Chương 76: Luận Phong lưu (Thượng)
Thi thể bọn hộ vệ tự có Túy Nguyệt lâu sai hạ nhân thu thập, Lan cô vội vàng phân phó tiểu tỳ mang rượu tới. Phan Sinh vung tay:
- Đem chén to ra!
Không lâu sau tiểu tỳ mang tới chén to, Phan Sinh giơ chén uống cạn trước, sau đó ân cần mời rượu. Mặc dù có chút đổi khách làm chủ, nhưng cử chỉ khéo léo đưa đẩy, không có cảm giác đường đột chút nào.
Ngọa lặc cá tào! Chiếm chỗ của lão tử à? Đừng hòng! Nhưng ngươi là một con người thú vị, có liên quan đến Tần nhị gia, lão tử phải liều mình điều tr.a một chuyến, biết đâu có kết quả, sau đó ân và uy cùng lập với Tần nhị lang, khiến tên này một lòng đi theo bảo vệ lão Tử! Nghĩ thế, Trần Tiểu Thiên cười nói:
- Tối nay Phan huynh mới là khách nhân, tiểu đệ kính Phan huynh một chén.
Phan Sinh cười đáp:
web - Cung kính không bằng tuân mệnh.
Thiên cũng mặc dù có lúc lộ ra vẻ Vừa nói nâng chén cạn tiếp. Ngay cả phải thừa nhận rằng, tiểu tử Phan Sinh rất vô sỉ, nhưng điều đó vẫn không khiến cho người chán. Con người tên này có chút tác phong giống người hiện đại: thoải mái, phóng khoán, nhưng không ít phần mưu kế âm hiểm. Phan Sinh họ hai tiếng, không hỏi thăm lại lịch Trần Tiểu Thiên, mà giơ chén lớn nói:
- Bình thủy tương phùng, chính là tri kỷ, xin mời!
Trần Tiểu Thiên tửu lượng bình thường, cũng may thứ rượu uống ở đây không phải là rượu mạnh chưng cất, mùi và độ rượu chỉ tương đương với rượu nho đỏ bình thường, nên lập tức cũng giơ chén uống một hơi cạn sạch. Phan Sinh dùng quạt giấy gỗ vào lòng bàn tay, thần thái rạng ngời khen:
- Tốt! Tốt! Quả nhiên là người trong giới ta!
Trần Tiểu Thiên thiếu chút nữa đem rượu trong miệng phun ra, trong lòng thầm mắng: “Sỉ nhục, ai thèm làm người trong giới với ngươi.” Khi hai người đang nói chuyện, hai thiếu nữ mặc áo hồng đi vào, vén xiêm y hướng hai vị khách nhân thi lễ. Lan cô cười châm cho hai người một chén rượu, nói:
- Hai vị từ từ dùng, ta xin cáo lui.
Vừa nói vừa phân phó:
- Thanh nhi, Mai nhi, hầu hạ hai vị quan nhân cho khéo.
Hai gã thiếu nữ cùng lên tiếng đáp ứng.
Phan Sinh quay đầu nhìn lại, không mặt nói:
- Thì ra Trần huynh là khách quý của Túy Nguyệt lâu, thất kính thất kính.
- Cái gì mà khách quý, đại quan nhân nói đùa.
Phan Sinh ảnh long lanh:
- Đây là hai cô nương hồng bài, chuyên ở trong lầu hồng, bình thường hiếm khi tiếp khách. Lúc này cùng lúc đưa ra hai cô, rõ ràng không phải nễ mặt mũi tiểu sinh.
Trần Tiểu Thiên đưa mắt nhìn, thấy hai ca kỹ khoảng mười bảy, tám tuổi, nũng nịu đứng kề cùng một chỗ, mắt hạnh má phấn, xinh đẹp giống như một đôi hoa sen.
Phan Sinh cười nói:
- Tiểu đệ đối với hai vị cô nương này có lòng đã lâu, hôm nay mượn hào quang của Trần huynh, có được người xoa dầu chải tóc rồi. Trần huynh là quý khách, xin chọn trước.
- Ngươi là người ở nơi nào?
Mai nhi thẹn thùng Hai ca kỹ kiều diễm như hoa, Trần Tiểu Thiên tùy tiện chọn lấy một. Hai ả thiếu nữ kia cũng là do Túy Nguyệt lâu dạy dỗ, mặc dù có mấy phần ngượng ngùng, vẫn biết điều ngồi vào vị trí, kéo tay hai người.
Phan Sinh vỗ tay cười nói:
- Trần huynh quả nhiên có mắt tinh đời! Người ở bên cạnh tựa như nguyệt, cổ tay trắng đọng lại như sương tuyết, cô gái Tĩnh Nam thanh tao uyển chuyển, nhu mì chọn Mai nhi quả nhiên xuất sắc nhất.
thành, Trần huynh - Nô tì là người Tĩnh nam.
Trần Tiểu Thiên kinh ngạc hỏi:
- Phan huynh làm sao nhận ra được?
Phan Sinh nheo cặp mắt tựa như say mà không phải là say, cười đáp:
web - Tiểu đệ không có gì hay, chỉ có một số kỹ thuật non kém để làm vốn tiêu dao, đó là hễ phàm là nữ nhân trong thiên hạ, trải qua pháp nhãn của tiểu đệ nhìn thoáng qua một chút, bất luận xuất thân, quê quán, tính tình...
