Chương 21: Thanh Liên H
“Phu quân, nhân gia... hạnh... phúc lắm...” Độc Cô Nhạn ở dưới thân Nham Kiều, xuân huyệt chịu lấy hắn trừu dập liên tục, hạnh phúc hôn hắn một ngụm, híp mắt than nhẹ
“Ta cũng vậy, muội tuyệt lắm, Nhạn nhi” Nham Kiều một bên di chuyển liên tục, một bên cảm nhận lấy dương căn bị xuân huyệt chặt chẽ của nàng kẹp chặt lấy, cảm xúc vạn phần.
“Ân… chỉ cần huynh… thấy thích.. là...muội… hạnh...phúc...rồi” Độc Cô Nhạn thỏa mãn khi nghe Nham Kiều nói vậy.
Đột nhiên thân thể của nàng căng thẳng lấy, sau đó là run run dữ dội.
Nham Kiều biết nàng đã đến giới hạn, cũng thả ra bản thân, tinh dịch mạnh mẽ phun lên hoa tâm của Độc Cô Nhạn làm nàng lại một lần nửa lên tới cao trào, mê người kiều mị nói "Huynh thật làm muội càng ngày càng thích cùng huynh ân ái lấy...thiếu một ngày đều không được..."
…
Nhìn xem đã sắp thiếp đi Bỉ Bỉ Đông, Thiên Nhận Tuyết cùng Độc Cô Nhạn.
Nham Kiều ôm lấy bên cạnh dùng ánh mắt khát khao nhìn hắn Thanh Liên.
Ôn nhu đi tới ôm lấy nàng, bàn tay trượt xuống bụng dưới bóng loáng của nàng, nhẹ nhàn bóp lấy xuân huyệt đã căng tròn bị bao phủ bởi lượng lớn ɖâʍ dịch, tại nàng bên tai nói nhỏ
“Hôm nay là muội lần đầu, chúng ta trở lại phòng ngủ trước”
Mà nghe hắn quan tâm cảm thụ của mình như vậy, Thanh Liên ánh mắt sáng lên, nhu thuận gật đầu
Nàng nhìn xem bên dưới xuân huyệt của mình tràn đầy ɖâʍ dịch bị hắn vuốt ve lấy, nàng nội tâm càng thêm chờ mong được cùng hắn hòa vào nhau.
…
Nham Kiều tuần tự ôm lấy Bỉ Bỉ Đông tam nữ quay về giường lớn, cẩn thận cho các nàng đắp kỹ chăn mền.
Thấy các nàng đều mỉm cười ngọt ngào chìm vào giấc ngủ sau, mới an tâm quay lại nhìn về bên cạnh hắn Thanh Liên.
Nàng hiện tại đôi mắt ngập nước, ửng đỏ kiều nhan tựa vào vai hắn, hai tay vòng lấy eo của hắn.
Phía dưới mật huyệt của nàng chảy ra xuân dịch lan tràn rơi xuống ga giường, tạo thành từng mãn ướt đẫm.
Nham Kiều trở tay ôm lấy nàng, nhìn xem ánh mắt khát khao này, mạnh mẽ hôn lên, đầu lưỡi luồng đi vào bên trong miệng anh đào của nàng, thưởng thức lấy chiếc lưỡi mềm mại này.
Thanh Liên không có kinh nghiệm gì, chỉ có thể mềm yếu thật chặt nép vào lòng người mình yêu, mặc cho hắn thưởng thức khắp nơi trên cơ thể mình.
Nham Kiều cuối người xuống dưới, mở ra hai chân trắng nõn của Thanh Liên, ngửi lấy mùi thơm thoang thoảng của cô gái trong trắng này.
“Huynh thích nó như vậy, hôm nay cứ việc thưởng thức nó cho thật kỹ...nó đã đợi huynh nhắm nháp rất lâu rồi”
Thanh Liên nhìn thấy hắn chắm chú quan sát mật huyệt của mình, nhớ lại lần trước hắn mê luyến nó dáng vẻ, nàng hài lòng mềm mại nói
Nói xong, nàng chủ động nâng lên eo nhỏ, cho mật huyệt dâng lên thật cao, để mà cho hắn thuận tiện chiêm ngưỡng bí địa của nàng.
“Ân, ta nhất định” Nham Kiều mỉm cười, dùng ngón tay tách ra hai bên mép anh đào của nàng, dùng lưỡi tại bên trên nhẹ nhàn trêu chọc lấy.
“Thật tốt…” Thanh Liên Nhấm lại hai mắt, cảm nhận bên trong xuân huyệt của mình bị đầu lưỡi của hắn liên tục khoáy đảo lấy, nỉ non nói
Một lúc sau, Nham Kiều trượt người lên, hôn lên đôi môi mềm mại của nàng.
Phía dưới cương cứng dương căn đã đi vào khe huyệt của nàng một đoạn ngắn, trêu chọc lấy xuân huyệt của cô gái nhỏ này tràn trề ɖâʍ dịch bên trong.
