Chương 20: Phu thê H
Giáo Hoàng điện nơi sâu.
“Theo như huynh nói, như vậy cái gọi là Sử Lai Khắc là một sợi dây liên kết mấy cổ thế lực đó với nhau"
"Trong đó có Hạo Thiên Tông, Thất Bảo Lưu Ly tông, Hải Thần Đảo dạng này siêu cấp thế lực”
Bỉ Bỉ Đông nhìn xem hài lòng nằm tại trên đùi của mình Nham Kiều, lặp lại một lần ý tứ của hắn vừa nói, hơi cau mày.
“Lại là con của Đường Hạo tên kia cùng với cái kia Lam Ngân Hoàng”
“Đúng vậy, bởi vì nguyên nhân khi xưa, mà hiện tại bọn hắn Đường gia cùng Võ Hồn Điện chúng ta đã thành tử địch”
Nham Kiều tham lam hít một hơi trên người nàng mùi hương cơ thể, bất đắc dĩ nói “Nhưng ta lo lắng chủ yếu nguyên nhân là, Đường Tam rất có thể là truyền nhân định trước của Tu La thần vương tại thần giới”
“Tuy Thần không thể trực tiếp tác động đến hạ giới này, nhưng nếu hiện tại đánh giết Đường Tam rất có thể trêu đến đối phương lôi đình thủ đoạn, mà hiện tại chúng ta còn chưa có thực lực chống lại”
Nghe hắn nói vậy, một bên Thiên Nhận Tuyết, Độc Cô Nhạn cùng Thanh Liên đều hơi bất ngờ, không nghĩ tới chuyện này lại dây dưa tới thần giới.
“Không lẽ chúng ta cứ mặc cho bọn hắn phát triển đến lúc có thể uy hϊế͙p͙ chúng ta sao?” Độc Cô Nhạn buồn bực nói.
“Không đến tình trạng như vậy, hiện tại chúng ta cần có chính là thời gian, đủ để ta và Đông nhi đạt ít nhất 120 cấp"
"Khi đó thì có thể buông tay buông chân đi làm, không cần e ngại bọn gia hỏa phía trên” Nham Kiều lắc đầu nói.
Bỉ Bỉ Đông dùng tay ngọc xoa lấy hắn nhăn lại cái trán, nhẹ nhàn nói “Không phải huynh lần trước đã làm cho đệ tam hồn hoàn của tên Đường Tam đó chỉ là 100 năm thôi sao?"
"Muội nghĩ chúng ta vẩn cứ như vậy, bằng mọi cách kéo dài hoặc chắn hết đường phát triển của hắn là được”
“Ân, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có một cách như vậy, mà cũng là cách hữu hiệu nhất"
"Ha ha, lần sau ta đảm bảo hắn củng chỉ nhận được hồn hoàn 100 năm” Nham Kiều nhếch miệng cười nói.
Nhìn xem hắn cười xấu xa như vậy, Bỉ Bỉ Đông buồn cười đập hắn một cái, dịu dàng nói “Huynh đúng thật là”
“Các nàng đừng lo vấn đề này, ta còn có một thứ bí mật"
"Một khi nắm được nó hoàn chỉnh thì không cần e ngại Tu La thần tên kia nữa”
Nham Kiều đột nhiên nghiêm túc nói, sau đó phụ họa thêm một câu “Rất gần, đã rất gần nắm được rồi”
Nghe hắn nói vậy, chúng nữ hiếu kỳ đại tăng, bởi vì từ trước đến nay Nham Kiều luôn nói những chuyện chắc chắn, cho nên khi nghe hắn nói như vậy, các nàng cũng nhẹ nhàn rất nhiều.
“Phu quân, ngươi không nên ép mình quá, có chuyện khó khăn cứ chia sẻ với chúng ta”
Thiên Nhận Tuyết không biết hắn có bí mật gì, nhưng nàng rất lo lắng hắn bởi vì thời gian gấp rút mà mạo hiểm lấy bản thân.
