Chương 80
“Anh cũng ở đây à.” Thẩm Kim Đài dừng lại bên cạnh hắn, nói đùa: “Trên người bẩn, không ôm anh được.”
Diêm Thu Trì im lặng nghĩ, không bẩn …
“Đã lâu không gặp.” Anh nhìn chằm chằm vào Thẩm Kim Đài.
Nhích đến gần hơn mới phát hiện, trên trán của Thẩm Kim Đài quả nhiên có vết thương.
“Lâu rồi không gặp.” Thẩm Kim Đài giơ tay ra, bắt một chút, rồi lập tức buông tay. Ánh mắt đã sớm chuyển hướng sang mẹ Diêm: “Dì Phương!”
Giọng nói đó mới thực sự lộ ra vui mừng.
Diêm Thu Trì cảm thấy sự nhiệt tình của Thẩm Kim Đài dành cho hắn giống như một món quà giảm giá siêu thị bớt ra để ưu đãi.
Bất kể có bẩn hay không, mẹ Diêm cũng không để ý, đã ôm chầm lấy cậu: “Nghe nói con bị thương, không sao chứ?”
“Sao dì biết?” Thẩm Kim Đài ngạc nhiên.
“Dì hỏi em, em nói với bác ấy.” Tiểu Đường thành thật khai báo.
“Dì cũng có nằm vùng ở bên người con.” Mẹ Diêm mỉm cười, buông hắn ra, thấy vết thương trên trán của cậu: “Chính là nó à?”
“Bị đá sụp đổ vào một chút, chẳng qua không sao đâu.”
“Sau này khi quay loại phim kiểu này vẫn phải chú ý rất nhiều. Con là diễn viên, còn dựa vào gương mặt này để kiếm cơm đấy.”
Thẩm Kim Đài gật đầu một cái.
Tiểu Đường mang một vài chai nước khoáng qua đây, Thẩm Kim Đài cúi xuống, trực tiếp dùng nước suối rửa mặt. Sau khi bụi bẩn trên mặt được rửa sạch, gò má trắng nõn của cậu trở nên rõ ràng.
Vẫn rất trắng nõn, không rám nắng chút nào, vẫn là dáng vẻ môi đỏ trong trắng như cũ.
“Đồng phục này của con rất đẹp.” Mẹ Diêm cười nói.
Thẩm Kim Đài nói: “Con còn có một cái toàn thân còn đẹp mắt hơn, có phù hiệu.”
Có lẽ diễn vai quân nhân sẽ ảnh hưởng đến khí chất toàn thân. Thẩm Kim Đài nhìn càng ngay ngắn hơn, vóc người của cậu rất đẹp, mặc loại đồng phục này trở nên rất oai hùng hiên ngang, diện mạo môi đỏ răng trắng trung hòa với khí chất quân nhân, toàn thân rất có cảm giác ……
Diêm Thu Trì không biết phải nói thế nào, chỉ cảm thấy rất đặc biệt.
Diễn nhiều quân nhân như vậy, Thẩm Kim Đài khác với bọn họ.
Diêm Thu Trì cũng là một ông lớn trong ngành. Đoàn làm phim nghe nói hắn tới đây, nhóm nhà sản xuất và đạo diễn cũng đặc biệt đến gặp một chút, hẹn nhau ăn tối chung.
Khi Diêm Thu Trì đang trò chuyện trên trời dưới đất với đạo diễn, mẹ Diêm đã theo Thẩm Kim Đài đi xung quanh trường quay một lần. Ở đây có rất nhiều máy bay chiến đấu đậu, rất nhiều nhà được đắp bằng đất vàng. Chúng đều được đoàn làm phim bắt chước từng cái một. Dưới ánh mặt trời hoàng thổ thiêu đốt, tưởng như đã thật sự trở về thời đại đó. Xa xa truyền tới một tiếng pháo nổ, khiến mẹ Diêm sợ hết hồn.
Đoàn làm phim cũng sắp xếp một khách sạn ở thị trấn. Thông thường, sau khi kết thúc công việc vào buổi tối cậu mới có thể trở về. Cậu điều chỉnh lịch trình tiếp theo trước, buổi chiều không có cảnh quay của cậu, thế là cậu đi xe về khách sạn.
