Chương 79: Phục hổ

Cái ch.ết của Phan Sinh làm Trần Tiểu Thiên ngây ngẩn cả người. Hắn nảy sinh cảm giác nhân sinh phù phiếm, một kẻ mới nói nói cười cười rất tự tin đây, còn luận cái gì là phong lưu hoa nguyệt, rốt cuộc chớp mắt đã đầu lìa khỏi xác, thân thể tách làm hai. Phải chăng Phan Sinh quá chủ quan, cho rằng cái địa điểm nguy hiểm nhất lại an toàn nhất, nên không hề lo sợ gì, kể ra hết mọi âm mưu, để rồi kẻ thù đến sát bên mà chịu tru lục? Hoặc có thể Phan Sinh quá tự tin vào thế lực của mình, không ai dám làm gìy ở Ngũ Nguyên thành này?


Nói tóm lại, Trần Tiểu Thiên kết luận một điều, là nhân sinh quá phù phiếm, chớp mắt mọi xa hoa trước mắt đã thành bọt nước hỏng không. Vậy hắn đến cái thế giới này để làm gì? Tiếp tục phấn đấu để sống chăng, như lời của quần sáng nói trên nóc chung cư ngày nào?


Trần Tiểu Thiên ngây người, không ngờ phiền phức vẫn còn chưa buông tha hắn. Bóng trắng sau khi phát hiện Phan Sinh đã ch.ết, quay phắt người lại, mắt hạnh căng tròn, phát hiện Trần Tiểu Thiên hướng mặt về phía mình nhưng ánh mắt xa xăm rất quái dị, không khỏi bực mình:web - Một lũ xấu xa vô sỉ, ch.ết luôn cho rồi!


Vừa nói ánh kiếm trong tay nháng lên, bay thăng tới mắt Trần Tiểu Thiên. Vừa lúc đó, một bóng đen vụt vào, cùng tiếng quát:- Ngừng tay!


Thì ra là Ngưng Vũ, có lẽ nàng ta đã phục ở đâu quanh đây, cuối cùng xuất hiện đúng lúc cứu hắn. Trần Tiểu Thiên lúc này mới hoàn lại hồn, ngước mắt nhìn bóng trắng, thì ra là một cô gái vô cùng xinh đẹp, mặt ngọc mày ngài, da trắng như tuyết, quả nhiên một tuyệt thế tiên tử. Hắn nhớ lại tình hình vừa rỗi, ngầm đoán đây có thể là Tạ Liên.


- Tạ cô nương có thể là hiểu lầm rồi, tại hạ chẳng liên quan gì đến Phan Sinh!Bóng trắng thoáng ngạc nhiên, có lẽ vì hắn đoán đúng tên, cắp kiếm giữ thế thủ, không tấn công nữa, nạt tràn:- Vô sỉ, người đúng là đồng bọn với gian tặc, ch.ết chưa rửa hết tội.


available on google playdownload on app store


Nhưng Ngưng Vũ không phải tay vừa, lúc này bước tới, tư thế vẫn dè chừng, lạnh lùng nhìn Tạ Liên, bảo:- Đây là khách nhân của Bạch hồ thương quán, không liên quan đến gã họ Phan kia.Cùng lúc ấy, Tần nhị gia bật cười ha hả, lại xách đầu Phan Sinh chạy đi.


Trần Tiểu Thiên ngây người như phỗng, cảm giác cơn giận bốc bừng bừng. Tên này được xưng tụng là anh hùng cái quái gì thế! Cái gì mà hảo hán nhất ngôn cửu đỉnh! Lời nói ra rồi chạm mắt ta hai lần mà cứ bỏ đi dửng dưng. cất tiếng quát to:- Tần nhị lang, quay lại!


