Chương 51 15 ngày đếm ngược (2)

Tới ngày hôm sau, ngay lúc Cơ Thiên Vân đang kiên trì luyện tập Nguyên Binh bên ngoài thì hắn nghe được giọng Trường Minh phía sau: “Đồ nhi, ta có 2 tin tức tốt muốn nói cho ngươi.”
Nghe được thanh âm này, Cơ Thiên Vân dừng lại, xoay người ra phía sau, cung kính hành lễ với sư tôn, sau đó hắn tò mò hỏi Trường Minh.


Trường Minh cũng không câu khẩu vị hắn, lập tức vào thằng vấn đề: “Còn nhớ nữ oa hôm trước ta nói với ngươi không?”
“Lê Tinh Ngọc?” Cơ Thiên Vân nhớ lại, có chút không chắc chắn.


“Ùm, chính là nàng, hôm qua, Lê gia truyền đạt tin tức cho tông ta là muốn sắp xếp ngươi có trận luận bàn cùng với nàng.
Tất nhiên là họ cũng cho thù lao tương ứng cùng với sắp đặt này.” Trường Minh kể với Cơ Thiên Vân.


Cơ Thiên Vân nghe vậy, có chút lo lắng: “Sư tôn, từ khi bước chân tới đây ta chưa từng có một trận chiến nào, làm sao có thể đánh với nàng chứ, chưa kể lực chiến của công pháp ta cũng không phải là cường hạng…”


Trường Minh nghe thấy lời hắn, giọng vui mừng, ánh mắt thưởng thức nhìn Cơ Thiên Vân: “Đúng rồi, chính là nó. Bởi vậy ngươi thua không mất mặt, yên tâm.”
“Nhưng…” Cơ Thiên Vân định nói tiếp.


“Yên tâm, tông môn sẽ an bài ngươi và nàng ở trận đấu thứ 2, vì vậy không phải bét bảng đâu, ngươi cứ an tâm. Hơn nữa, có ta tập huấn cho ngươi mà, lo gì.” Trường Minh lên tiếng giải thích.


available on google playdownload on app store


Sau đó lão nhìn xung quanh, xác nhận không có ai, rồi thấp giọng nói với Cơ Thiên Vân: “Giao dịch này xác nhận rồi, ngươi không từ chối được đâu. Hơn nữa khi ngươi luận bàn xong với Lê Tinh Ngọc, bất kể thắng thua đều sẽ ban thưởng ngươi Thiên Lệnh.”


Cơ Thiên Vân ánh mắt nghi hoặc, thấp giọng hỏi: “Thiên Lệnh?”


Lúc này Trường Minh mới sựt nhớ ra tên đồ đệ của mình không rõ thế sự, sau đó phổ cập cho hắn: “Thiên Lệnh là lệnh bài cao cấp nhất của tông môn, cùng cấp với tông chủ và các nhân vật cao tầng như phong chủ, điện chủ và thái thượng trưởng lão, nói cách khác, chỉ có Hợp Thể đại năng mới nắm giữ được nó.


Làm một lệnh bài ban thưởng đương nhiên ngươi sẽ không thể hưởng các đãi ngộ như bọn hắn được. Nó có thể dùng để lấy các loại tài nguyên cấp chiến lược hoặc là… ban phát lệnh chiến tranh!


Đương nhiên, tác dụng của nó rộng khắp, cầm được nó không khác gì được cả Ngự Thú Tông bảo hộ.”
Trường Minh giọng hào hùng kể ra công dụng lệnh bài, sau đó lão thêm vào một câu: “Đương nhiên, lệnh bài này của ngươi chỉ có thể dùng 1 lần.”


Cơ Thiên Vân gật đầu, hưng phấn nói: “Nghe cũng không tồi, vậy thì ta sẽ cố gắng thua nàng một lần vậy.”
Trường Minh lắc đầu, nhìn hắn khinh bỉ: “Đừng tự dát vàng lên mặt, cho dù ngươi đến cảnh giới của ta e là cũng chẳng đánh lại nàng.”


Sau đó Trường Minh cầm xấp tài liệu đã mua được từ Thiên Cơ Các đưa cho Cơ Thiên Vân: “Xem đi.” Rồi hắn quan sát thần sắc Cơ Thiên Vân.


Cầm tình báo, Cơ Thiên Vân tỉ mỉ xem xét từng trang một, sau đó hắn trợn to mắt: “Khoa trương như vậy? Tiên thiên linh thú làm bạn sinh? Linh thú có bản mệnh pháp khí đi kèm?”


Thấy biểu cảm này của hắn, Trường Minh lúc này mới gật đầu, chính là nó, khi hắn cầm được tình báo biểu cảm cũng y chang Cơ Thiên Vân lúc này, sau đó lão vỗ vai Cơ Thiên Vân: “Chính xác, thêm với tài nguyên Lê gia đổ xuống trên người nàng thì e là cả đời này ngươi cũng với không nổi.”


Trường Minh tiếp tục trêu chọc hắn: “Lo mà luyện tập đi, bằng không chỉ sợ tới đó 3 chiêu của nàng ngươi cũng đỡ không nổi.”
Cơ Thiên Vân xem hết tình báo, cũng hiểu đây không phải ý nói khuếch đại, hắn gật đầu, sau đó nói với Trường Minh toàn bộ quá trình tu luyện của hắn mấy bữa nay.


