Chương 4: Ôn nhu kiều thê

Thời gian trôi qua gần nửa giờ, Độc Cô Nhạn cũng đã luyện hóa xong gốc kia Tiên Thảo Địa Long Kim Qua.


Cảm nhận hồn lực trên thân đã đạt đến 40 cấp, lại có thể hấp thu hồn hoàn thứ 4, trở thành Hồn Tông cao thủ, mà càng làm nàng càng thêm kinh hỉ đó là, võ hồn của nàng cũng đã thuế biến thành Bích Lân Xà Hậu.


So với ban đầu Bích Lân Xà, cao cấp hơn một cái cấp bậc, tuy không giống như Lam Ngân Thảo của Đường Tam từ phế võ hồn, đùng một cái trở thành Lam Ngân Hoàng loại này Đỉnh cấp võ hồn, kéo dài khoảng cách như vậy.


Nhưng Bích Lân Xà ban đầu vốn đã là Cao Cấp võ hồn, tiến hóa sau cũng là đỉnh cấp loại võ hồn, tuy không phải là nổi bật tại đỉnh cấp, nhưng cũng làm cho nàng thiên phú tăng một mãng lớn.


Ý thức được điều đó, Độc Cô Nhạn trên mặt vui mừng, nhảy vào ngực Nham Kiều, chủ động dâng lên đôi môi nhỏ quyến rũ, cùng phu quân mình chia sẻ niềm vui sướng, gắn bó hồi lâu hai người mới tách ra.


“Rất tốt, bây giờ ngươi đã 40 cấp, như vậy ngày mai ta sẽ mang ngươi đi tìm hồn hoàn tiếp theo, nếu được mà nói, cố gắng hấp thu niên hạn 1 vạn năm tả hữu, đối với sau này tiềm lục sẻ mở rộng hơn” Nham Kiều ôn nhu ôm lấy nàng, tại trên cặp mông đầy đặn, co giãn mười phần của nàng nhẹ vuốt mà nói


available on google playdownload on app store


“Ân, mọi chuyện đều nghe theo phu quân” Độc Cô Nhạn ngoan ngoãn đáp, bị hắn vuốt ve như vậy nàng cũng rất hưởng thụ lấy.

Sau đó Nham Kiều thu gôm tất cả tiên phẩm cùng những linh dược quý hiếm khác, chỉ để lại nhũng cây non, cùng một số loại tầm thường chi vật.


Dặn dò Độc Cô Nhạn một vài câu, hắn thông qua Truyền Tống Chi Môn đi đến Thiên Đấu phủ thái tử, hắn muốn đem tiên thảo đưa cho Thiên Nhận Tuyết tiểu kiều thê này.

Lúc này, Thiên Đấu phủ thái tử, Thiên Thận Tuyết vẫn đang tu luyện hồn lực của mình.


Nàng muốn nhanh chóng đạt 60 cấp, để có thể nhận lấy hồn hoàn thứ 6 của nàng, mà quan trọng nhất là, đây chính là phu quân nàng hao phí sức lực thuyết phục một con 10 vạn năm Thánh Quang Kim Điêu hiến tế cho nàng.


Đột nhiên nàng mở mắt, nhìn xem Không Gian Chi Môn xuất hiện, khóe miệng nàng nổi lên nụ cười ôn nhu, nhẹ nhàn tiến đến ôm lấy nam nhân vừa đi ra.
“Tuyết nhi, vẩn còn tu luyện sao?” Nham Kiều ôn nhu vuốt lấy tóc nàng, nhẹ nhàn đem nàng ôm chặt, hỏi


“Ân” Thiên Nhận Tuyết hay tay ôm lấy người mình yêu, mềm nhu nhu đáp.
“Xem ta mang đến cho nàng cái gì đây” Nam Kiều bế lấy thân thể kiều diễm của nàng lên, đặt nàng trên đùi của mình, cảm nhận được đầy đặn kiều đồn của nàng.


