Chương 65: Tôi Không Cách Tha Thứ Được, Chính Là Phản Bội.
Nhiệt độ cơ thể trong người chợt thăng lên khuếch tán một dòng bất tận, dường như cả căn phòng cũng nóng lên theo. Ngón tay thuận theo bụng dưới bằng phẳng của Tư Hướng Nhan dao động xuống, vừa chạm đến nơi nóng bỏng liền bị dịch thể ướt át làm ướt, cơ hồ muốn trượt đến, sờ lấy địa phương vừa rồi được mình thương yêu qua, mà sự bày tỏ của Tư Hướng Nhan ở bên tai vang vọng tới lui. Ông Lẫm Nhiên có chút kích động hôn lấy cánh môi của cô, ngón giữa của tay phải nhẹ nhàng đẩy ra huyệt động bí ẩn nơi đó, ở xung quanh cửa vào nhẹ nhàng xoa động.
"Nhan Nhan, thả lỏng chút, em sẽ không làm đau chị." Tựa hồ là cảm nhận được thân thể của Tư Hướng Nhan xiết chặt, Ông Lẫm Nhiên nâng lên bụng dưới của cô, vì cô mát xa, nụ hôn thuận theo cằm di động, đến trước khỏa đầy dặn sớm đã thẳng đứng phát trương. Chỗ đó còn trở nên ngạo nghễ hơn trước, nhụy hoa phấn nộn của đỉnh núi giống như đầy hơi đứng vững lên, để Ông Lẫm Nhiên không kịp chờ đợi mở miệng ngậm lấy, tham lam hấp thụ, cắn gặm.
"Ân...chị cũng không có khẩn trương...có thể vào rồi." Tư Hướng Nhan tuy trên miệng nói như vậy, nhưng hai tay lại siết chặt ga giường không chịu buông ra. Thân thể này tuy trãi qua chuyện đời, lại là ngủ sâu cả mười năm. Đối với kí ức không tốt đẹp trong chuyện tình yêu để tiềm thức của Tư Hướng Nhan có suy nghĩ, mà Ông Lẫm Nhiên đem phần bất an này nhìn ở trong mắt, ghi nhớ ở trong lòng, nàng không vội tiến vào, mà là dùng ngón cái yêu thương lấy hạch viên chính giữa cánh hoa, để Tư Hướng Nhan càng thêm động tình.
"Nhan nhan chỗ này trở nên rất cứng đẩy lấy ngón tay của em, nói cho em biết, chị thoải mái không? " "Ân..." nghe thấy lời của Ông Lẫm Nhiên, Tư Hướng Nhan có thời khắc do dự, lại nhẹ giọng hừ ra, không biết là trả lời hay là cái gì khác. Cảm thấy thân thể của cô đủ ướt át, Ông Lẫm Nhiên đem ngón giữa từ từ tiến vào, nhưng tốc độ và lực đạo ôn nhu nhất đem Tư Hướng Nhan xuyên xỏ qua.
Khi ngón tay chưa vào nơi sâu nhất, thì cả bản thân Ông Lẫm Nhiên cũng không nhịn được thở dài ra tiếng. Cơ thể của Tư Hướng Nhan thật sự rất chặt, thì giống như xử nữ một bước khó đi. Cảm thấy nếp nhăn của tường thịt thông đạo cực kỳ đè ép ngón tay của mình, như là đem nàng đẩy ra ngoài lại như cắn lấy không buông, Ông Lẫm Nhiên cúi đầu nhìn, bổng nhiên cảm thấy thân thể của con người này thì giống y chang với nàng, ở những thời điểm nào đó thật sự là vụng về đến vô cùng đáng yêu rồi.
"Nhan Nhan, cảm thấy được rồi chưa? em ở trong thân thể chị đó."
"Chị biết, bây giờ em có thể động rồi." Đối mặt với khiêu khích của Ông Lẫm Nhiên, Tư Hướng Nhan không khách sáo từ chối lại. Cô khiêu mi, nhìn Ông Lẫm Nhiên mặt đầy đắc ý, vươn tay nắm lấy vai của nàng đem nàng kéo xuống hôn lấy, đầu gối không thành thật đẩy hướng lên trên, không nghiêng lệch đẩy ở giữa chân tâm của Ông Lẫm Nhiên còn ướt át hơn mình.
"A...Nhan Nhan lại phạm quy rồi đó, hôm nay thì để em hảo hảo hầu hạ chị, chị đừng...ân...chị đừng cọ, rất thoải mái..." Hạ thể nhạy cảm đến giống như đốt cháy bị Tư Hướng Nhan dùng đầu gối cọ tới cọ lui, cảm giác đó thì giống như đói mấy ngày bổng nhiên gặp được bữa tiệc lớn từ trên trời rơi xuống, để Ông Lẫm Nhiên cơ hồ cầm cự không nổi. Vì không để địa vị chủ đạo của mình bị cướp đi, nàng không do dự nữa, mà từ từ di chuyển ngón tay trong cơ thể Tư Hướng Nhan, bắt đầu cho đối phương niềm vui.
