Chương 42: Di Dạ
Nhìn xem các nàng ngoan ngoãn quay về nghỉ ngơi, Nham Kiều tiến đến ôm lấy Tiết Thanh Thu ấm áp cơ thể đặt trên đùi mình, nhẹ giọng hỏi.
“Hiện tại Tinh Nguyệt Các đã mở đến đâu rồi”
Tiết Thanh Thu thoải mái dựa sát vào ngực hắn, mỉm cười cao hứng “Hiện tại tất cả các châu quận đều đã có mặt, lượng tiêu thụ cũng đã tăng rất nhiều so với trước, mọi chuyện đều đúng theo dự định”
Nàng hiện tại nhìn xem tông môn ngày càng phát triển bền vững, số lượng nữ đệ tử cũng đang tăng lên từng ngày, vững vàng hướng đi huy hoàng, nội tâm cũng rất là thảo mãn vô cùng.
Vô số tiền bối mơ ước cảnh tượng, hiện tại đã tại nàng trong tay mà thực hiện.
Lại thêm Nham Kiều thường xuyên bồi bạn bên cạnh mà nhu tình mật mật, khiến cho nàng nội tâm cũng sáng lên rất nhiều.
Hiện tại Tiết Thanh Thu đối với Nham Kiều cũng càng thêm nhu thuận dựa vào, căn bản là một kiều thê mẫu mực, đôi mắt nhìn hắn tất cả đều là mị ý.
Thời gian này nàng cũng thường xuyên mang theo sư tỷ Lưu Uyển Hề đi đến võ hồn điện cùng Bỉ Bỉ Đông chúng nữ trò chuyện, một bên để tăng tiến tình giữa cảm các tỷ muội, một bên giúp sư tỷ quên đi quá khứ.
Đối với yếu đuối Lưu Uyển Hề, Thiên Nhận Tuyết các nàng cũng rất chu đáo quan tâm đấy.
Lưu Uyển Hề cũng đã nhiều lần lưu lại đó qua đêm, đối với có thêm nhiều tỷ muội thật tâm mà tốt với mình, nàng nội tâm rất vui vẻ, nụ cười càng thêm xán lạn, từ từ đi ra bóng tối của quá khứ.
"Chú ý tuyển chọn cẩn thận đệ tử, cố gắng bồi dưỡng các nàng, qua một thời gian, đó sẽ là lực lượng trung kiên của Tinh Nguyệt Tông, dù sao thực lực mới là quan trọng nhất"
Nham Kiều đem bên cạnh Lưu Uyển Hề cũng ôm vào lòng mà vuốt ve, nhẹ nói.
"Ân, hiện tại môn nhân số lượng cũng đã tăng nhiều, tài nguyên phân phối cũng xung tức hơn xưa"
"Trong tông môn cũng đã có thêm mấy người Nhập Đạo rồi, Dạ Huyện bên kia sơn môn cũng gần hoàn thành" Tiết Thanh Thu nhìn xem sư tỷ mình mật ý mà phối hợp tùy ý hắn khinh bạc phong vận cơ thể, liếc mắt nói.
"Còn nữa, cùng tên bại hoại nhà ngươi song tu thật sự mang lại lợi ích to lớn, không bao lâu nữa Trác Thanh Thanh các nàng cũng có thể Nhập Đạo đi"
"Sư tỷ hiện tại cũng đã khôi phục đến Oanh Hồn cảnh rồi, thương thế cũng hoàn toàn khỏi hẳn"
Nghe vậy sư muội nói vây, Lưu Uyển Hề ngượng ngùng mà nói nhỏ "Ân, mỗi lần cùng phu quân ân ái, thiếp thật sự thu được rất nhiều, còn có...còn có rất sung sướng..."
Nham Kiều buồn cười mà ôm lấy hai nàng, lại nhìn bên cạnh Di Dạ đang mê mẩn ăn lấy đồ ăn vặt, đột nhiên nhớ tới chuyện gì, hỏi "Di Dạ công pháp là cần hấp thu thật nhiều tâm tình tiêu cực cùng oán khí mới có thể tiến giai đúng không?"
"Ân, cần rất nhiều rất nhiều đấy" Dị Dạ mắt sáng lên, chăm chú gật đầu.
"Ngươi biết cách giúp nàng sao" Tiết Thanh Thu vui mừng nói.
Di Dạ tu luyện công pháp quá mức đặc thù rồi, đột phá cần điều kiện rất hà khắc, nếu có thể giúp nàng đột phá Động Hư, tông môn càng thêm mạnh mẽ rồi.
"Ân, phía bên kia có một nơi tên là Sát Lục Chi Đô, bên trong tập trung vô số khát máu tội phạm cùng cùng hung cực ác mà thực lực mạnh mẽ người"
"Tại nới đo, bọn chúng ngày đêm chém giết lẫn nhau, oán khí cùng sát khí bên trong đã tích lũy không biết bao lâu, số lượng thật sự rất kinh người" Nham Kiều gật gật đầu nói.