Trường Minh mặt không biến sắc, nhưng trong lòng thì giật mình: “Kinh khủng như vậy! Mới đây mà kẻ này đã sờ tới cánh cửa nhập đạo, chỉ sợ không cần tới Hóa Thần hắn cũng lĩnh ngộ được 1 môn thần thông!”


Công lao này đương nhiên không thuộc hoàn toàn về Cơ Thiên Vân, mà đa phần là nhờ Phá Hạn Ngự Linh Kinh.
Mặc dù khuyết điểm của nó cực đại, khiến người tu luyện bất đắc dĩ thở dài, nhưng có một ưu điểm không thể bỏ qua: Nguồn linh lực khổng lồ khiến người ta có thể tập luyện gần như vô hạn.


Học đi đôi với hành, chỉ học về lý thuyết thôi thì chưa đủ, còn phải thực hành rất, rất nhiều lần thì mới thạo được.


Trường Minh dù kinh ngạc nhưng hắn cũng không lộ ra thông tin này để tránh Cơ Thiên Vân tự mãn, hắn hơi suy nghĩ sau đó nói: “Nếu ngươi muốn áo giáp của ngươi có thời gian duy trì vô hạn như pháp kỹ nói thì phải cải thiện được linh lực, hiện tại nó chỉ có thể duy trì 30 phút là do các thuộc tính trong linh lực của ngươi lúc nào cũng tự động triệt tiêu nhau. E là ngươi phải tu luyện đến Trúc Cơ mới có thể khắc phục nhược điểm này.


Còn vấn đề chế tạo ngoại giáp thì có lẽ ngươi quá nóng vội, linh lực đè áp quá sâu vào ngoại vật nên mới xuất hiện tình trạng đó.”


Trường Minh ra hiệu Cơ Thiên Vân chú ý, sau đó hắn cầm đại một cục đá lên, đặt vào giữa lòng bàn tay, hắn cố ý hiện linh lực màu nâu cho Cơ Thiên Vân thấy.
Linh lực tuôn từ trong bàn tay hắn ra, bao quanh tảng đá. Sau đó linh lực hóa cứng thành áo giáp.


Cơ Thiên Vân kinh ngạc há hốc mồm, sư tôn của hắn vậy mà chỉ cần nhìn một lần có thể thi triển được Nguyên Giáp!
Trường Minh một bên biểu thị, một bên giảng giải cho Cơ Thiên Vân:


“Nhìn này, ngươi hãy tưởng tượng đây là một con người, nếu ngươi bận cho hắn một bộ áo giáp quá lỏng thì sao?”
Không chờ Cơ Thiên Vân trả lời, hắn nói: “Áo giáp sẽ có kết cấu lỏng lẻo, không bảo vệ được toàn bộ thân thể, hơn nữa di chuyển sẽ cồng kềnh, khó khăn.”


“Nếu ngược lại…” Trường Minh tan linh lực cũ, bọc “giáp” linh lực mới cho tảng đá, sau đó tiếp tục giải thích: “Thì sẽ xảy ra tình trạng của ngươi, sinh vật bên trong không chịu nổi áp lực đè nén, nổ tung.”
ẨM.


Không ngoài dự liệu của Trường Minh, tảng đá không chịu được áp lực, nổ ra thành từng viên đá nhỏ.


Trường Minh quơ tay tạo một một không gian, không để viên đá bay lung tung, sau đó hắn thả xuống, nói thêm: “Đương nhiên sau này ngươi tạo áo giáp cũng phải chú ý đến vấn đề trọng lượng, độ dày linh lực từng khu vực.


Áo giáp, binh khí càng nặng thì độ hiệu quả càng cao, đương nhiên nó cũng cồng kềnh, dễ thành bia ngắm cho đối thủ.
Giáp nhẹ thì linh hoạt, nhược điểm là phòng ngự yếu, ngươi cứ thế mà cân nhắc.”


Bài giảng chưa kết thúc tại đây, Trường Minh lúc này cầm lấy một cành cây, hắn dùng linh lực bao bọc cành cây, sau đó mở miệng giải thích: “Việc cần làm của ngươi bây giờ là dùng cố gắng tìm cảm giác linh lực bao quanh tương thích với cơ thể của vật chủ. Khi nào độ chính xác của ngươi đạt được tỉ lệ 100% thì mới có thể áp dụng cho chiến đấu.”


Trường Minh nhanh chóng tạo ngoại giáp cho cành cây, sau đó vứt nó cho Cơ Thiên Vân: “Xem đi.”
Ngoại giáp bao gần hết cành cây, nhưng vẫn chừa ra một lỗ hở nhỏ xíu, nếu không chú ý thì khó mà thấy được.


Cơ Thiên Vân gật đầu, cố gắng tiêu hóa hết nội dung sư tôn vừa nói, bàn tay thì cầm cục đá, không ngừng tìm cảm giác đó.
Cứ thế, thời gian nhanh chóng trôi qua. Cơ Thiên Vân miệt mài luyện tập ngoại giáp, tiến độ tu luyện lúc này của hắn đã đặt tới 78,5%!






Truyện liên quan