Nham Kiều ấm áp trong lòng, buồn cười ngồi dậy, một phát ôm lấy nhu thuận tiểu kiều thê này vào trong lòng, hôn nàng một ngụm
Ôn nhu nói “Ta Nham Kiều có các ngươi những hiền thê này ở bên cạnh, làm sao lại để mình gặp nguy hiểm đâu, như vậy không phải thiệt thòi ch.ết”
“Có chuyện gì nguy hiểm huynh nhất định phải cùng chúng ta chia sẻ lấy, không nên mạo hiểm một mình đối mặt”
Độc Cô Nhạn cũng bu lại, ôm lấy cánh tay hắn nói nhỏ
“Sắc lang, ngươi chiếm hết tiện nghi của ta, hiện tại không được để bản thân mạo hiểm, nếu không ta từ nay không nhìn mặt ngươi nữa”
Thanh Liên thì tại sau lưng hắn, hai tay ngọc vòng qua cổ hắn, uy hϊế͙p͙ nói
Bị các nàng làm như vậy, Nham Kiều thật rất vui vẻ nhưng cũng bất đắc dĩ.
Hắn nói là sự thật, chuyện kia tuy đã tốn thời gian rất lâu của hắn, nhưng căn bản không có nguy hiểm gì được không a.
Bỉ Bỉ Đông nhìn xem phu quân của mình bị chúng tỷ muội làm cho bất đắc dĩ khuôn mặt, thú vị nở nụ cười, hướng về Thiên Nhận Tuyết chúng nữ nói.
“Các ngươi cũng ở cùng hắn một khoản thời gian lâu như vậy, cũng nên biết hắn nếu đã nói ra thì đã có nắm chắc của mình”
Nghe vậy Nham Kiều nở nụ cười, nhìn về phía ba cái gấu túi một dạng đang treo trên người hắn, buồn cười nói, “Hiên tại tin ta đi, dù như thế nào ta cũng không bỏ lại các ngươi đâu, dù sao các ngươi là tồn tại quan trọng nhất mà ta cần bảo vệ cả cuộc đời này”
“Hừ, không phải là đại gia lo cho ngươi sao?” Thanh Liên vẩn ôm lấy cổ hắn, bĩu môi nói
“Đúng vậy, đúng vậy” Thiên Nhân Tuyết cùng Độc Cô Nhạn đều gật đầu phụ họa.
Nham Kiều thấy vậy, đành phải an ủi ba cái này nữ nhân, mà bên cạnh Bỉ Bỉ Đông thì mỉm cười nhìn lấy hết thảy.
Không khí ấm áp gia đình như vầy, nàng thật sự rất thích.
...
Nham Kiều bỏ ra một lúc lâu mới đưa ba cô nàng này hống vui vẻ trở lại, sau đó là ôm lấy Bỉ Bỉ Đông vưu vật này chuẩn bị đi tắm rửa.
Dù sao đây là công việc hằng ngày mà hắn yêu thích nhất a.
Mà nhìn xem Nham Kiều ôm lấy Bỉ Bỉ Đông đi về phòng, còn lại Độc Cô Nhạn ba người cũng vui vẻ đi theo.
Vào bên trong, Nham Kiều tự tay cởi đi y phục trên người, sau khi quay người lại.
Xuất hiện trước mắt hắn là bốn vị tuyệt sắc giai nhân, các nàng thân thể trắng nõn đang đứng tại đó, mặc cho Nham Kiều chiêm ngưỡng thân thể của các nàng.
Bỉ Bỉ Đông nhìn hắn mê say khuôn mặt, bước chân nhỏ chủ động đi tới, mềm mại cơ thể dán đến trong lòng hắn.