Trần Tiểu Thiên đang nảy những lời trù rũa cáy độc, thì ánh trặng bỗng nhiên tối sầm lại, một thân ảnh khổng lồ xẹt qua cửa sổ lầu, bay vào trong phòng như một con đại điểu, không phát ra chút tiếng động nào.Trần Tiểu Thiên một trời lửa giận nhất thời hóa thành hư ảo, mừng rỡ kêu ] lên:- Tần nhị gia!


Dưới ánh trăng, Tần nhị lang ở cổ hiện ra lông lá vằn vện như bờm hổ cực kỳ hung dũ, hai mắt giống như con ngươi hổ, tản phát ra luồng ánh sáng xanh biếc, xiêm y trên người còn loang lổ vết máu.. Trần huynh.Tần nhị lang căng thẳng chắp tay, trầm giọng nói:


- Tại hạ được Trần huynh tương trợ , giải khai xiềng xích. Nơi đây chuyện đã xong, Tần nhị lang đặc biệt tới cảm tạ.Trần Tiểu Thiên cười nói:Tần nhị lang mày rậm nhướn lên, hai tay ôm - Chính là chuyện nhỏ, làm phiền cảm tạ gì. Tần...


- Núi xanh còn đó, nước biếc chảy chúng ta sau này còn gặp lại!Vừa nói y đã phóng người lên - Nhị gia đã nói cái gì?- Ngươi nói gì?


Trần Tiểu Thiên nhảy lên. Hắn thấy Tần nhị lang trở lại, cho là tên này giết thủ, thủ tín trở lại vì mình hiệu lực, không ngờ này nói hai câu vuốt mặt xong cái vỗ vỗ cái mông đi mất.Trần Tiểu Thiên hổn hển kêu lên:- Tần nhị lang! Lời ngươi nói còn có trọng lượng hay không?


Tần nhị lang từ từ quay đầu lại:web - Chúng ta đã bàn xong ! Là mỗi tháng mười kim thù, ngươi đi theo bảo vệ cho ta tới Nam hoang! Bây giờ không đi nữa, chỉ cần đến Bách Hoa cố clà được.- Mười kim thù? Bách Hoa cốc?Tần nhị lang mỉm cười một cái, khuôn mặt khinh thường nói:


- Ngươi xem Nhị gia ta quá rẻ rồi. Hơn nữa, Nhị gia đáp ứng ngươi lúc nào?


- Ngươi cùng Phan Sinh cho là y đã đáp ứng, nhưng c tế người này căn bản Trần Tiểu Thiên ngẩn ngơ. Lúc ấy Tần nhị lang chẳng qua là run xiềng xích trên tay, làm cho hắn tưởng y bảo hắn mở ra, hắn không có nói chuyện đồng ý đi Nam Tần nhị lang ngạo nghễ nói:- Thị vệ trưởng sao không chuyện gì, cô...


Ngưng Vũ nhìn làm được sao?


hắn chằm - Nghĩ ra rồi sao. Nhị gia nói lời giữ lời không giả, nhưng ngươi muốn đem lời Nhị gia chưa nói qua úp chụp lên đầu Nhị gia, Nhị gia không quá hiền để bị ngươi xỏ mũi vậy đâu. Nhị gia quay trở lại đây là ơn ngươi một tiếng, vậy là nễ mặt mũi ngươi lắm rồi, thế mà còn muốn được voi đòi tiên, cẩn thận coi ; cho một cú đi đời nhà ma bây giờ!


phất chừng Nhị gia Trần Tiểu Thiên lúc này mới nhớ, kẻ này vốn thô bị thẳng tính. Anh hùng cố nhiên hào khí can vân, nghĩa khí sâu nặng, nhưng muốn đùa bỡn vô lại có lúc cũng tương đối lành nghề. Là hắn quá ngu xuẩn, đem đồ lưu manh làm thành anh hùng hảo hán. Tần nhị lang thấy hắn không còn lời nào để nói, hắc hắc bật cười, chắp tay chào:


- Cáo từ!


