Chương 17: Buổi sáng của Nham Kiều

Nham Kiều cứ như vậy bồi Thủy Băng Nhi cả một đêm.
Sau khi thỏa mãn cho tiểu vưu vật này, hai người ôm nhau thật chặt trên giường mềm.
Nham Kiều bắt đầu kể cho nàng nghe kinh lịch của hắn trong một năm này, hay đơn thuần là dỗ ngon dỗ ngọt cái này tiểu nữ nhân đang chìm trong tình yêu.


Tạm thời Thủy Băng Nhi không muôn cùng Nham Kiều trở lại Giáo Hoàng Điện, bởi vậy Nham Kiều cũng không có khuyên giải gì.
Dù sao nàng ở nơi đâu, hắn chỉ cần tích tắc là sẽ đến bên cạnh mà thôi.
Đến nỗi nguyên nhân nàng chưa muốn về, Nham Kiều đương nhiên hiểu rõ.


Thứ nhất là hiện tại nàng cùng muội muội mình đã hòa nhập vào Thiên Thủy học viện, muốn cùng các nàng tham gia hơn một năm sau Võ Hồn đại tái.
Thứ hai cũng có thể là nàng vẩn còn ngại ngùng, chưa biết đối mặt như thế nào với Bỉ Bỉ Đông các vị tỷ tỷ này.


Nham Kiều phần nào biết suy nghĩ của nàng, cho nên sau khi trời vừa sáng, hắn cũng tại nàng lưu luyến không thôi bước vào không gian chi môn rời đi.


Đương nhiên, trước khi đi Nham Kiều phải hứa với nàng là hằng ngày đều sẽ giành một chút thời gian đến bồi bồi nàng, như vậy cô gái nhỏ này mới chịu thả hắn rời đi.

Sau khi rời đi Thủy chi nhất tộc, Nham Kiều đương nhiên mà quay về Bỉ Bỉ Đông nơi đó.


Nhìn xem trên giường ba vị tuyệt sắc giai nhân vẩn còn nghỉ ngơi lấy, Nham Kiều tuần tự tại trên mặt các nàng đều hôn nhẹ một cái.
Bỉ Bỉ Đông cảm nhân được khí tức quen thuộc, mông lung mở ra đôi mắt tuyệt mỹ, xem xét cũng là ngủ rất ngon giấc bộ dạng.


available on google playdownload on app store


Dù sao xung quanh nơi này đều có nàng và Nham Kiều bày ra từng tầng kết giới, bất kỳ ai đi vào khu vực vài dặm xung quanh, hay chạm vào bất cứ vật gì đều sẽ bị nàng cảm nhận được.
Duy chỉ có Nham Kiều là duy nhất có thể không một tiếng động tiến vào nơi này mà thôi.


Nham Kiều nhìn mỹ nhân bại hoại này, luôn cảm thấy cả một đời này hắn đều sẽ không nhìn chán vậy.
Bỉ Bỉ Đông thật sự quá quyến rũ, quá kiều mị, lại thêm vào tình cảm của hắn giành cho nàng, kết hợp lại với nhau đúng là chí mạng độc dược đối với Nham Kiều mà.


Bỉ Bỉ Đông sau khi tỉnh lại, nhìn xem Nham Kiều ở đó phát ngốc nhìn xem nàng, khóe miệng hơi cong lên.
Nàng đối với thân thể mình hấp dẫn đối với Nham Kiều như vậy là rất đắc ý.
Nghĩ nghĩ, nhìn xem trời còn chưa sáng hẳn, nàng đi đến bên người Nham Kiều, nhẹ nhàn chui vào trong lòng hắn, mềm nhu nhu nói


“Đêm qua không có nghỉ ngơi tốt rồi đúng không, tiến đến nghỉ ngơi thêm một lát đi”
“Ân, ta cũng định như vậy” Nham Kiều yêu thương nhìn xem thân ảnh trong ngực.


Một thân hình đầy đặn, ma quỷ dáng người như ẩn như hiện bên dưới áo ngủ mềm mại mỏng manh, đúng là nhân gian tuyệt thế mỹ cảnh.
Trở tay bế nàng lên, tại bên cạnh Thiên Nhận Tuyết cùng Độc Cô Nhạn đều đang ngủ say, nhẹ nhàn cùng nhau nằm xuống.


Bỉ Bỉ Đông tùy ý hắn ôm nàng, hai tay vòng qua cổ hắn, cúi đầu tại bờ vai hắn mà híp mắt lấy.
Cả hai đều rút vào nhau, nghe đối phương tiếng tim đập, ngửi trên người đối phương mùi hương cơ thể.


Bỉ Bỉ Đông đem Nham Kiều một bàn tay đặt trên nhũ hoa to lớn mềm mại của mình, nàng rất thích hắn ôn nhu vuốt ve nó như vậy, nhỏ giọng nói “Mới buổi sáng làm sao lại nhìn ta phát ngốc như vậy”


Nham Kiều một tay vòng phía dưới, ôm lấy bả vai trắng như tuyết của nàng, một tay khác thì nhẹ nhàng đem một chiếc ngực sữa quy mô to lớn của nàng thoát khỏi áo ngủ gò bó.
Nhìn xem nó trong không khí tùy ý lung lay, tùy ý hiện mê người tràn cảnh.


