Tiên Lộ Phong Lưu
✍ Phong Lưu Dã Hạc
327 chương
23,513 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Vô lại tiểu tử
- Chương 2: Tận cùng vực thẳm
- Chương 3: Kim thương bất đảo
- Chương 4: Tiểu Cường
- Chương 5: Xuyên vượt thời không
- Chương 6: Đến dị giới
- Chương 7: Dị giới chiến tranh
- Chương 8: Nguyện vọng của Tiểu Cường
- Chương 9: Xáp lá cà
- Chương 10: Nữ kỵ sỹ
- Chương 11: Thái Ất chân tông
- Chương 12: Giáo ngự
- Chương 13: Lục Triều
- Chương 14: Đêm đầu ở dị giới
- Chương 15: Cơ hội phát tài
- Chương 16: Hình thế lục triều
- Chương 17: Vương Triết
- Chương 18: Sinh tử căn
- Chương 19: Thích khách
- Chương 20: Diệt khẩu
- Chương 21: Gian thương
- Chương 22: Chân Dương
- Chương 23: Dụ hoặc
- Chương 24: Tâm đầu huyết
- Chương 25: Truyền chân dương
- Chương 26: Nữ la sát
- Chương 27: Ba chuyện nhờ cậy
- Chương 28: Ma lang
- Chương 29: Đối chiến sinh tử
- Chương 30: Thế quân lực địch
- Chương 31: Hàn Canh tử trận
- Chương 32: Nhất tiễn xuyên tâm
- Chương 33: Bại tích
- Chương 34: Khốn thú
- Chương 35: Thái dương chân hỏa
- Chương 36: Trả oán
- Chương 37: Chợ nô lệ
- Chương 38: Nữ nô
- Chương 39: Vũ cơ
- Chương 40: Tiệm cầm đồ
- Chương 41: Họa giữa đường
- Chương 42: Xà hạt nữ nhân
- Chương 43: Địa lao
- Chương 44: Thoát thai hoán cốt
- Chương 45: Diễm phúc
- Chương 46: Hấp tinh đại pháp
- Chương 47: Bẫy rập
- Chương 48: Ngưng vũ
- Chương 49: Diễm phụ
- Chương 50: Nghê long tơ
- Chương 51: Gậy mát xa
- Chương 52: Đánh cuộc
- Chương 53: Diệu đầu hoàn
- Chương 54: Lật lọng
- Chương 55: Suy ngẫm
- Chương 56: Ma cổ
- Chương 57: Nam hoang bí chú
- Chương 58: Hồ ly mắc đọa
- Chương 59: Phá giải vu thuật
- Chương 60: Diễm ngộ và Tử vong
- Chương 61: Chuộc thân
- Chương 62: Hủy khế ước
- Chương 63: Trốn chạy
- Chương 64: Băng cổ
- Chương 65: Mạn nhi
- Chương 66: Chủ nhân và nô lệ
- Chương 67: Sóng ngầm
- Chương 68: Cẩm Nang Không Chữ
- Chương 69: Linh thạch quáng
- Chương 70: Tần nhị gia
- Chương 71: Chuyển biến mục tiêu
- Chương 72: Bí kíp võ công
- Chương 73: Túy Nguyệt lâu "Túy nguyệt tần trung thánh, mê hoa bất sự quân." Kể từ khi được Túy Nguyệt lâu lấy ra thêu trên cờ xí treo trước lầu của mình, hai câu thơ này bị một đám tài tử phong lưu kiêm hạ lưu mượn dùng làm khẩu h
- Chương 74: Ân oán Không để ý đến ánh mắt hâm mộ của các cô gái chung quanh, Ngưng Vũ giống như bị côn trùng độc cắn phải, thân thể run lên, nghiêm mặt nói:
- Chương 75: Giết nhầm người Trong khoảnh khắc, kình phong giao kích xen lẫn tiếng hổ gầm, cuồng phong bạo vũ vang lên, chấn cho lầu các không ngừng rung động.