Vừa nói y hạ giọng, mặt mày tự đắc nói:
- Ngay cả dưới quần áo che dấu hay dùng thứ gì, tiểu đệ có thể nhìn rõ mồn một như được khoe ra trước mắt.
Dich: TiTan Tiên Lộ Phong Lưu Phan Sinh nói:
- Thanh nhi, chút.
Trần Tiểu Thiên tò mò hỏi:
- Còn có tài nghệ như vậy à?
Phan Sinh cười lớn uống cạn chén rượu, sau đó nghiêng người sát thiếu nữ Thanh nhi nói vào tai mấy câu. Thanh nhi vừa nghe, lập tức xấu hổ đỏ mặt.
Trần Tiểu Thiên nói:
- Phan huynh nói cái gì?
Phan Sinh triển khai quạt giấy, cười nói:
- Tiểu đệ cùng Trần huynh đánh cuộc, ta đoán tiểu cơ này ở hạ thân bên mép cánh hoa bên phải có nốt ruồi nhỏ, Trần huynh có tin hay không?
Trần Tiểu Thiên nhìn Thanh nhi một chút, cô gái mặc quần đỏ bên trong còn có một qυầи ɭót xanh lá mạ. Hắn không tin Phan Sinh có thể nhìn thấu mấy tầng quần áo, đem mọi bộ vị ẩn nữ thu vào tầm mắt.
thẫm, mật của thiếu - Chỉ thân tình, ruồi nào.
- Đánh cuộc gì?
Phan Sinh tự tay cầm chén lớn, nổi hứng tuyên bố:
- Lấy chén rượu này cuộc vậy!
- Được!
trang Trần Tiểu Thiên cũng nâng chén rượu của mình lên.
Mai bên thúc Phan Sinh cười nói:
- Nếu sức Thanh nhi ngón tay xoắn vạt áo, ngượng ngùng không ngẩng đầu lên được.
Mai nhi hé miệng cười nói:
yếu là phim sao, hẳn - Không - Các quan nhân xem một chút đi.
hơn là ngượng Thanh nhi bất đắc dĩ, không thể làm gì 5 ràng còn là một lộ ra hạ thể. Thanh nhi đẹp kín khít vô cùng. Mai nhi thấy Thanh nhi đứng dậy vén mở chỗ tiếng, nhỏ đỏ sẫm.
môi cười một phải có nốt ruồi cười to:
- Cô cùng thân, ứng...
là ta thua, sẽ tặng cho hai người mỗi người một bộ đồ bằng bạc.
nghe y nói chắc chắn vậy, cũng cảm thấy tò mò, ở giục:
Ở Phan dưới Thanh Phan Sinh, về kích cỡ, Ví dụ có xuất tổng hiện kết:
en savn ngùng cởi váy xử nữ, hạ thân ngượng ngùng, bên vỗ kín, quả nhiên Phan Sinh - Như thế nào?
Trần Tiểu Thiên cầm có nốt ruồi nhi hạ thân cũng ngay cả chính nàng Sinh xem qua trước nầy quả đó, người Xem ra, Trần Tiểu huynh - Phan Phan Sinh mắt - Sắc đẹp là khách Tiểu nói:
- Nếu so cùng Phan huynh, Phan Sinh với nhãn lực bực tiểu đệ mặc cảm.
Trần Tiểu Thiên tự nhiên nữ sắc, nhưng chủ này, Hắn đã hơn nữa toàn từng xem qua bao nhiêu chuyện thông hiểu hình thể các nàng ra chịu thua.
Phan huynh từ nơi nào học được thần kỹ này?
biết nhi tỷ tỷ, hoàn vipandan. V gái ngươi cởi bỏ váy áo, để cho Trần huynh xem một thân lông áo, tươi nốt nốt nói:
ảnh, Sinh nhi cắn tay trước phong Thiên Phan Sinh cười ha ha:
thể có mày cal/Vip Whe thể tỷ tỷ mắt chỉ có thường nhất Thiên thống khoái truyền đời, tinh kinh lộ ra chút huynh duyệt người vô số.
mặt, cơ trên dưới, lưu, các ứng cho thật - Chút tài mọn thôi.
Y cùng với Trần Tiểu Thiên kề tai thấp giọng cười nói:
gái có chỗ diệu dụng đáng cô hơn có cho kính lẫn nhau một chén, sau đó và ruồi, nói ra không giá mỉm cười môi dưới Thanh nhi...
một ruồi ruồi, gương tiểu điểm, lấy chén lớn, uống cạn một hơi. Thanh nhỏ này ngày thường kín đáo như thế, nói là Phan Nếu như là xử nữ nữa.
có nhất với chưa kỹ ở môi, có chút Phiêu lưu - Kỳ ảo - Hấp dẫn Tác giả: Phong Lưu Dã Hạc thiếu trước nốt dấu Trần i ngẩn ra, thay đổi nét chắc này mặt mà vn vết đối là pvanden.
ruồi nữ sau, thường to chân, tài năng.
biết.
ắt không ngạc, khen:
đài không chút động dung, nhất dễ ứng, nói:
ta thua.
Tiểu và nhỏ thường đôi hạ rộng, lần dễ đặc đầu ra thể thì một còn dàng Thiên tầm có mối liên biệt là môi cái.
hết hạ mới thường.
nhất là đoán nốt Huynh nhìn bên về ứng với thì năm chú quan tướng ý Qua thể cũng cùng hệ hệ phần mười là nở nang. Y tay, mạo, tới môi lời của nhất định đối xứng.
chỗ ví dụ mặt ứng với kín tương mũi