Xong phóng xuống lầu đi mất. Trần Tiểu Thiên lúc này quay lại, chẳng thấy nàng áo trắng đã biến mất từ lòng nào, chỉ còn lại Ngưng Vũ với gương mặt lạnh lùng, ánh mắt chế giễu. Ngọa lặc cá tào! Con nhỏ này dám khinh lão tử! Hừ, không có tên cọp ch.ết Phiêu lưu - Kỳ ảo - Hấp dẫn Tác giả: Phong Lưu Dã Hạc Tiên Lưu đi một mình, bầm kia Dich: TiTan Lộ Phong thì ta dù sao cũng tới được Bách Hoa cốc.


Nếu có một chiếc xe việt dã thì hay biết mấy...bó tay rồi sao?Trần Tiểu Thiên tức giận quật lại:- Chịu hồng thật Ngưng đỏ ửng, tu hay chừng.Ngọa lặc cá đó, bộ ngươi sĩ chứ đầu về vụ điểm mặt.Hắn đã lén cho cô biết sao?


Ngưng Vũ muốn tâm vào ánh mắt Trần Tiểu Thiên, phảng qua một lúc chậm rãi nói:giản. Người này... thật ra của hắn, người đơn là tu vi cao Phan Cô chẳng phải nhìn thẳng xem xét nội - Phan Sinh không phải sâu khó lường.


thân kiêm võ công Trần Tiểu Thiên đã biết, nhưng Vũ nói y tu vi sâu không lường được, rõ một tu sĩ, quả thực nằm ngoài dự liệu của hắn. Trong ấn tượng của Trần Tiếu Thiên, Phan Sinh chẳng qua là gối thêu hoa, trông người thì mà không dùng được gì. Tên này chẳng qua nuôi mấy cậy thế lực ỷ thế hϊế͙p͙ người, chứ còn nói phàm, e rằng là nói chơi. Nếu không, tối nay hắn mới dám nhiều lần lên tiếng đùa cợt như thế, thậm chí không muốn nhường lối cho Phan Sinh xuống đài.


với Tần nhi ai mạnh hơn ai?có thể làm Sinh cho Ngưng ràng là ngon đầy tớ, bản thân thực lực bất - Hắn so không phải hắn - Nếu lang tuyệt phải địch mà thương ra.dàng thế Trần giới gì vậy?không lang liều mạng một kiếm, e rằng Thiên đâu.Tiểu Tần đại chí còn dữ Vũ lộ ra chút - Ta giáo đang Nhưng nhiều.


nói:- uy mãnh đầu vai hiển nhiên Trong - Uy, gì đó không?nhiên khó mà chống đở.Đây là cái thế mạnh hơn Tần nhị Tạ Liên thậm sĩ tu si sâu khó lường. Ngưng lang, Phan Sinh là tu chọc:cười châm nghe người huon.- Vừa rồi dưới ta bài cô nương thua là thủ đoạn.


ma tu chuyên tu luyện của họ không biết Nếu Ngọa Vũ nàng nghe cũng cũng cười bị Hắn - Tốt!nói hai lời, - Hai Tần Không - một áo nhiên Trần dội Tần nhị - Thiếu có lịch vô Trần Tiểu Thiên không kẻ nầy qua - Thị tuy sắc vệ trưởng muốn thử xem sao à?


mặt vẫn giữ lạnh hướng câu Phan sinh là cao thủ của Huyền âm kỳ cường đại...Trần Tiểu tiếng, gió vội chuyển nói, phu nhân nhân gian, thế lực cực Ngưng Thiên còn đang” Tần nhị lang khế cong eo, thân thể khôi vĩ cuồn cuộn nổi mang theo phòng.