Sau đó lấy ra tại Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn lấy được Quang Minh Thiên Đường Thảo.
Vừa xuất hiện, nó đã tỏa ra ánh sáng quang huy nhẹ nhàn, tạo cảm giác ấm áp cực kỳ.


Thiên Nhận Tuyết tuy không biết tên nó, nhưng từ sâu xa của võ hồn, nàng khát vọng mãnh liệt gốc thảo dược này, ánh mắt nàng sáng rực, ôm lấy Nham Kiều cánh tay nói
“Đây là gì, ta cảm thấy nó vô cùng, vô cùng quan trọng đối với ta”


“Quang Minh Thiên Đường Thảo, tiên phẩm thảo dược, nó vô cùng thích hợp võ hồn quang huy thuộc tính như nàng, ăn nó có thể giúp đề cao tư chất, tăng cường hồn lực, tăng cao đẳng cấp của Thiên Sứ vũ hồn”


Nham Kiều đưa gốc Quang Minh Thiên Đường Thảo cho Thiên Nhận Tuyết, ôn nhu nói “ Muội nhanh luyện hóa, ta bên cạnh hộ pháp cho nàng”
“Ân” Thiên Nhận Tuyết thâm tình hôn Nham Kiều một ngụm, sau đó ngoan ngoãn ăn vào tiên thảo, chú tâm luyện hóa gốc này tiên thảo.


Qua nửa giờ sau, Thiên Nhận Tuyết trên thân bao quanh bởi quang huy mà mở mắt ra, nếu không phải Nham Kiều dùng hồn lực ngăn cách với ngoại giới, hiện tại với hiện tượng này rất dễ gây chú ý.


“Phu quân, ta hồn lực đã đến 60 cấp, không thể tăng trưởng được nữa, mà võ hồn cũng tăng lên rất nhiều, cùng với thể chất hiện tại, so trước kia đã khác nhau quá lớn” cảm nhận cơ thể hóa, Thiên Nhận Tuyết cao hứng vô cùng, nhẹ hàn chui vào trong ngực Nham Kiều vui vẻ lấy.


“Tốt tốt, như vậy tại hai ngày sau, ta mang theo muội đi Vĩnh Dạ sâm lâm, hồn hoàn thứ sáu của muội hiện đang tại đó” Nham Kiều cưng chiều hôn nàng một ngụm, ôn nhu nói


Thiên Nhận Tuyết vui vẻ gật đầu, sao đó dùng một bờ môi ngọt ngào dán lấy Nham Kiều miệng, đôi tay trắng nõn nà của nàng cũng nhẹ nhàn tướt đi y phục của hắn, đôi mắt tràn ngập động tình.


Nham Kiều cũng đáp lại nàng, hắn vốn định quay về Giáo Hoàng điện gặp Bỉ Bỉ Đông, nhưng hiện tại làm sao rời khỏi đây cho được.
Mà thông qua Hàn Băng Giới Chỉ, hắn cảm nhận được tại Giáo Hoàng Điện Bỉ Bỉ Đông đã chìm vào ngủ say, thế là Nham Kiều chú tâm cùng Thiên Nhận Tuyết hôn lấy.


Cảm nhận được thân thể mềm mại Thiên Nhận Tuyết tỏa ra mùi thơm mê người, Nham kiều trở tay đem trên người nàng y phục cho cởi ra, một thân hình làm cho vô số cô gái tự ti mặc cảm hiện ra.


Cặp ɖú nhỏ của nàng trắng nõn, đàn hồi lên xuống làm Nham Kiều nhìn chăm chú, phía trên là hai hạt đậu đỏ hoàn mỹ tô điểm thêm cho vẻ đẹp này.
Thiên Nhận Tuyết thấy ngực sữa của mình hấp dẫn lấy Nham Kiều như vậy, rất là hài lòng.


