Chương 8
" Anh đã cho em uống thứ gì? "Cô lắc đầu mạnh cố lấy lại thần trí tỉnh táo, nghi hoặc nhìn Kiều Tưởng Huân.
Anh lướt mắt lên bộ dạng thống khổ của cô, môi hơi nhếch.
" Một chút xuân dược?"
Một bên phải chịu đựng tác dụng của thuốc một bên phải chống lại động chạm từ hắn. Kiều Tưởng Hy cắn môi dưới:
" Khốn kiếp! "
Cô vội vàng thoát khỏi hắn chạy vào bồn tắm xả nước lạnh ý muốn trũng người vào đó lấy lại tỉnh táo. Nhưng những bước chân loạng choạng của cô không thể nhanh hơn tay hắn giữ cô lại. Kiều Tưởng Hy ra sức dãy dụa:
" Đồ khốn nạn.. Thả em ra... Ư.. Em sắp chịu hết nổi rồi " chân tay bủn rủn, cơ thể mồ hôi vã ra như tắm. Anh giữ cô chới với trên bồn tắm không có cách nào hạ mình được.
" Buông tôi ra! "
Cô đứng trước bồn rửa tay, tay đưa lên run run mở vòi nước. Kiều Tưởng Huân biết rõ cô muốn nhúng mặt vào đó lấy lại tỉnh táo. Anh đứng ngay sau lưng cô kịp thời giữ vai lại không cho ngụp xuống nước, cô vùng vẫy nhưng càng cúi xuống chới với bờ mông cong càng cọ vào cự vật đang ngẩng cao đầu của anh .
Cô rạo rực thần trí, phía dưới qυầи ɭót của cô càng lúc càng ướt do tác dụng của xuân dược tạo ra. Lại thêm cự vật mơn trớn không biết còn có thể nhịn đến mức nào..
Ngắm nhìn cô bất lực một hồi, Kiểu Tưởng Huân một tay giữ lấy eo cô, tay kia vén váy cô lên đồng thời cởi quần của chính mình đâm vào từ đằng sau. Cú nhấp đến lúc hoa huyệt thèm khát nhất. A ưm! Cô và anh rên lên cùng lúc. Cô đứng không vững muốn né tránh bạo kích bất ngờ nhưng thần trí sớm đã mụ mị, tiểu huyệt chặt khít ôm lấy cự vật o ép tạo ra thứ âm thanh ɖâʍ đãng vô độ.
Cảm giác chiếm hữu cô dưới thân, cuối cùng anh cũng có được thứ cảm giác này.
Hai tay cô bị giữ chặt muốn né không được muốn vùng không xong, cơ hồ chỉ có thể dùng miệng cầu xin anh dừng lại.
" Buông.. Buông A.. Cầu xin anh"
Mỗi lần cô phát ra lời đó hắn lại cắm cự hãn vào sâu hơn như đang trừng phạt lỗi lầm của cô vậy. Vật nam tính của anh vừa thô vừa dài mỗi một lần đâm vào tiểu huyệt lại đem tới cảm giác sửng sốt như mới đi vào lần đầu. Ô ô a a.. Cô rên rỉ liên hồi.
" Tiểu Hy có thoải mái không? "
Cô run lên:
" Thoải mái.. "
" Về giường chúng ta tiếp tục "
" Đừng.. "
" Em không có quyền phản đối "
Người cô nhão như cháo, Kiều Tưởng Huân thuần thục bế cô tiến đến phòng riêng của mình. Bước chân chạm đến mỗi một bậc cầu thang vọng lại tiếng gót giày da vang khe khẽ trong đêm tối.
Kiều Tưởng Hy được bế theo kiểu công chúa từ tầng một lên tầng ba. Mất hết lý trí,bên dưới cô ướp nhèm trong cô bây giờ chỉ còn là ham muốn lấp đầy. Anh đặt cô xuống giường, cô vòng tay ôm cổ anh kéo xuống đẩy môi lưỡi vào rên khẽ:
" Em..muốn a a."
Lớp thuốc kích tình trên môi dân ngấm vào cô khiến hai má phiến lên những vệt hồng đáng yêu, anh thích mắt ngắm nhìn.
" Tiểu đáng yêu cuối cùng em cũng ngoan ngoãn thuần phục tôi"
Anh đáp trả nụ hôn của cô cảm nhận mùi hương nữ tính quyến rũ. Bàn tay đưa lên day dứt bầu hoa thỏa mãn cô,
Kiều Tưởng Huân nhấn chìm tất cả cảm giác của cô vào nụ hôn nồng nhiệt.