Chương 18: Bất đắc dĩ Đường Tam

Nghe vậy nàng nói, Thiên Nhận Tuyết cùng Độc Cô Nhạn đều khẽ kiều hừ, lầm bầm “Hoa tâm sắc quỷ, đại bại hoại”
Sau đó cũng bắt đầu uống vào canh sâm do hắn chuẩn bị cho các nàng, tâm tình cũng vui vẻ vô cùng.


Các nàng tuy ngoài miệng nói vậy, nhưng trong lòng đều không có bất mãn gì, dù sao hắn vẩn rất chu đáo với các nàng, rất yêu thương bảo vệ các nàng.
Các nàng cũng cần bồi bổ một chút cơ thể, sáng hôm nay bị hắn giày võ quá sức rồi, tuy rất thỏa mãn, nhưng cũng rất mệt đây.


Cảm nhận được phía dưới còn dư lại tư vị, ba người đều nghĩ đến như vậy.

Nham Kiều theo lệnh của đại lão bà rời đi, sau đó tiến vào gian phòng của Thanh Liên nữ nhân này.
Vừa vào phòng, hắn đã ngửi được một cổ hương thơm phiêu đãng từ phòng tắm truyền ra.


Mỹ nhân này đây là tắm rửa buổi sáng đi, Nham Kiều đành ngồi lại trên bàn, đợi nàng một lát vậy.
Mà lúc này, Thanh Liên để trần như nhộng thân thể đi ra khỏi phòng tắm, liếc thấy có người ngồi cạnh bàn trà, vô cùng giật mình.


Nhưng rất nhanh nàng thấy được người đến là Nham Kiều, lập tức nhẹ nhàn thở ra, cũng không đối hoài thân thể quyến rũ của mình bị hắn xem kỹ lấy, nhẹ nhàn đi đến bên cạnh hắn, dùng ánh mắt hỏi thăm.


“Đông nhi bảo ta đến đón ngươi đến ăn điểm tâm” Nham Kiều vừa thưởng thức cơ thể của Thanh Liên, vừa cười nói.
“Thật chứ?”
Nghe vậy, Thanh Liên đôi mắt hiện lên vui mừng, đây là mang ý nghĩa muốn tiếp nhận nàng đúng không a.


available on google playdownload on app store


“Thật, nhanh mặc vào y phục, điểm tâm cũng đã sắp nguội” Nham Kiều kéo lại eo thon của nàng, bàn tay tại nàng hồng hào mật huyệt vuốt nhẹ, rất mềm, rất ấm áp.
“Sắc lang” Thanh Liên đỏ mặt, kiều trắng hắn một mắt.


Tuy nói vậy, nàng vẩn rất tự giác mở ra thon dài đôi chân để hắn thuận tiện hơn vuốt ve cô bé múp míp của mình.
Đợi một lát sau đó, cảm thấy mật huyệt đã vô cùng ẩm ướt, nàng mới quay đi mặc vào y phục.
Toàn trình đều tại trước mặt Nham Kiều, nàng thậm chí còn rất vui thích như vậy.


“Tốt, nó cũng không có thể chạy, lần sau cho ngươi thưởng thức kỹ hơn"
"Hiện tại nhanh xuất phát, Bỉ Bỉ Đông tỷ đang đợi đâu”
Thanh Liên nhìn xem hắn mang theo ti tí tiếc nuối ngồi tại đó, buồn cười hôn hắn một ngụm.
Nội tâm âm thầm đắc ý, xem ra mỹ mạo của mình cũng để cho hắn mê mẩn.


Nàng vô ý thức cọ cọ hai đùi, dù sao bị hắn vuốt ve như vậy nàng cũng rất khó kiềm chế đâu.
Nếu không phải sắp gặp Bỉ Bỉ Đông, nàng đều muốn hắn làm tiếp như vậy.
Nham Kiều bất đắc dĩ, ôm nàng vòng eo thon, cả hai cùng nhau đi vào không gian chi môn.


Bên kia Bỉ Bỉ Đông các nàng vẩn còn chờ bọn hắn về dùng bữa đây.

Mà tại Nham Kiều cùng mấy vị lão bà của mình bên nhau dùng lấy điểm tâm lúc.
Thiên đấu đế quốc đã rơi vào chấn động mạnh.


Hôm qua thái tử phủ bị san thành bình địa, thái tử Tuyết Thanh Hà biến mất không một dấu vết một chuyện đã truyền khắp.


Hiện tại đế đô đang vô cùng hoang mang, có người nói rằng Hoàng thất Thiên Đấu chọc giận một vị Phong Hào, cho nên mới bị nhân gia bí mật lẻn vào hoàng cung, trực tiếp vận dụng lôi đình thủ đoạn đem cả cái thái tử phủ đều san thành bình địa.