"Tuyết nhi, nàng tuyệt quá” Nham Kiều thâm tình nhìn Thiên Nhận Tuyết, chân thành nói
Nghe phu quân mê luyến mình như vậy, Thiên Nhận Tuyết nội tâm ngọt ngào vô cùng, bên dưới xuân cốc đã bị hắn ngón tay đùa bỡn mà tràn trề xuân thủy, nàng động tình mê ly nhìn hắn nói


“Vậy huynh còn không mau thưởng thức cơ thể người ta”
Nham Kiều thấy nàng mê người như vậy, nhẹ nhàn đặt nàng phía dưới người, đầu tại nàng xuân cốc ướt át, kiều diễm mà thưởng thức lấy nhân gian vưu vật này, hút lấy của nàng số lớn ɖâʍ dịch.


Nhìn Nham Kiều mê mẩn tại bên dưới xuân cốc của mình thưởng thức lấy, Thiên Nhận Tuyết ôn nhu xoa lấy tóc hắn, nhắm lại đôi mắt như thu thủy của mình, hưởng thụ lấy khoái cảm mà phu quân mình mang đến.


Nàng cảm nhận rất rõ ràng cô bé của mình đang bị đầu lưỡi của hắn khoáy đảo lấy, hai mép thịt mềm đã vô cùng mẫm cảm, nàng nâng lên cặp mông tuyết trắng thật cao, làm cho cô bé nhỏ vốn đã ɖâʍ thủy lan tràn của mình, càng lộ ra tại vị trí dễ dàng cho nam nhân mình nhấm nháp hơn.


Tuy đã rất nhiều lần ân ái với nhau, nhưng Thiên Nhận Tuyết mỗi lần điều làm Nham Kiều mê luyến vô cùng, mỗi một động tác của nàng đều tỏa ra vô tận mị hoặc….


Cứ như vậy một đêm đi qua, Thiên Nhận Tuyết mê người đôi mắt khẽ mở, nhìn xem đem nàng ôm thật chặt trong ngực Nham Kiều, cảm nhận lấy bên trong ‘cô bé’ của mình vẫn đang chứa đầy tinh hoa của hắn, nàng hạnh phúc mỉm cười.


Bất chợt nàng nhớ lại nhiều năm về trước, nhớ lại phu quân vì mình một câu nói muốn gặp mặt mẫu thân mà mạo hiểm lấy.


Hắn bởi vì nàng tranh thủ cơ hội mà bản thân bị Thiên Đạo Lưu cùng Bỉ Bỉ Đông dồn ép, bản thân hắn chịu vô số áp lực từ hai phía, nhưng mỗi lần đối với nàng vẩn luôn nở nụ cười.
Hắn vẩn luôn như vậy, vẩn luôn âm thầm tìm mọi cách để cho nàng có thể cùng mẫu thân hòa giải lấy.


Không có hắn, thì cũng sẽ không có cuộc sống tốt đẹp như bây giờ, không có hắn, nàng và mẫu thân hiện tại cũng không thể như hiện tại.
...
Nhớ lại một số việc, làm cho khóe miệng nàng không tự chủ cong lên.


Cảm nhận được xuân cốc của mình vẩn còn bao lấy cái kia làm nàng mê luyến hằng đêm, nhất thời cô bé nhỏ không tự chủ được xuân thủy lại tràn ra, nàng nhìn xem lão công đã tĩnh lại mà ôn nhu nhìn mình.


Nghĩ nghĩ sau đó, nàng dùng môi son mềm mại che lấp miệng của hắn, bên dưới nhẹ nhàn di động cái mông đầy đặn của mình, muốn dùng xuân cốc non mềm đầy xuân thủy của nàng phục vụ phu quân khi thức giấc, được như vậy nàng hạnh phúc vô cùng.


Mà Nham Kiều cũng ôm lấy Thiên Nhận Tuyết, hưởng thụ lấy kiều thê chăm sóc, buổi sáng này vô cùng ấm áp như vậy, ngọt nào như vậy.
….


