![](https://cdn.audiotruyen.net/poster/15/10/23396.jpg)
Tiểu Hồng Mạo Rơi Vào Tay Đại Sắc Lang
✍ Tô Tiếu
92 chương
836 lượt xem
5 ✩
✎
- Chương 1: Hậu quả của việc ăn cơm chùa
- Chương 2: Thì ra Kiếm Thần cũng có lúc túng quẫn
- Chương 3: Thần tượng hay kẻ mạo danh?
- Chương 4: Cái yếm của Đường lão thái thái
- Chương 5: Độc Đường Môn là lợi hại nhất
- Chương 6: Tầm quan trọng của thịt nướng
- Chương 7: Có một loại độc tên là “một miếng mềm”
- Chương 8: Một đóa hoa sen rất lớn hé nở
- Chương 9: Lãng phí cháo thịt thật đáng xấu hổ
- Chương 10: Mọi người cùng nhau đi dạo nhà tù
- Chương 11: Ăn no mặc ấm ngủ ngon
- Chương 12: Cái yếm giá trị ngàn vàng
- Chương 13: Giày của Kiếm Thần giả rất mới
- Chương 14: Nghiêm túc mới là chó má
- Chương 15: Đôi giầy này rất quý hiếm
- Chương 16: Quá trình phát sinh hiểu lầm
- Chương 17: Miệng kín như bưng không phải sai
- Chương 18: Cảnh xuân tươi đẹp thích hợp tư xuân
- Chương 19: Một cành hồng hạnh vượt ra ngoài tường*
- Chương 20: Không thể trêu hoa nghẹo nguyệt
- Chương 21: Ngươi một miếng ta một miếng
- Chương 22: Hỏi quân bao nhiêu sầu
- Chương 23: Trăng sáng giữa trời ai có thể hái
- Chương 24: Thêm một chiếc quan tài
- Chương 25: Phòng trước khỏi hậu họa về sau
- Chương 26: Trang Công nằm mộng thấy hồ điệp
- Chương 27: Một việc đóng cửa thực hiện
- Chương 28: Hung thủ cũng muốn sống sót
- Chương 29: Không cần mời, ta tự rót
- Chương 30: Phát hiện manh mối
- Chương 31: Mười ngày sống chết cách xa nhau
- Chương 32: Đắp thuốc một lần hỏi ba lượt
- Chương 33: Bộ mặt thật của Cổ Quỳnh
- Chương 34: Ánh trăng chiếu vào giường
- Chương 35: Đệ nhất mỹ nhân Hoắc Bình Bình
- Chương 36: Lên núi Gia Lăng tìm Mật Kinh hoa
- Chương 37: Sơn động rất tối, lửa rất lớn
- Chương 38: Một khắc hãi hùng
- Chương 39: Chân tướng sau màn
- Chương 40: Người chim bây giờ ở phương nào
- Chương 41: Nửa đêm gõ cửa kết quả lăn
- Chương 42: Tâm sự bí mật của Đường Tinh Tinh
- Chương 43: Vụ án khó bề phân biệt
- Chương 44: Hiểu lầm thật khiến người ta muốn khóc
- Chương 45: Hoa sen che dấu bí mật
- Chương 46: Sau khi sợ bóng sợ gió lại là biển khổ
- Chương 47: Con đường thống nhất dài dằng dẵng
- Chương 48: Một lần say rượu thành nỗi hận thiên cổ
- Chương 49: Một cơn ác mộng một vở kịch
- Chương 50: Giết người không cần lý do
- Chương 51: Đường Hồ Lô tự nhận là hung thủ
- Chương 52: Ăn cơm cũng lãng phí
- Chương 53: Lạc đường biết quay lại vẫn chưa muộn
- Chương 54: Mọi người cùng nhau tính toán âm mưu
- Chương 55: Hồ Ly ôm cây chờ thỏ ngốc
- Chương 56: Chân tướng rõ ràng
- Chương 57: Lời đồn giang hồ Không thể tin
- Chương 58: Mây mù giữa ban ngày
- Chương 59: Nắng sớm chiếu qua mây thưa
- Chương 60: Những nghi ngờ của Phi Phi
- Chương 61: Nửa đường xuất hiện hắc y nhân
- Chương 62: Hắc y nhân dây dưa không ngớt
- Chương 63: Âm mưu chuẩn bị đã lâu
- Chương 64: Bên trong nguy nan thấy chân tình
- Chương 65: Vừa vào Tương Dương cố nhân đến
- Chương 66: Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình
- Chương 67: Trong Thanh Tịnh am không thanh tịnh
- Chương 68: Khi tới hung hăng khi đi vội vàng
- Chương 69: Duyên đến duyên đi
- Chương 70: Số phận thê thảm của hái hoa tặc
- Chương 71: Kinh hãi tiếp tú cầu
- Chương 72: Nhân sinh có chỗ nào không phải phân vượn
- Chương 73: Liệt nữ triền tuấn lang
- Chương 74: Chim ưng bay cao gặp mây trắng
- Chương 75: Thỏ khôn có ba hang cũng phải hàng
- Chương 76: Phi Phi cũng có đào hoa
- Chương 77: Chuyện cũ năm xưa khắc cốt ghi tâm
- Chương 78: Phong vân nổi lên trong hoàng thành
- Chương 79: Chuyện cũ như gió thổi hận càng thêm sâu
- Chương 80: Thiên hạ trước nay vô song kiêu
- Chương 81: Quyết chiến trên Cô Tuyệt
- Chương 82: Thần thoại lưu truyền
- Chương 83: Giang hồ Xưa nay không tịch mịch
- Chương 84: Là địch là bạn khó phân biệt
- Chương 85: Hoa đào vì sao mà đến
- Chương 86: Thơ tình vẫn còn, tình ở đâu
- Chương 87: Diễn biến kinh người
- Chương 88: Đệ nhất cao thủ ai có thể hái được
- Chương 89: Mây đùn vạn dặm tan đi
- Chương 90: Đêm xuân trướng ấm cộng thiên thu
- Chương 91: Phiên ngoại 1
- Chương 92: Siêu đoản văn
Thể loại: cổ đại, oan gia vui mừng, ân oán giang hồ, kinh tủng huyền nghi, tình hữu độc chung.