Khách sạn ở đây không thể so sánh với khách sạn đoàn phim Đông Cung sắp xếp. Căn phòng không lớn, cũng rất đơn sơ, mẹ Diêm nhìn một vòng. Chân mày chưa từng nới lỏng.
“Điều kiện bên này kém hơn một chút, nhưng đây đã là khách sạn tốt nhất trong quận rồi.” Thẩm Kim Đài nói.
Khách sạn này cũng có ban công, nhưng trên ban công đều là đồ lót Thẩm Kim Đài.
Điều kiện quay chụp ở đây rất khó khăn, trời nóng, lại dễ đổ mồ hôi. Ban đầu Thẩm Kim Đài sử dụng qυầи ɭót dùng một lần, sau đó cậu vẫn mặc quần cụt bông kéo sợi thông thường. Cậu cũng tự giặt, vì cậu chỉ sống một mình, giặt xong cậu cũng phơi lên ban công.
Diêm Thu Trì mới đến ban công đã trở lại, vì hắn nhìn thấy chiếc quần đùi bốn góc màu đen mà Thẩm Kim Đài mặc, đột nhiên nghĩ đến chiếc quần đinh mà Thẩm Kim Đài mặc trước đây.
Lòng người thay đổi, thật sự là cái gì cũng thay đổi. Trước kia thấy Thẩm Kim Đài mặc quần chữ đinh, chỉ cảm thấy chán ghét và khó coi, bây giờ đột nhiên nhớ lại, trong lòng đập thình thịch.
Bây giờ Thẩm Kim Đài làm người ngay thẳng như vậy, sẽ còn mặc quần chữ đinh sao?
Đôi mắt của Lý Mỹ Lan không rời khỏi Diêm Thu Trì.
Một mực len lén dùng khóe mắt quan sát hắn.
Nhưng cô thực sự không nhìn ra cái gì, vì Diêm Thu Trì vẫn như trước đây, hắn rất ít khi cười, nói cũng không nói nhiều. Hắn đứng đó, mang lại cho mọi người cảm giác uy nghiêm nhạt nhẽo. Thật ra cũng không coi là lạnh lùng, nói chuyện với hắn, hắn cũng sẽ trả lời một cách lịch sự. Trên người tràn đầy khí chất được dạy dỗ của công tử nhà giàu.
“Các con phải ở đây bao lâu?”
“Còn phải ở lại hơn nửa tháng”, Thẩm Kim Đài nói: “Bộ phim này của bọn con có rất ít cảnh quay trong trường quay. Về cơ bản chúng đều là cảnh thực. Tháng tới con sẽ chuyển sang trường quay dân quốc chiến đấu quay cảnh oanh tạc. “
Họ đi tới từ rất xa, nhất định là phải ở qua đêm. Đám người Mẹ Diêm đi đặt khách sạn, Thẩm Kim Đài nhân cơ hội đi tắm.
Sau khi tắm xong, mọi người đi ăn chung với nhau một bữa cơm. Đường đi mệt nhọc vất vả, mọi người cũng rất mệt mỏi. Giữa lúc họ trở về phòng mình nghỉ ngơi, nhưng Diêm Thu Trì không buồn ngủ nên hắn ra khỏi phòng. Ngay khi hắn bước ra đã thấy Tiểu Đường dẫn một người đàn ông trung niên vào phòng của Thẩm Kim Đài.
Hắn sững người một lúc, đứng trong hành lang một hồi.
Khách sạn là một tòa nhà bảy tầng kiểu phương Tây. Hành lang hướng ra một hồ nước. Nước hồ cũng có màu vàng. Bên trong có một đám vịt. Huyện này ở đây tương đối lạc hậu. Khách sạn này nằm ở vùng ngoại ô. Dõi mắt nhìn theo, không có tòa nhà cao tầng nào.
Chỉ chốc lát sau, Tiểu Đường đi ra, nhìn thấy Diêm Thu Trì, nhanh chóng chào hỏi hắn: “Giám đốc Diêm.”
“Bây giờ cậu ấy vẫn còn làm việc à?” Diêm Thu Trì hỏi.