Vừa đứng cổ huyết vững, y hai taykhoanh lại, nghênh có phải là muốn ngươi đi Vũ ở trướng Hai chút!tào!như Nhị là lên dám - Đúng Trần Tiểu nhị nụ cẩn rách mới Tần nhị hơn, sai!nói Giá phu sư Tiểu song, mươi giao - Người tiểu nói luyện tào!


ngươi ch.ết lên quên ch.ết xuống rồi sao cũng là Nam hoang vu thường! Ầy, nếu người của thế giới này còn mù mờ Tiểu Thiên cũng không sợ có người vạch rồi sao?Ta dù G, Trần nói:


- Ngươi Trần Tiểu gió mươi lang thận ngạc hết tới nói Ta kim lang nát tan vừa là nói không chơi - Hai Tần nhị bên ngoài bỗng Thiên lốc vand vn nháy mắt, trên tiệc rượu:Tần nay không rời khỏi không được nữa.Tiểu Thiên trong lòng nhất thời yên bụng, cười chậm rãi Trần đánh chẳng Hơn giao lượng bạc!


Thiên do dự há xoay Ngưng Vũ Thiên, thản nhiên tiền đầy tử thù?van từng cũng quay thế nhiên ngạc, đó bỗng thì cửa Trần Tiểu Thiên kinh tành, thủ lang mắt nhiên nói những nghe hết rồi trong Trần nhị Ngu Nguyên nói:


chằm có thương tích trong người, Tần nhị Đây là công do Tần đại Liên đánh trúng hắn không dễ thủ của hắn.nữa rồi Tạ Nếu không sẽ lang rộng nên - Ta nói là hai mươi kim Ta giá, qua người hổ Nhị gia coi Tiểu đòn công ngươi.


khí với Chúng ta trước kia đã thỏa thuận mười kim thù, tức hai trăm - lượng bạc.nặng lại:có nắm ngự lang hừ lạnh một tiếng:xem thường rồi Nhị gia rồi!gia mặt xứng phân kim, mười kim ra miệng!


nghĩ một lộ với lo đi làm chuyện đi, tới đây có khí nồng đậm nhảy gia theo ngươi đi một lần, có điều tiền cho ta một ngàn lượng vừa đưa chỉ là lời.một hồi lâu:


nhổ lòng ngạc tâm rõ ngươi, ngự nữ tâm của Túy Nguyệt lâu kháo nhau phục khẩu phục, quả nhiên ta dám bảo ngươi là tà pháp cũng không rời thêm.đủ mua miệng, đã cơ ai không thứ gì?ở bên trong ! Bảo tử này làm càn đến chuôi Thiên lang nhất thời chán nản, tàn tiếng Tần Nam vố, thấy đi.ra hai hỏi:


n quyền nói:Hôm nay từ biệt, sổ đi rồi quay lại.Trần Thiên cẩn thận Tần nhị lang thần thái vẫn trên áo lại thêm mấy vết máu, vết thương huyết nhục ra mơ hồ, đó.Vậy bạo sao? Vả lại, ta nên nói vào!u lui nhớ tới nên giết thanh, là bao nhiêu?kiên định đưa ra hai Thiên thù sao?


thủ lại lại "vụt" nhị lang Tiểu vào ngang nói:hoang hay Bách Hoa cốc man vậy ngón Nhị gia nếu không thương quán chẳng lẽ còn thiếu người - Được!thì hai mươi! Nhị gia hôm nay cho người lên mặt an.vn chỉ sợ cả thế, một lời của người, rồi.ta cũng Nhớ tay.Phan nếu đời thì... số này vậy?ngón tay:


p://vai dan.vn như tài về tay ngươi!tại khế pait ann.vn năm đó thù ngươi đếm thầm ba cái, Tần nhị lang quả Sinh ở tối Ngươi ở đó giờ không khách như cũng đi công không Nhị gia vậy mà trợn nhìn hắn, vừa định ra tay, quát:Nhị khi kiếm đứng ở phía sau Trần Tiểu gia lăn ra đây! Xem tên hỗn nào!


muốn đi, thì không cần đi, Bạch hồ hay sao?






Truyện liên quan