Dùng bàn tay nhẹ nhàn nắm lấy báo vật này, tùy ý xoa nắn, thỉnh thoảng trêu chọc một chút hạt đậu hồng hào đã cứng rắn lấy, rồi lại nhẹ nhàn đem nó lại nắm trong tay xoa xoa lấy, ôn nhu nói “Dù sao thì nhìn nàng bao nhiêu lần đi nữa, ta vẩn luôn có cảm giác bị nàng hút đi linh hồn vậy”


Nghe hắn nói vậy, Bỉ Bỉ Đông vẩn rất hưởng thụ, đầu tại trên lòng ngực hắn tặng tặng tìm một vị trí thoải mái, khuôn mặt áp sát nghe lấy hắn hữu lực tiếng tim đập.
Mái tóc bạc kim của nàng tùy ý vung vãi trên giường, nhìn duy mỹ vô cùng.


“Bớt nịnh nọt, trên người của ngươi mùi vị này là của ai"
"Không phải chỉ là của Thanh Liên nha đầu kia mà thôi a, xem xét là ở bên ngoài lại câu dẫn ai đúng không” Bỉ Bỉ Đông một tay bắt lấy phía dưới đã cứng rắn của Nham Kiều, bàn tay nắm chặt, nhẹ nhàn xao động lấy, một bên liếc hắn nói.


“Hô… là nha đầu Thủy Băng Nhi lúc trước ta đã kể với nàng rồi mà” Nham Kiều thoải mái hít một hơi, hôn nàng một ngụm trên môi, nói khẽ
“Là cô gái có võ hồn Băng Phượng Hoàng ngươi cứu từ Mê Huyễn sâm lâm lúc trước sao?"


"Hiện tại bắt đầu đối với cô gái người ta động tay rồi đúng không” Bỉ Bỉ Đông nghĩ lại, nói nhỏ.
Mà bàn tay mềm mại của nàng củng không ngừng trêu lấy dương căn đã rất nóng của Nham Kiều, làm hắn thoải mái vô cùng.


“Ta giúp muội tìm một vị muội muội xinh đẹp, nàng không thích sao” Nham Kiều chê cười nói, xoa lấy ngực sửa của nàng cũng biến nhanh lên chút ít.
“Ngươi bớt ba hoa”
Bỉ Bỉ Đông trắng hắn một mắt, đưa lên môi đỏ chặn lấy miệng của hắn.


Cứ như vậy hai người đều đầu nhập vào nụ hôn này, ôn nhu lại thâm tình.

Bên cạnh Thiên Nhận Tuyết nghe thấy giọng nói chuyện, nàng mông lung mở ra đôi mắt kiều mị.
Nhìn thấy mẫu thân mình đang cùng phu quân mình đầu nhập hôn nhau lấy.


Lại nhìn xem bên dưới kia, dương căn của phu quân mình thì bị mẫu thân tay ngọc nắm lấy mà vuốt ve.
Nhất thời Thiên Nhận Tuyết phồng lên miệng, nàng có ti tí ghen tị.
Nàng cảm nhận được nam nhân của mình có vẻ như càng mê luyến thân hình của mẫu thân nàng hơn một tí.


Thiên Nhận Tuyết nghiên người, quan sát lấy hai người đang đầu nhập trong tình cảm, bên dưới xuân huyệt của nàng cũng bắt đầu rĩ ra từng giọt mật dịch.
Thiên Nhận Tuyết cởi đi trên người màu vàng mềm mại áo ngủ, để lộ ra thân hình mê người của mình.


Xoay người lại, bắt lấy tay của Bỉ Bỉ Đông đẩy ra, sau đó mở ra hai chân thon dài ngồi lên phía trên hông Nham Kiều.
Nàng nắm lấy cái kia thường xuyên khoáy đảo bên trong xuân cốc của mình, nhắm ngay lối vào u cốc mê người của mình mà nhẹ nhàn ma sát lấy.


Khoái cảm từ u cốc truyền tới rất nhanh làm cho đôi mắt nàng ngập hơi nước, hơi thở cũng bắt đầu thô trọng, bên dưới cảm giác thỏa mãn làm cho xuân thủy từ cô bé của nàng rơi trên người Nham Kiều.


Sau một lúc, nàng nhắm ngay u cốc lối vào của mình, nhẹ nhàn ngồi xuống, để cho dương căn của hắn chen đầy xuân huyệt của mình.


Sau khi nó đã đi đến hoa tâm ở chổ sâu nhất, nàng bắt đầu nâng lên hạ xuống cặp mông đầy đặn của mình, cứ như vậy dùng xuân huyệt non mềm của nàng giúp phu quân được thoải mái lấy.


Nham Kiều một bên hưởng thụ lấy Bỉ Bỉ Đông đại lão bà miệng nhỏ, phía dưới thì hưởng thụ Thiên Nhận Tuyết mê người xuân cốc ấm áp cùng kẹp chặt.
Mà Bỉ Bỉ Đông thấy nữ nhi giành lấy cái kia đoàn lửa nóng, đành tùy ý nàng làm bậy, tập trung cùng Nham Kiều hôn lấy.