Nham Kiều thấy vậy, nắm lấy Bỉ Bỉ Đông thân hình gợi cảm, đem nàng ôm lấy thật chặt, một tay bắt lấy kiều đồn đầy đặn của nàng mà vuốt ve.
Mà ba nữ còn lại đều bĩu môi, dắt tay nhau tiến vào hồ tắm to lớn.
Dù sao nàng là đại tỷ đi, nên được ưu tiên vẩn là phải.
…
“Của ngươi đã hùng hổ lên như vậy rồi sao, ta có hấp dẫn như vậy ư” Bỉ Bỉ Đông tay ngọc bắt lấy dương căn đã cương cứng của Nham Kiều.
Dùng long đầu to lớn, nóng hổi của hắn tại mình khe huyệt đã ướt đẫm ma sát lấy, ánh mắt kiều mị hỏi nhẹ.
“Cũng bởi vì nàng tuyệt mỹ như vậy, bảo ta làm sao có thể chịu nổi đây”
Nham Kiều cảm thấy khoái cảm lan tràn, hơi ưỡn eo một tí, quy đầu chen vào xuyên cốc mềm mại của nàng một tí, rồi lại rút ra, mang theo ti tí ɖâʍ thủy của nàng, rồi lại đi vào một tí, cứ như vậy trêu chọc lấy vưu vật trong lòng này.
“Hừ… không biết huynh có nói thật lòng hay không...” Bỉ Bỉ Đông rên rĩ nhẹ một tiếng, ôm hắn thật chặt nói nhỏ.
Bại hoại này nhào nặn ngực sữa của mình nhanh như vậy, lại trêu chọc xuân cốc của mình như thế, làm cho nàng hiện tại động tình không thôi.
Nham Kiều nghe nàng trong giọng nói mang theo động tình chi ý, nhẹ nhàn đặt nàng nằm trên sàn nhà, mở rộng đôi chân thon dài của nàng, hai tay xoa nắn lấy bầu ɖú non mềm.
“Vậy để ta chứng minh cho nàng xem” Nham Kiều cúi xuống hôn nàng môi đỏ một ngụm, sau đó nắm lấy dương căn tại nàng khe huyệt ma sát lên xuống, một bên trêu chọc đầu ɖú của nàng.
“Bại hoại, nhanh cho đi vào, ta thật ngứa” Bỉ Bỉ Đông gắt hắn một mắt, nũng nịu nói, dưới thân kiều đồn nâng lên thật cao đòi hỏi lấy.
“Tuân lệnh lão bà đại nhân”
Nham Kiều không giám chậm trễ, dương căn cứng rắn thật mạnh tiến vào bên trong mật huyệt của nàng, chen lấn lấy ấm áp xuân huyệt đầy ɖâʍ dịch của nàng mà chạm tới hoa tâm, liên tục đỉnh thật mạnh tại đó.
“Ân, thật tuyệt, phu quân, thiếp sướng quá… ân….Thật sâu… đã gần mười năm rồi… mà mỗi...lần huynh làm vậy…đều rất…sướng…” Bỉ Bỉ Đông phát ra rên rỉ lớn tiếng, hai chân vòng lấy eo hắn, như muốn đem hắn ép vào cơ thể mình vậy.
“Ta cũng như vậy, nàng luôn làm ta cảm thấy thỏa mãn vô cùng” Nham Kiều một bên đại lực trừu dập lấy, một bên vuốt ve nàng cơ thể từng khu vực, phốc phốc âm thanh liên tục vang lên.
“Ân… chàng chậm… một chút… ta muốn cảm …nhận lâu một ..tí…tốt… cứ như vậy...thật tốt” Bỉ Bỉ đông hài lòng hai mắt mê ly nhắm lại.
Nàng ưỡn lên thật cao xuân huyệt của mình mà hưởng thụ lấy phu quân nhục bổng cày cấy, xuân cốc trơn mượt của nàng ngậm vào phun ra ƈôи ȶhịȶ, vô tận khoai cảm truyền đến nàng nơi sâu linh hồn.