Có người thì nói, đây là nội đấu tranh giành ngai vàng trong hoàng tộc, vì tranh giành ngôi vị hoàng đế kế tiếp mà ra tay tương tàn lẩn nhau.
Nói tóm lại đủ kiểu lời đồn hiện lên bốn phía.


Rất nhiều ý kiến, nguyên nhân được đưa ra, nhưng mọi người đều thống nhất cho rằng Tuyết Thanh Hà đã ch.ết.
Bởi vì trước lúc xảy ra sự việc, có rất nhiều người thấy được Tuyết Thanh Hà vẩn còn bên trong phủ cùng với nữ hầu thân cận nhất của mình.
....


Thiên Đấu hoàng đế nghe tin kém một chút ngã quỵ, sau đó là trực tiếp nổi trận lôi đình, ra tử lệnh phải điều tr.a cho ra chuyện.
Dù sao Tuyết Thanh Hà là đứa con ưu tú nhất của hắn.
Một mặt là đau lòng mất con, một mặt là phải lấy lại uy nghiêm cho cả hoàng tộc, cho cả đế quốc.


Đường đường thái tử của đế quốc, lại ngay tại đế đô của mình bị giết, thậm chí phủ đệ đều không còn, đó là chuyện không thể chấp nhận được.
Mà trong ngày, cũng có người nhìn thấy vừa rời khỏi thành Thiên Đấu không bao lâu, tông chủ Thất Bảo Lưu Ly tông lại một lần nửa quay lại.


Xem ra hoàng đế bệ hạ muốn gặp vị này để thương thảo ứng đối.
Dù sao Thất Bảo Lưu Ly tông luôn là người ủng hộ mạnh mẽ cho hoàng thất.
Đó là ý nghĩ của mọi người lúc này.


Mà tại Sử Lai Khắc học viện, Đường Chấn cùng Đường Hạo cũng đã lâu ngày không gặp, đang cùng Sử Lai Khắc thầy trò tụ họp.
Nhìn xem Đường Tam khuôn mặt, lại nghe về chuyện hắn bị ám hại mà hồn hoàn thứ ba chỉ là 100 năm loại này Lạt kê võ hồn.


Đường Chấn khuôn mặt âm trầm vô cùng, không ngờ Hạo Thiên Tông chỉ ẩn lui một vài năm, đã có người nhịn không được ra tay với cháu hắn.


“Nếu theo như đệ nói, thì người ra tay hoặc là thực lực viển siêu đệ, hoặc là mang theo võ hồn đặc thù, mới có thể tránh đi đệ giám thị mà ra tay ngay lúc khẩn yếu như vậy”


“Nhưng dù là trường hợp nào đi nữa, đều là kẻ không tầm thường, sau lưng chắc chắn có một lực lượng nhất định”


“Nhưng theo như Hạo Thiên miện hạ nói, thân phận của tiểu Tam vẩn vô cùng bí mật" "Lại chưa bao giờ lộ ra võ hồn Hạo Thiên Chùy, như vậy tại sao lại có người muốn nhầm vào tiểu Tam chứ”
Phất Lan Đức ở bên cạnh nghi hoặc, dù sao chính là hắn cũng mới biết rõ gần đây mà thôi.


Đúng là như thế, hiện tại Đường Tam chỉ triển lộ ra tiên thiên 10 cấp hồn lực cùng võ hồn Lam Ngân Thảo loại này phế võ hồn mà thôi.
Không thể nào gây nên những kẻ như vậy nhầm vào được.
Nghe hắn nói vậy, mọi người ở đây cũng trăm mối không lời giải.


“Hiện tại suy đoán cũng không có tác dụng gì, bây giờ việc nên làm là nên làm như thế nào để tiểu Tam không bị ảnh hưởng quá lớn từ hồn hoàn thứ ba này mà thôi”
“Tiếp theo quan trọng nhất, là hướng đi cùng phương pháp tu luyện võ hồn thứ hai, Hạo Thiên Chùy của tiểu Tam”


“Đại ca nói đúng, dù sao song sinh võ hồn nên cần như thế nào để mà tu luyện là một bí ẩn, chúng ta đều chưa bao giờ tiếp xúc đến trường hợp này”
Đường Hạo cũng gật đầu, hiện tại tương lai con hắn đang vô cùng bấp bênh, trong lòng sốt ruột có thể nghĩ.


“Theo ta được biết, trên đời này biết cách tu luyện song sinh võ hồn cũng chỉ có giáo hoàng hiện tại của Võ Hồn Điện là Bỉ Bỉ Đông mà thôi"
"Mà quan trong nhất là nàng đã tu luyện đến 98 cấp bậc, chỉ kém một cấp là đạt đến 99 Cực Hạn Đấu La"


"E rằng trên đời này không ai nắm chắc vấn đề này hơn người đó được” Đường Chấn cau mày nói.
Nếu là người khác còn có thể tìm đến đòi lấy cách tu luyện, nhưng nếu là vị này thì hoàn toàn không có hi vọng.