“Thanh Liên, ta chuẩn bị vào đây” Nham Kiều tại bên tai nàng nhẹ giọng nói, hít lấy mùi hương cơ thể nàng, rất thơm, như một đóa hoa sen kiều diễm vậy.
“Ân, để muội chính thức trở thành nữ nhân của huynh đi...về sau ta sẽ luôn kề cận bên huynh... cho dù sinh tử đi nữa, mãi mãi.. cùng nhau”
Thanh Liên nỉ non nói, nàng ôm thật chặt người nam nhân sắp lấy đi lần đầu liên của mình này, về sau cũng chỉ có hắn ở bên cạnh nàng mà thôi.
Nghe nàng nhu thuận như vậy, Nham Kiều ôm nàng kiều thê này, phía dưới chậm rãi chen lấn đi vào mật huyệt khít chặt này, cảm giác thỏa mãn bao phủ lấy cả đôi nam nữ đang chìm trong ái ân này
Thanh Liên sớm sẽ nở rộ, mang theo kiều diễm mật hoa, ôm ấp lấy tình lang của mình.
....
Nhìn xem mỹ nhân đã chìm vào giấc ngủ, Nham Kiều ôm lấy nàng, đi đến bên cạnh Bỉ Bỉ Đông.
Hau bên ôm cả hai vào lòng, cũng theo các nàng nghỉ ngơi, hôm nay hắn có thêm một người kiều thê.
Hôm nay hắn được tất cả các nàng thỏa mãn lấy.
…
Tĩnh lại, nhìn bầu trời đã xế chiều, lại nhìn các lão bà vẫn ngũ say sưa lấy.
Khuôn mặt các nàng mang theo ti tí hạnh phúc, khóe miệng hơi câu lên, nhìn rất là ôn nhu.
Hắn không giám hoạt động mạnh, nhẹ nhàn rón rén xuống giường, giúp các nàng đắp lại chăn, sau đó đi vào phòng tắm tẩy rửa.
Hắn còn phải xuống bếp chuẩn bị cho các nàng canh sâm bồi bổ cơ thể nữa.
Bỏ ra gần một giờ, hắn mới chuẩn bị xong tất cả canh sâm cùng thức ăn cho buổi tối nay.
Dù sao nhân khẩu nhiều nha, tính thêm một lát Thủy Băng Nhi sẽ tới, như vậy cũng đã đủ gia đình sáu người rồi.
Sau khi chuẩn bị xong, Nham Kiều bước vào không gian chi môn, chuẩn bị đến Thủy Băng Nhi nơi ở để rước nàng.
Dù sau đã một thời gian khá dài, buổi tối hắn đều sẽ rước cô nàng này tiến đến quây quần bên nhau ăn tối lấy.
Ban đầu Thủy Băng Nhi vẩn rất ngại ngùng, nhưng qua một hai lần thì lập tức quen thuộc, tỷ tỷ tiếng kêu liên tục gọi mấy cô gái còn lại đều đắc ý.
Vừa bước ra cổng truyền tống, Nham Kiều nhìn thấy cô nàng này đang trần truồng chuẩn bị đi tắm rửa
Vì nàng đã quen thuộc Nham Kiều khoản thời gian này sẻ đến rước nàng, và cũng tất nhiên nàng không thể thiếu được cùng hắn tại phòng tắm cao trào lấy.
Nham Kiều không nói gì, nhanh chóng bế vưu vật này đi nhanh vào phòng tắm, đây là thường xuyên thực hiện nên có vẻ cả hai rất thành thục.
“Bại hoại, trên thân cái này đều là mùi hương ɖâʍ thủy của mấy vị tỷ tỷ, lúc nãy chắc chắn huynh đều bị các nàng xuân huyệt kẹp lấy thoải mái ch.ết rồi a”
Thủy Băng Nhi quỳ gối trước người Nham Kiều, tay nhỏ nắm lấy dương căng nóng hổi của hắn.
Nàng dùng đôi môi mềm mại ʍút̼ lấy màu đỏ long đầu, sau khi nếm thử một lát, tức giận nói.
“Còn thiếu lấy xuân huyệt tuyệt vời của nàng thì mới hoàn mỹ thỏa mãn ta được” Nham Kiều vuốt ve mái tóc của nàng, mỉm cười nói
“Hừ, huynh chỉ biết dỗ ngọt ta mà thôi”
Thủy Băng Nhi kiều mị liếc hắn một cái, tiếp đó tiếp tục dùng miệng thưởng thức cái này báo vật của nàng.
Hằng ngày nàng đều hưởng thụ lấy Nham Kiều trừu dập, đã sớm mê mẫn cái này thô to của hắn.
Mà nàng cũng rõ ràng cảm nhận được hắn rất thích nàng dùng miệng phục vụ cho hắn như vầy.