Di Dạ một bên chăm chú lắng nghe, càng nghe ánh mắt nàng càng sáng lên
Nếu theo như miêu tả của Nham Kiều, thì nới đó đối với nàng tựa như là tuyệt thế bảo địa vậy.
Nàng nhanh chóng chạy đến ôm lấy chân Nham Kiều mà làm nũng "Nhanh lên, nhanh mang Di Dạ đến đó, Di Dạ muốn tiến giai"
"Nham Kiều", "Phu quân" Tiết Thanh Thu cùng Lưu Uyển Hề cũng vì sư muội mình mà nũng nịu hôn lấy hắn trên mặt một ngụm.
"Tốt, tốt ta có nói không mang nàng đi sao, bây giờ lập tức mang nàng đi" Nham Kiều buồn cười mà hôn hai tuyệt thế vưu vật này một ngụm.
"Ân, nhờ ngươi chiếu cố tốt nàng" Tiết Thanh Thu nhu tình mà cho hắn một môi thơm, nàng hiện tại nàng đều vô ý mà đem mọi thứ ký thác vào nam nhân này.
"Yên tâm, ta sẻ không để nàng thiếu mất một sợi tóc" Nham Kiều chăm chú gật đầu.
...
Nham Kiều nói liền thì làm liền, ôm lấy kiều tiểu Di Dạ quay về Đấu La đại lục.
Mà Di Dạ cũng không cự tuyệt hắn ôm ấp, dù sao nàng từ trên người hắn cảm giác cũng rất thoải mái.
Giáo Hoàng Điện nơi sâu, Hồ Tâm Đình.
Nơi đây là nơi các lão bà của hắn xử lý công việc hằng ngày sau khi tu luyện xong.
Độc Cô Nhạn chúng nữ khi nhìn xem Nham Kiều ôm lấy Di Dạ xuất hiện, ánh mắt đều chấn kinh, sao đó là khinh bỉ.
"Này này, các nàng đừng hiểu lầm, Di Dạ đã 24 tuổi đại cô nương rồi đấy" Nham Kiều biết các kiều thê nghĩ gì, nhanh chóng mở miệng giải thích.
"Phu quân, ngươi muốn tìm lý do cũng phải tìm việc gì thuyết phục hơn được không, nhìn như thế nào nàng cũng chỉ là cô nương năm tuổi mà thôi a" Thanh Liên liếc mắt, căn bản là không tin.
"Đúng vậy, phu quân ngươi làm sao có thể ra tay với cô bé như vậy chứ, thật là!" Thiên Nhận Tuyết cũng một mặt ngươi cứ tiếp tục biên, than thở nói.
"Phu quân, ngươi sa đọa a" Thủy Băng Nhi một bộ ngươi đã thay đổi mà liếc mắt nhìn hắn.
"Đúng thế, nhân gia mới năm tuổi tiểu cô nương mà thôi" Di Dạ cũng chóp chóp mắt to, chăm chú như thật mà gật đầu.
Nghe nàng nói vậy, Độc Cô Nhạn ánh mắt sắc bén "Phu quân, ngươi còn gì để nói nữa không"
Nham Kiều bị các nàng ngươi một câu ta một câu, nói cho cứng đờ tại chỗ, ánh mắt tội nghiệp hướng về một mực cười trộm Bỉ Bỉ Đông cùng Hồ Liệt Na.
Dù sao các nàng hai người là biết rõ tình trạng của Di Dạ đó.
"Được rồi, phu quân nói là thật, Di Dạ năm nay đã gần 25 tuổi rồi, nhưng bởi vì tu luyện công pháp đặc thù mà cơ thể nhỏ như vậy" Bỉ Bỉ Đông nhìn xem phu quân quẩn bách bộ dạng, cười vui vẻ một hồi lâu, mới giúp hắn giải thích.
"Ân, lúc trước ta cũng bị chấn kinh không nhẹ đâu" Hồ Liệt Na cũng vì nam nhân của mình nói giúp.
Độc Cô Nhạn, Thiên Nhận Tuyết, Thủy Băng Nhi, Thanh Liên lúc này mới tin tưởng, nhìn về Di Dạ ánh mắt mang theo hiếu kỳ nồng đậm.
Nham Kiều trừng các nàng một mắt, ôm lấy Di Dạ ngồi xuống bên cạnh Bỉ Bỉ Đông.
Hắn tại Di Dạ cô nàng này trên mông đánh một cái "Ngươi thật tốt nói rõ, giả trang cái gì năm tuổi a"
Di Dạ hướng về hắn làm một cái khả ái mặt quỷ, quay người chui vào lòng Bỉ Bỉ Đông mà híp mắt.