Nham Kiều trở lại Giáo Hoàng điện đã đến trưa, bởi vì đã báo trước cho Bỉ Bỉ Động nên hắn xuất hiện tại phòng ngủ của nàng lúc, thì thấy nàng đang híp mắt đợi hắn.


Thấy động tĩnh, Bỉ Bỉ Đông mở mắt, sau đó ôn nhu tiến đến ôm lấy Nham Kiều, không đợi hắn nói gì ra miệng, Bỉ Bỉ Đông đã ngoan vị nhìn hắn nói “Mùi hương của Tuyết nhi nồng đậm như vậy, xem ra không chỉ đêm qua, ngay cả sáng sớm Tuyết nhi cũng phục vụ ngươi rất nhiệt tình đâu”


Nghe trong giọng nói của nàng mang theo ti tí ghen tị, Nham Kiều buồn cười, ôm lấy công chúa tư thế đem nàng ôm để lên đùi mình, hôn thật sâu môi đỏ gợi cảm của nàng.


Bỉ Bỉ Đông hai tay tự nhiên mà vòng qua cổ hắn, nhiệt tình đáp lại, mở ra miệng anh đào để cho hắn tùy ý đùa bỡn chiếc lưỡi mềm mại của mình.
Một lúc lâu sau, Nham Kiều nhìn xem đã động tình vô cùng Bỉ Bỉ Đông, tạm gác lại chuyện tiên thảo qua một bên.


Nhẹ nhàn luồng tay đi vào y phục của nàng, bắt lấy đôi ngực sữa mềm mại đẫy đà, dùng ngón tay trêu đùa lấy.
So với Thiên Nhận Tuyết cùng Độc Cô Nhạn, quy mô của Bỉ Bỉ Đông càng thêm hùng vĩ, càng thêm mê người.
“Ngươi nhẹ một tí”


Bỉ Bỉ Đông nhắm mắt hưởng thụ nam nhân của mình vuốt ve lấy, chợt nàng cảm thấy khoái cảm ở giữa khe đùi của mình, thì ra Nham Kiều bàn tay đã đi vào nơi đó, nàng càng thêm động tình mở ra đôi chân quyến rũ của mình cho phu quân dễ dàng trêu chọc lấy ‘cô bé’ múp míp của mình, môi đỏ khẻ mở, phát ra từng tiếng rên rỉ động lòng người.


Nàng cuối người nhìn xem ɖâʍ huyệt của mình đang ngậm chặt lấy ngón tay của hắn, nhìn xem theo từng động tác cả hắn mà ɖâʍ huyệt của nàng lại bị đào đi ra từng dòng xuân thủy, khoái cảm lan tràn toàn thân, cộng thêm tình yêu giành cho hắn, khiến nàng càng thêm động tình, như mất đi lý trí.


Một lúc lâu sau, Bỉ Bỉ Đông toàn thân tuyết trắng mở ra đùi đẹp, ôn nhu nhìn Nham Kiều, phía dưới xuân cốc của nàng hiện tại bị xuân thủ thấm ướt một mạnh.


Nham Kiều nằm tại trên người nàng, ôn nhu nói “ Đông nhi, ta sắp bị ngươi mê ch.ết rồi” hắn dùng đã cương cứng dương côn của mình, tại khe huyệt mê người, ướt đẫm ɖâʍ dịch của nàng mà nhẹ nhàn ma sát lấy.


Bỉ Bỉ Đông đôi chân dài vòng lấy eo Nham Kiều, hếch lên thật cao kiều đồn, để xuân huyệt của mình dễ dàng chào đón lấy dương căn của phu quân mình.
Nham Kiều nhẹ nhàn tiến vào u cốc, cảm giác ɖâʍ huyệt của nàng bao lấy thật chặt dương côn của mình, cảm giác vô cùng thỏa mãn bao phủ cả hai người.


...






Truyện liên quan