Mà nghe tới Bỉ Bỉ Đông cái tên này, Phất Lan Đức bọn người, đều vô ý nhìn về phía Ngọc Tiểu Cường.
Dù sao cũng có một đoạn thời gian hắn từng tại Võ Hồn Điện làm học giả.


Mà những người trẻ còn lại như Chu Trúc Thanh thì không hiểu rõ tại sau nhắc đến Bỉ Bỉ Đông mọi người lại cau mày.
“Như vậy chúng ta không thể hướng về vị kia cầu cho Tam ca một phần cách tu luyện sao?”
Ninh Vinh Vinh nói ra nghi hoặc của bọn hắn, mà Đường Tam cũng lóe lên hi vọng.


“Đó là chuyện không có khả năng”
Đương Hạo khuôn mặt hiện lên âm trầm, lắc đầu nói.
Nhìn xem bọn nhỏ nghi hoặc, Đường Hạo thở dài, trong giọng nói mang theo cừu hận.
“Mẫu thân của tiểu Tam chính là do đời trước giáo hoàng của Võ Hồn Điện hại ch.ết"


"Mà chính ta cũng đã tự tay đánh ch.ết tên kia”
Nghe vậy, mọi người biết chuyện thì thở dài, còn lại Đường Tam cùng những người còn lại đều ngơ ngác.
“Phụ thân, ngươi nói mẫu thân chính là bị Võ Hồn Điện bức đến tử vong?” Đường Tam kích động hô lớn.


Nguyên nhân mẫu thân mất sớm hắn đã hỏi phụ thân vô số lần, nhưng đều chưa có đáp án, nhưng vạn vạn không ngờ mẹ hắn lại bị võ hồn điện hại ch.ết.


“Đúng vậy, cho nên Đường gia chúng ta cùng Võ Hồn Điện là kẻ thù không đội trời chung” Đường Hạo chăm chú nhìn hắn, giọng nói mang theo không cho phép phản bác.
Mà Đường Tam chờ chấp nhận sự thật này về sau, kiên định nói “Thù này Đương Tam ta nhất định phải báo”


Hắn từ kiếp trước là kẻ có thù tất báo người, hiện tại thù giết mẫu thân không không đội trời chung.
Hiện tại trong lòng hắn đã đem hình tượng võ hồn điện hình dung thành tà ác thế lực, ác ma cội nguồn đi à nha.


“Tốt lắm, tiểu tam ngươi có ý chí như vậy, không hổ là Đường gia chúng ta người” Đường Chấn cao hứng hô lớn.
“Tuy nhiên không có biện pháp chính xác, nếu như cứ lỗ mãng tu luyện võ hồn thứ hai, chúng ta không biết nó sẽ dẫn đến hậu quả gì” Ngọc Tiểu Cường ra vẻ cao thâm mạt trắc nói.


Những người còn lại nghe vậy im lặng liếc mắt.
Ngươi nói chuyện này chúng ta đều biết rõ có được hay không hảo, còn cần ngươi ra vẽ cao thâm nói ra.
Không thấy chúng ta cũng đang tìm phương pháp giải quyết hay sao?.


Dù trong lòng nhã rãnh như vậy, nhưng dù sao Ngọc Tiểu Cường vẩn là sư phụ của Đường Tam, nên cho một bộ mặt vẩn phải cho.
“Bây giờ chỉ đi một bước tính một bước, đợi cho tiểu Tam đạt đến 40 cấp, ta sẽ mang theo người tiến đến, cùng với đệ cùng nhau bảo vệ cẩn thận tiểu Tam"


"Ta cũng muốn xem, là ai cả gan giám tính toán người của Đường gia chúng ta”
Đường Thần bất đắc dĩ nói, hiện tại hắn cũng không có biện pháp nào, dù sao hồn hoàn đã hấp thu thì không thể thay đổi được gì.


Chỉ có tìm ra kẻ chủ mưu, mới làm cho Đường Tam sau này không còn gặp chuyện này lần nữa.
Đái Mộc Bạch, Ninh Vinh Vinh bọn người ở bên cạnh lếu lưỡi, chỉ vì cho Đường Tam hấp thu thứ tư hồn hoàn mà cần phải hai đại Phong Hào hộ tống, đây là thật không có ai đi.


Nhưng ngẫm lại thì lại thấy càng thêm bi ai cho Đường Tam.
Chỉ mới là Hồn Tôn lại bị tồn tại như vậy để mắt tới, thật đúng là bi ai.






Truyện liên quan