Vì thế, hằng ngày Nham Kiều đến rước nàng, trước khi cả hai ân ái với nhau, nàng đều dùng miệng ʍút̼ lấy cái này của hắn một khoản thời gian phục vụ cho hắn.
Sau một lát, Thủy Băng Nhi một ngụm nuốt lấy số lớn tinh dịch trong miệng, sau đó đứng dậy đem đầu tựa vào ngực Nham Kiều, nhẹ giọng nói
“Phu quân, ta càng ngày càng cảm thấy, ta thật sự không thể rời xa ngươi quá lâu được, đều do tên bại hoại ngươi cùng thứ này tác quái đây”
Nói xong, tay ngọc mềm mại vuốt lấy dương căn vẩn còn cứng rắn của hắn, ngón tay mềm tại quy đầu vân vê, nàng cũng rất thích làm chuyện này.
“Như vậy không tốt sao? ta thì càng thích các nàng đều kề cận bên cạnh ta, cuộc sống như vậy mới thật sự làm cho ta hạnh phúc” Nham Kiều ôm lấy nàng, bàn tay từ phía sau khe mông, tại nàng khe huyệt đã tràn trề ɖâʍ thủy mà vuốt ve lấy.
Cảm nhận được khe huyệt truyền đến thư thích cảm giác, Thủy Băng Nhi mở ra chân dài, mặc cho hắn trêu chọc bí địa của mình.
“Ân, chờ sau khi thực hiện xong lời hứa với các tỷ muội, hoàn thành hồn sư thi đấu một năm sau, ta sẽ đi đến bên cạnh ngươi, suốt ngày đều quấn lấy ngươi, được chứ phu quân”
Thủy Băng Nhi ôn nhu nói, sau đó lại hơi ngẩn đầu, nũng nịu “Nhưng trước đó, mỗi ngày buổi chiều đều muốn đến bồi ta như hiện tại"
"Nhân gia bây giờ bị ngươi dưỡng quen thuộc, không có mùi vị cơ thể của ngươi trên người, ta đều không ngủ được đâu”
Nghe vậy Nham Kiều càng cao hứng, ôm nàng càng chặt hơn, nhẹ giọng nói bên tai của nàng “Quay lưng lại, ta hiện tại giúp muội ngay đây”
Nghe vậy, Thủy Băng Nhi ánh mắt lóe lên chờ mong, buôn lấy trong tay dương căn to lớn, quay người lại, dùng hai tay chống tại trên tường.
Nàng cúi người xuống, vểnh lên kiều đồn thật to của mình, làm cho xuân huyệt đang tuông ra đại lượng ɖâʍ thủy của nàng lộ ra rõ ràng cho Nham Kiều thưởng thức.
Cảm nhận được Nham Kiều cũng đang chăm chú thưởng thức lấy bí địa của mình, nàng khóe miệng cong lên.
Dù sao nàng mê luyến hắn như vậy, nàng làm sao không rõ ràng rằng hắn cũng bị nàng mê luyến ngược lại đây.
Nham Kiều thưởng thức báo vật một dạng xuân huyệt này một lát, cầm lấy dương căn tại khe huyệt của nàng ma sát lên xuống lấy.
Sau đó mạnh mẽ tiến đi vào, dương căn chen lấy bí địa chật hẹp này, làm cho số lớn ɖâʍ thủy của nàng bị ép đi ra, thật nhiều rơi trên sàn nhà.
Nham Kiều một bên di chuyển hông liên tục trừu dập lấy cái này mê ch.ết người xuân huyệt, cúi xuống hai tay bắt lấy đôi ngực sữa đang bị đung đưa kia.
“Băng nhi, của muội thật tuyệt quá, mỗi lần đều kẹp ta thật chặc”
“Vậy huynh… phải…thường xuyên… sủng hạnh nó thêm mới được...nó cũng muốn được huynh hằng ngày trừu dập mà...” Thủy Băng Nhi bị trừu dập cho mê mẫn, mê ly nói
"Nó muốn hay muội muốn đây" Nham Kiều tăng nhanh tốc độ di chuyển, bên trong khe huyệt của Thủy Băng Nhi càng kẹp chặc hơn, mê người vô cùng.
Thủy Băng Nhi đã chìm sâu trong khoái cảm mà Nham Kiều mang tơi, trong miệng liên tục rên rỉ “Phu quân.. chậm một chút….ân.. muội muốn cảm nhận tư vị này càng lâu… càng tốt...muội muốn mãi mãi ở bên cạnh huynh mà thôi”
...
Cứ như vậy một người thỏa thích di chuyển, một người lại mê mẩn mà đón nhận lấy xung kích, cả hai phối hợp hơn một giờ mới dừng lại.
Nham Kiều lại giúp nàng rửa sạch thân thể, ôm lấy vẩn còn xuân tình Thủy Băng Nhi đi về Giáo Hoàng Điện.
…