Trên ngực, trên miệng, cùng với xuân huyệt của nàng đều bị Nham Kiều chiếm lĩnh lấy, cả hai như hòa vào với nhau, cùng nhau tận hưởng lấy ân ái khoái cảm.
…
Nơi xa Thiên Nhận Tuyết, Độc Cô Nhạn cùng Thanh Liên đều nghe đại tỷ vong tình rên rỉ.
Không ra một lát đã làm cho các nàng xuân huyệt ướt đẫm, ɖâʍ thủy đều đã lan tràn bên dưới của các nàng.
Cuối cùng cả ba đều chịu không được, mang lấy ướt đẫm thân thể đi đến bên cạnh Nham Kiều, mà từ phía sau ôm lấy hắn.
Cứ như vậy, sau khi Bỉ Bỉ Đông vưu vật này yêu kiều cầu xin tha thứ liên tục, Nham Kiều mới mở ra tinh quan, lượng lớn tinh dịch tuôn trào mà ra, lắp đầy xuân cốc ngổn ngang do bị trừu dập liên tục của nàng.
Tiếp đó Nham Kiều trở tay bắt lấy Thiên Nhận Tuyết tiểu vưu vật này, để nàng nằm sấp tại trên người Bỉ Bỉ Đông, để cho xuân huyệt ướt đẫm của nàng lộ ra thật rõ, kề cận lấy xuân huyệt đang trào ra số lớn tinh dịch của Bỉ Bỉ Đông phía bên dưới.
"Phu quân, nhanh lên, nhân gia ngứa quá, nhanh yêu thiếp..." Thiên Nhận Tuyết thâm tình nhìn Nham Kiều, ôn nhu nói
Nham Kiều nghe vậy, yêu thương hôn nàng một ngụm,.
Bắt đầu nhanh chóng nâng lên cứng rắn dương căn, nhanh chóng tiến vào xuân huyệt chật hẹp kia của nàng mà di động lấy, cứ như vậy chăm chú trừu dập lấy vưu vật này.
Sau khi Thiên Nhận Tuyết mềm oặt ngã trên người Bỉ Bỉ Đông, Nham Kiều cũng ra tại bên trong xuân huyệt này đại lượng tinh dịch.
Thiên Nhận Tuyết bị phu quân thỏa mãn, cả thân hình đều mềm mại ôm lấy ở phía dưới mẫu thân, hai người mắt đối mặt nhau, nhịn không được hai môi kề nhau, gắn bó lấy.
Bỉ Bỉ Đông ôm lấy con gái cơ thể nóng hổi, đầu lưỡi tự nhiên mà chui đi vào miệng nữ nhi.
Mà Thiên Nhân Tuyết cũng nhiệt tình đáp lại mẫu thân mình, cứ vậy hai mẹ con nàng quấn quýt lấy nhau, cùng nhau hưởng thụ tư vị vẩn còn truyền đến từ bên dưới xuân huyệt.
Nham Kiều nhìn xem xuân huyệt của hai nàng đã bị tinh dịch chen đầy, lại bắt lấy một bên Độc Cô Nhạn đặt dưới thân, nhẹ nhàn vuốt ve nàng.
"Phu quân, thiếp cũng muốn được như hai vị tỷ tỷ" Độc Cô Nhạn mê ly nhìn hắn, run giọng nói.
"Ân, phu quân nhất định thật tốt thỏa mãn ngươi" Nham Kiều hôn nàng đôi môi, ôn nhu nói
Cứ như vậy tiếng ca của nàng cũng bắt đầu vang lên trong căn phòng này, bên trong tiếng rên rỉ bao hàm lấy thỏa mãn cùng hạnh phúc của nàng.
…
P/s: Chương sau viết chi tiết cho Thanh Liên 1c nữa, về sau không viết kỹ nữa, đau óc vãi =)))