- Chương 1: Gặp nạn
- Chương 2: Kỳ duyên
- Chương 3: Thất ức (mất trí nhớ)
- Chương 4: Động phủ (Động tiên)
- Chương 5: "Này, cô ác hơn tí nữa được không?"
- Chương 6: Long Ẩn
- Chương 7: Tiến bộ
- Chương 8: Khả liên (Đáng Thương)
- Chương 9: Xuân lai (Xuân đến)
- Chương 10: Kinh sợ
- Chương 11: Mãnh Ái (Tình cảm mãnh liệt)
- Chương 12: Thực tiễn
- Chương 13: Hoan tình
- Chương 14: Nhu tình
- Chương 15: Đông cung
- Chương 16: Hỉ ái
- Chương 17: Mãi thư (Mua sách)
- Chương 18: Quan binh
- Chương 19: Cựu thức (Quen biết cũ)
- Chương 20: Hồi gia (Về nhà)
- Chương 21: Tư niệm
- Chương 22: Trùng phùng (Gặp lại)
- Chương 23: Ôn chuyện
- Chương 24: Biến cố
- Chương 25: Phân ly
- Chương 26: Bất khí (không thể vứt bỏ)
- Chương 27: Điều kiện
- Chương 28: Nhận thân
- Chương 29: Thỏa hiệp
- Chương 30: Thiên luân (Quan hệ cha con, anh em)
- Chương 31: Thái bình
- Chương 32: Vĩ thanh
- Chương 33: Phiên ngoại: Thùy bỉ thùy đảo môi (Ai so với ai xui xẻo hơn)
Thể loại: Cổ trang, 1-1, cường-cường, mỹ-tuấn, lạnh lùng công vô lại dụ thụ, ấm áp văn, H, HE
Editor: Uyên Quyển
Beta: Huyết Điện Hạ
Trong vùng núi hẻo lánh mà Địch Tiểu Hầu còn gặp phải cường đạo, trong lòng mặc định phen này mình chết mất rồi.
Nhưng không biết ở đâu mà xuất hiện một người xuất thủ trợ giúp hắn đã vậy còn vô cùng đẹp trai
Uổng phí hắn ở trong kinh thành nhìn toàn mỹ nữ giai nhân, cư nhiên không có một người nào so được với người trước mắt này!? Địch Tiểu Hầu trong lòng nổi lên ái mộ cường liệt, ý muốn thân cận với ân nhân.
Ai biết mỹ nhân thần bí này võ nghệ cao cường, khiến hắn ngay cả một góc áo đều không chạm đến được.
“Ân công phải chăng là tiên nhân?”
“Cũng không sai biệt lắm”
“Cái gì mà cũng không sai biệt lắm?” Chẳng lẽ y thật sự là…
Thần tiên mỹ mạo này đặc biệt tới cứu mạng hắn, vỗ về tương tư hắn, nếu bỏ lỡ cơ duyên này, chẳng phải cực kỳ phụ thanh danh lãng tử phong lưu bậc nhất kinh thành của hắn sao!?