“Không phải, Anh Kim quay phim khá mệt mỏi, trên người đau nhức không ngủ được, vì vậy phải tìm thợ ấn.”
Thợ massage được mời tới bốn mươi tuổi, rất nhiều thế hệ đã làm nghề này. Thẩm Kim Đài gần đây hơi nghiện, hầu như ngày nào cậu cũng mời thợ đến ấn. Tối nay phải ăn chung, không biết phải ăn tới khi nào. Thừa dịp bây giờ rảnh rỗi, Thẩm Kim Đài bèn bảo Tiểu Đường gọi cho thợ mát xa.
Trên người cậu có rất nhiều vết đau, lúc massage phải sử dụng dầu thuốc, vì vậy cậu thường chỉ cởi còn lại một chiếc quần cụt.
Lúc Diêm Thu Trì bước vào, Thẩm Kim Đài đang nằm trên chiếu, xem video trên điện thoại di động của mình, ngẩng đầu thấy hắn đi vào, bèn nói xin chào với hắn.
“Xin chào.” Người đàn ông mát xa gật đầu cười híp mắt với hắn, hai tay cũng không nghỉ lại, dùng bàn tay xoa xoa eo của Thẩm Kim Đài từng chút một. Từ bộ phận eo trở xuống, được phủ một lớp khăn trắng. Sau khăn lông chính là hai cái chân vừa thẳng vừa trắng.
Diêm Thu Trì: “…”
Hắn còn tưởng Thẩm Kim Đài trần truồng không mặc gì.
“Anh có muốn xoa bóp cùng hay không?” Thẩm Kim Đài nói: “Ông Lưu có kỹ thuật rất tốt.”
Ông Lưu mỉm cười, ngẩng đầu nhìn Diêm Thu Trì.
Diêm Thu Trì ngồi xuống bên cạnh anh, nói chuyện câu có câu không với ông Lưu.
Thỉnh thoảng hắn liếc nhìn Thẩm Kim Đài. Lưng của Thẩm Kim Đài phủ đầy dầu thuốc, hơi bẩn, nhưng vết bẩn này khiến cơ thể cậu có một loại gợi cảm khác, Đặc biệt trên lưng cậu có rất nhiều vết thương. Hắn nhìn hai tay ông Lưu đi trên lưng Thẩm Kim Đài, trong bụng có hơi không thoải mái.
Cảm giác của không phải ghen tị, hay là tức giận, nhưng rất khó chịu. Rõ ràng hắn cũng từng massage. Massage là một chuyện rất hưởng thụ, cũng là một dịch vụ rất nghiêm túc. Ông Lưu có kỹ năng thành thạo, cũng không phải là đang lợi dụng để sàm sỡ.
Thẩm Kim Đài thật ra có chút xấu hổ.
Cậu không ngờ Diêm Thu Trì sẽ đến vào lúc này. Đi vào thì đi vào đi. Cậu cho rằng Diêm Thu Trì sẽ chỉ đến nhìn một chút, không ngờ hắn vậy mà ngồi xuống không thèm đi.
Cậu đây là đang xoa bóp chính quy, thực ra cũng không có gì đáng xấu hổ. Chẳng qua vì mối quan hệ của cậu với Diêm Thu Trì, cậu cảm thấy nằm trước mặt hắn với một nửa trần trụi như thế này có hơi không thích hợp.
Cậu vốn đang dùng khuỷu tay chống đỡ phần thân trên xem video. Bây giờ cậu tắt điện thoại, hoàn toàn nằm xuống.
“Tôi thực ra cũng biết một chút.” Diêm Thu Trì nói.
Thẩm Kim Đài nghiêng đầu, hỏi: “Sao anh biết?”
“Khi tôi còn nhỏ, tôi thường thấy người lớn mời thầy đến nhà để bấm, tôi học theo, để lấy tiền tiêu vặt.” Diêm Thu Trì nói.
Nếu hắn yêu Thẩm Kim Đài, hắn chắc chắn sẽ tìm một thầy chuyên nghiệp hơn để học hỏi, học giỏi, hắn có thể bấm Thẩm Kim Đài.
Cơ thể Thẩm Kim Đài, tốt nhất là chỉ mình hắn có thể…