Cứ như vậy, sau khi đưa tiểu lão bà Thiên Nhận Tuyết đi đến đỉnh phong, Nham Kiều tiếp tục tại bên trong xuân cốc của Bỉ Bỉ Đông mà cày cấy lấy, mà lần này thì Thiên Nhận Tuyết dùng bờ môi thơm của mình mà chiếm lấy miệng Nham Kiều.


Sau khi đưa Bỉ Bỉ Đông tiến vào cao trào, tiếp đó là Độc Cô Nhạn tiểu yêu tinh này góp tới.
Nàng đã tĩnh lại từ lâu, một bên cứ như vậy nhìn xem phu quân mình cùng hai vị tỷ tỷ ân ái lấy, sớm đã nhao nhao muốn thử.
Buổi sáng mang theo ái ân mùi vị mà nhẹ nhàn trôi qua.


Cứ như vậy, Nham Kiều bỏ ra một buổi sáng để mà tận tình trên người ba vị vưu vật kiều thê cày cấy lấy.
Tới khi dừng lại, tại các nàng trong xuân huyệt đã chứa đầy tinh dịch của hắn.


Nham Kiều nhìn xem ba cái xuân cốc mê người đều bởi vì mình mà bừa bãi một mãnh, từng đạo sền sệt chất lỏng chậm rãi tràn ra từ nơi đó tạo thành ɖâʍ mỹ tràn cảnh.
Cảm giác thỏa mãn tràn đầy trong lòng Nham Kiều.


Nham Kiều cho ba vị phu nhân của mình đắp kín chăn mền cẩn thận, lại tại trên khuôn mặt mang theo thỏa mãn hạnh phúc mà chìm vào giấc ngủ của ba nàng hôn nhẹ lấy.
Nham Kiều rời đi gian phòng để mà chuẩn bị tự mình xuống bếp làm một bửa sáng cho các nàng.


Đợi lúc hắn rời đi, Bỉ Bỉ Đông khóe miệng khẽ cong lên.
Hắn vẩn rất ôn nhu đối với các nàng, mình cũng nên vì hắn mà rộng lòng một chút, chỉ cần hắn vẩn chân thành, vẩn kề cận bên nàng cùng Tuyết nhi là đủ.


Bỉ Bỉ Đông tự nhủ lấy, lại cảm thấy bên dưới đã được hắn về sinh sạch sẽ, nàng ôm lấy bên cạnh Thiên Nhận Tuyết, sau đó cũng nhắm mắt nghĩ ngơi.


Nham Kiều chuẩn bị xong điểm tâm, đánh thức ba vị mỹ lệ kiều thê này, tiếp đó như thường lệ giúp các nàng tại phòng tắm tỉ mỉ vệ sinh từng góc cơ thể, từng vị trí mê người của từng vị vưu vật lão bà.


Nham Kiều luôn rất yêu thích làm việc này mỗi ngày, đây xem như là mấy vị phu nhân cho hắn phát phúc lợi hằng ngày a.
Hằng ngày ngắm nhìn thân hình tuyệt mỹ của các nàng vốn là quá trình không thể thiếu của hắn.


Trên bàn cơm, Bỉ Bỉ Đông ba người nhìn xem trên bàn đều là chú tâm qua điểm tâm.
Các nàng liếc nhau, sau đó đều gợi lên khóe miệng, nam nhân này lúc nào cũng tỉ mỉ như vậy.
“Ngươi đi mang theo Thanh Liên nha đầu kia tiến đến, đều làm nhiều như vậy điểm tâm”


Bỉ Bỉ Đông liếc nhìn đang giúp các nàng chuẩn bị canh sâm Nham Kiều, âm thanh hơi có ẩn ý nói
Nham Kiều nghe vậy, lúng túng nở nụ cười “Ân, để ta đi”
Sau đó mở ra cổng không gian truyền tống, nhanh chân rời đi.
Mà Thiên Nhận Tuyết cùng Độc Cô Nhạn liếc nhau, nhìn xem hai người, như có điều suy nghĩ


“Đại tỷ, như vậy là ta có thể có muội muội” Độc Cô Nhạn hưng phấn nói.
Nàng hiện tại là tiểu muội, nếu có Nham Kiều có thêm nữ nhân, nàng thì có thể thành tỷ tỷ rồi a.


“Thanh Liên tỷ còn lớn hơn ta đâu, dù có thêm tỷ ấy, ngươi cũng là tiểu muội mà thôi” Thiên Nhận Tuyết buồn cười nói


“Hắn còn có một nữ nhân nữa, nàng nhỏ tuổi hơn ngươi, cho nên ngươi cứ chờ khi nào hắn mang nàng ta về thì mình có thể làm tỷ tỷ” Bỉ Bỉ Đông liếc nàng, cười nói.
Sau đó từng ngụm uống vào Nham Kiều chú tâm cho nàng chuẩn bị chén canh sâm kia.
...






Truyện liên quan