duyên phận...