Thiên Nhận Tuyết đi đến sau lưng cho Nham Kiều xoa vai, nói nhỏ "Thật thần kỳ, không ngờ lại có công pháp quỷ dị như vậy"
Thanh Liên chui vào lòng Nham Kiều, lấy lòng cười "Phu quân, ngươi mang nàng về đây chắc có việc cần a"
Nham Kiều một tay chui vào trong áo của nàng, nắm lấy ngực sữa mê người mềm mại của nàng mà xoa nhẹ, cười nói "Ta định mang Di dạ đến sát lục chi đô một chuyến"
"Công pháp của Di Dạ đúng là rất thích hợp với nơi đó" Bỉ Bỉ Đông cũng hiểu rõ công pháp của Di Dạ cần gì, vuốt ve kiều tiểu thân thể trong lòng, cười ôn nhu.
"Nàng cần không lẽ là oán khí cùng sát khí nơi đó chứ" Thủy Băng Nhi bừng tĩnh mà hỏi
"Đúng vậy, nàng tu luyện cần hấp thu số lớn các loại mặt trái tâm tình" Hồ Liệt Na bên cạnh dưa tay vuốt đầu Di Dạ cười nói.
Mà Di Dạ cái này cũng hưởng thụ mà híp mắt, hoàn toàn không nhìn ra là đã hơn 24 tuổi cô nương.
Nham Kiều để cho chúng nữ cùng Di Dạ vui đùa một lúc lâu, mới mang nàng đi đến Sát Lục Chi Đô.
...
Bởi vì không muốn vẽ vời thêm chuyện, hắn lặng yên mà mang nàng đến chổ sâu nhất.
Nham Kiều một khi đã ẩn nấp thì cho dù nơi đây Đường Thần cũng không thể mảy may phát hiện được.
Nhìn xem Di Dạ mê mẩn mà tham lam hút lấy bên trong số lớn oán khí cùng sát khí, khí thế trên người nàng cũng càng ngày càng mạnh mẽ lên rồi.
Nham Kiều cũng thật sự hiếu kỳ nàng lần này có thể mạnh đến đâu.
...
"Kỳ lạ, sát khí tại sau lại biến mất nhiều như vậy" Một đại điện bên trong, Đường Thần kinh nghi, mở ra thần thức dò xét xung quanh, nhưng lại không phát hiện ra vấn đề gì.
"Quái lạ" Hắn biến mất tại chỗ, muốn tìm kiếm nguyên nhân.
Qua hơn bốn canh giờ.
Xuất hiện trước mặt Nham Kiều là một tuyệt thế đại mỹ nữ, thân hình uyển chuyển mê người, đôi ngực sữa cao vút đã bị chen ra trong không khí mà lắc lư, chân dài trắng trẻo ở giữa là đen nhánh âm mao rậm rạp, bên trong ẩn hiện khê cốc hồng hào mê người.
Hiện tại Di Dạ là một tuyệt thế vưu vật không kém hơn Tiết Thanh Thu sư tỷ của nàng.
Di Dạ trên thân khí thế đã bước vào Động Hư hậu kỳ cấp độ, chỉ kém hơn một chút so với Tiết Thanh Thu hiện tại.
Phải biết, hiện tại Tiết Thanh Thu cùng hắn song tu, tốc độ tiến bộ đã vô cùng dọa người, mà Di Dạ dễ dàng như vậy đã bắt kịp, quả nhiên làm người ta hâm mộ.
"Nham Kiều, ta đã đến giới hạn, trong thời gian không thể hấp thu tiếp được"
Di Dạ thanh âm không còn ngây thơ như trước, mà là mang theo vũ mị vô cùng, kết hợp với nàng hiện giờ thân thể, nghe Nham Kiều hơi thất thần.
Nhìn hắn đờ đẫn mà nhìn mình như vậy, Di Dạ mới chợt nhận ra mình hiện tại đã khác xưa, phát hiện toàn thân đều bại lộ trong mắt Nham Kiều khuôn mặt lập tức đỏ như quả táo, kiều hừ "Nhìn đủ chưa đó"
"Khục, nhanh mặc quần áo vào, chúng ta nên rời đi rồi" Nham Kiều cười cười, nhắc nhở nàng.
Di Dạ cúi người nhìn xem thân hình mỹ miều của mình, cộng thêm Nham Kiều thần sắc, âm thầm lại âm thầm đắc ý.
Nhưng rất nhanh nàng lại ủ rũ xuống, bởi vì chỉ có tiến vào Hợp Đạo cấp mới có thể hoàn toàn biến lớn lên, hiện tại một ngày chỉ có thể giữ như vầy mấy canh giờ mà thôi.
Nghĩ tới đây nàng chủ động biến trở lại kiều tiểu thân hình, nhanh chóng chui lại vào trong ngực Nham Kiều, nói nhỏ "Không cần, chúng ta đi, lần sau ta có thể hấp thu lần nữa cũng là lúc ta hợp đạo"
Nham Kiều cũng đã biết tình trạng của nàng, nên cũng không ngạc nhiên gì, mỉm cười gật đầu ôm nàng rời đi.
...