Nhân vật chính: Đỗ Phi Phi, Diệp Thần.
Phối hợp diễn: Tiêu Tiên Tiên, Đường Khôi hoằng, Đường Tinh Tinh, Đường Hồ Lô, Thanh Vân thượng nhân…
Cái khác: Tiểu hồng mạo, đại sắc lang, Miên Vũ đao, Kiếm Thần.
Converter: lue
Edit: Leo
Beta: Linh Sniper
Đọc tên truyện là hiểu nội dung rồi ha.
Truyện xoay quanh một cô bé quàng khăn đỏ đã không ngừng phản kháng tên sói xám háo sắc.
Lấy lời nhân vật chính tổng kết đối với văn này như sau:
Tiểu hồng mạo (cô bé quàng khăn đỏ): Đây là chuyện xưa về một thiếu nữ vô tội không ngừng phấn đấu.
Đại sắc lang (con sói háo sắc): Đây là chuyện xưa về một thanh niên si tình không ngừng theo đuổi.
Về phần chân tướng —
Chỉ có độc giả mới biết được.
***
Trích đoạn ngắn:
Phía trước có một cây cầu hình vòm bắc qua sông.
Có người đang đi trên đó.
Diệp Thần đột nhiên lên tiếng nói: “Ngã xuống.”
Người nọ quả nhiên rơi xuống nước.
Đỗ Phi Phi nghẹn họng trân trối nhìn hắn, “Tại sao ngươi biết hắn sẽ ngã xuống?”
“Ta không biết, ta chỉ hy vọng như vậy.” Diệp Thần cười vô cùng vui thích.
Đỗ Phi Phi dịu giọng nói: “…… Mười lăm ngày trước, khi ta đi qua cầu độc mộc vô ý ngã vào nước, chẳng lẽ cũng là ngươi hy vọng?”
“Không có.” Diệp Thần cười tủm tỉm nói,“Ta chỉ trực tiếp đẩy ngươi xuống thôi.”
“……”
——————————————————————————–
Diệp Thần ngay cả liếc mắt nhìn hắn cũng không, thản nhiên quay sang nói với Đỗ Phi Phi: “Lên, chém hắn mấy đao.”
Đỗ Phi Phi u buồn nhìn hắn.
Nàng biết mà, Diệp Thần đại nhân muốn thuê căn bản không phải bảo tiêu, mà là kẻ chạy việc cùng bia đỡ đạn.
Diệp Thần thấy nàng nửa ngày không nhúc nhích, ngữ khí không khỏi mềm mại hơn, nhẹ giọng hỏi: “Không muốn sao?”
Trong lòng Đỗ Phi Phi run lên, lập tức đứng thẳng người nói: “Nguyện ý vì Diệp Thần đại nhân mà lên núi đao, xuống biển lửa, nghĩa chẳng từ nan, nghĩa không thoái thác, nghĩa thấu trời xanh, nghĩa sinh căm phẫn……”
Diệp Thần mặt không chút thay đổi nói: “Toàn lời vô nghĩa.”
…..
——————————————————————————–
Đoan Mộc Lương Tú hỏi Diệp Thần, “Ngươi có thể đơn thương độc mã tiến vào hoàng cung không?”
Diệp Thần nói: “Thử qua mới biết được.”
Hoàng cung dù sao cũng là nơi được canh vệ nghiêm mật nhất trong thiên hạ.
Đoan Mộc Lương Tú liếc mắt nhìn Đỗ Phi Phi một cái, “Nếu Phi Phi bị giam ở trong hoàng cung thì sao?”
Đỗ Phi Phi sửng sốt.
Diệp Thần chậm rãi nói: “Có thể.”
——————————————————————————–
Đỗ Phi Phi thở dài nói: “Diệp Thần đại nhân, vì sao ngươi nhất định bắt ta đào Vô Tận lên?” Vu Hữu Chúc muốn được thực hiện vinh hạnh này cỡ nào!
Diệp Thần cười tủm tỉm nói: “Trong thiên hạ này, ta chỉ cho phép một mình nàng làm bẩn kiếm và người của ta.”