- Chương 76: Luận Phong lưu (Thượng)
- Chương 77: Luận Phong lưu (Hạ)
- Chương 78: Mặt dày tâm đen Nói nhảm! Nếu trong thế giới này có tình tiết Phan Kim Liên – Võ Tòng – Tây Môn Khánh thật, thì nhân vật Phan Kim Liên phải rơi vào thân nàng Tạ Liên này. Ta nghi ngờ bọn ngươi chính là nhân vật chính của họ
- Chương 79: Phục hổ
- Chương 80: Rời Ngũ Nguyên thành Tần nhị lang định mang đầu "Phan Sinh" tế điện ca ca, vừa đi vừa nghĩ dù sao mình cũng đã chào hỏi qua tiểu tử kia một tiếng, chứ không trực tiếp rời đi, không khỏi quá không trượng nghĩa.
- Chương 81: Cơm áo giang hồ Ở bình nguyên, cái Trần Tiểu Thiên mong đợi nhất là gặp được con người, có ăn có mặc. Đến Ngũ Nguyên thành, hắn bị lừa lọc, bị bán làm nô lệ, trải qua mấy phen diễm ngộ, cuối cùng bị bắt buộc phải
- Chương 82: Tập kích trên cầu Sau khi chứng kiến nghĩa cử của Trần Tiểu Thiên, Kỳ Viễn họ nhẹ một tiếng, ánh mắt nhìn hắn có vài phần thân cận hơn.
- Chương 83: Hạc vũ kiếm cơ Trần Tiểu Thiên đột nhiên tỉnh ngộ, những người này rõ ràng là hướng Tần nhị lang mà đến. Tên kia một phủ chém vỡ xe, hiện tại Tần nhị lang còn sinh tử chưa biết, nhất định sẽ bị tên này chém thành
- Chương 84: Bản chất thế giới
- Chương 85: Song đao
- Chương 86: Cầu học
- Chương 87: Hồ điệp
- Chương 88: Nghiện ma dược
- Chương 89: Âm dương song tu
- Chương 90: Chặn đường
- Chương 91: Ngoại môn đệ tử
- Chương 92: Ác triệu
- Chương 93: Kẹt đường
- Chương 94: Độ hà
- Chương 95: Tạ Nghệ
- Chương 96: Xà Di thôn trại
- Chương 97: Lén lút
- Chương 98: Nguy đến tính mạng
- Chương 99: Quái sự
- Chương 100: Nghi thức vu thuật
Trần Tiểu Thiên mang theo tâm trạng thẫn thờ cùng tập hồ sơ ghi nhận thành quả suốt bảy năm bản thân mình leo lên sân thượng.
Khi hắn quyết định buông bỏ tất cả làm lại từ đầu thì có một cơn mưa bỗng ập xuống khiến tập hồ sơ đều ướt sạch.
Hắn tự nhủ vứt đi thì có một ông lão ở đâu ra mắng hắn ngu ngốc vì sao lại từ bỏ cuộc sống.
Trần Tiểu Thiên thầm nghĩ: "Tôi chỉ muốn vứt tập hồ sơ thôi mà, có cần phải như vậy không?"
Tiểu tử, ngươi được sống ở thế giới bình yên và đẹp đẽ thế này, vậy mà không biết quý trọng nó! Được rồi. ta sẽ cho ngươi biết sinh mệnh quý trọng thế nào. Hãy đợi đấy, một thời gian ngắn sau ngươi sẽ biết!
Hắn quay người lại. chẳng thấy lão già điên đâu. còn hay chăng là một chùm điểm sáng đang từ từ biến mất. Hắn dụi mắt... Chẳng lẽ mình đang hoa mắt? Ai chà. sao ngực đau rát thế này? Chẳng lẽ sét phóng trúng? Rồi. bị phỏng hết một đốm ở ngực rồi!
Trần Tiểu Thiên lần bước trở về căn hộ thuê của mình, tự nhủ không bao giờ lên sân thượng chung cư khi trời mưa nữa, và không mấy quan tâm đến chuyện vừa xảy ra.
Tuy nhiên, một sự biến đổi lớn lao đang đến với hắn. khiến hắn trải nghiệm một nhân sinh đầy mới lạ. nguy hiểm nhưng không kém phần hào hứng, phong lưu.
Chú ý: Truyện có nhiều chương hình ảnh (nội dung nằm trong file ảnh), các bạn cân nhắc trước khi đọc.