"Ân...có thể nhanh chút..." Thân thể bị Ông Lẫm Nhiên dẫn dắt, là chưa từng có qua sự mới lạ. Tư Hướng Nhan chưa nghĩ qua cảm giác bị một người khác xâm chiếm sẽ tốt đẹp như vậy, cô dựa đầu ở trên giường, từ phía dưới đi nhìn Ông Lẫm Nhiên. Trên mặt nàng mang theo mồ hôi, hai con ngươi như sao sáng ánh trăng chuyên chú nhìn theo mình, bên trong tràn đầy yêu thương và sủng nịch.
Tầm mắt như vậy để Tư Hướng Nhan hoảng hốt, dường như giữa họ cũng không có cái gọi là ngăn cách thân phận. Ông Lẫm Nhiên chính là Ông Lẫm Nhiên thuộc về chính mình, mới không phải là cái gì Ông cảnh quan, mà em ấy đến bên cạnh mình cũng không phải có mục đích khác. Suy nghĩ như vậy, Tư Hướng Nhan trái lại cảm thấy thân thể càng lao vào nhạy cảm. Cô nhịn không được nhấc chân kẹp lấy thân thể của Ông Lẫm Nhiên, chủ động khoe lên thắt lưng nghênh hợp sự tiến vào của đối phương.
Tư Hướng Nhan không cảm thấy chính mình là một người phóng đảng, cũng không cảm thấy chính mình khát vọng loại chuyện vui vẻ bí ẩn này. Nhưng lúc này, vậy mà cô hy vọng Ông Lẫm Nhiên càng kịch liệt yêu cầu mình, muốn đối phương cho mình càng nhiều vui vẻ.Thì ra, yêu một người, thật sự sẽ biểu hiện ở trên chuyện này.
"Nhan Nhan, bộ dạng của chị bây giờ, thật sự rất đẹp, em...không nỡ rời xa chị." Mang biến hóa của Tư Hướng Nhan nhìn ở trong mắt, Ông Lẫm Nhiên chỉ cảm thấy thân thể của mình cũng sắp bị đối phương hòa tan rồi. Tư Hướng Nhan lúc này đẹp đến kinh người, tóc dài màu nâu sẫm của cô rơi đầy giường, giống như hoa văn cỏ lau lan tràn mà ra, mang theo cái đẹp rắc rối phức tạp mà lại thần bí rối loạn.
Hoạt động kịch liêt khiến thân thể không thích ra mồ hôi bị mồ hôi mỏng làm ướt, hai mắt luôn là sáng tỏ ở lúc này trở nên mông lung không rõ, lại mang theo lười nhát quen thuộc nhất trong ngày thường của cô. Chị ấy nằm ở đó nhìn mình, môi bạc mỹ lệ phát ra âm tiết hỗn độn rời rạc, bộ ngực đầy đặn theo sự đong đưa của cô mà nhảy nhót, vòng eo mỗi một lần cong lên, đem đường cong chữ xuyên trên bụng dưới bày đến càng thêm rõ ràng, nhìn như vậy, Ông Lẫm Nhiên nhịn không nổi cúi đầu hôn lên bụng dưới của cô, lại giống như cảm thấy không đủ, mở miệng cắn lấy.
"A...Ông Lẫm Nhiên..." Bị ức hϊế͙p͙ như vậy, Tư Hướng Nhan cảnh cáo giống như kêu lấy tên của Ông Lẫm Nhiên, nhưng hiệu quả lại không như ý muốn. Hô hấp của cô giống như kê huyết (kê: gà. huyết: máu) để đối phương càng thêm hưng phấn, cảm thấy tốc độ trên tay của Ông Lẫm Nhiên càng ngày càng nhanh, lực đạo cũng càng thêm mạnh mẽ. Tư Hướng Nhan chịu không nổi đưa tay ra ôm lấy nàng, cong lên cơ thể mới kháng cự được thế công cường đại như vậy.
"Nhan Nhan, Nhan Nhan, em rất yêu chị của hiện tại." Ông Lẫm Nhiên yêu Tư Hướng Nhan, yêu cô mỗi thời điểm, lại càng yêu bộ dạng của Tư Hướng Nhan lúc này ở dưới thân mình cứ chiếm cứ lấy. Sự yếu ớt của chị ấy càng thêm đáng yêu, để con tim và thân thể của Ông Lẫm Nhiên cũng mềm hóa thành một đoàn. Sau khi thấy Tư Hướng Nhan nghe qua cười nhẹ lên, loại nụ cười đó mang theo khiêu khích, lại có mấy phần yếu ớt, mà Ông Lẫm Nhiên lại là bị loại nụ cười này triệt để đánh bại, cam nguyện trở thành tù binh của Tư Hướng Nhan.
"Nhan Nhan, chị tốt như vậy, em nên làm sao mới có thể để chị càng vui vẻ?"
"Ông Lẫm Nhiên...đừng nghĩ nhiều như vậy, em chỉ cần nhớ kĩ, bây giờ, chị là của em. Ân...em đã để chị rất vui vẻ." Tư Hướng Nhan hiểu rõ, Ông Lẫm Nhiên có bất an giống như mình, lại không cách lý giải những việc đã làm của nàng. Nhưng ở thời điểm này, cô không muốn nghĩ mấy chuyện kia, nói cho Ông Lẫm Nhiên biết như vậy, cũng là hy vọng hai người ở thời điểm này có thể chuyên tâm dồn trí hưởng thụ hiện trường vui vẻ này.
"Nhan Nhan sắp đến rồi." Khi ngón tay bị kẹp đến càng ngày càng chặt, Ông Lẫm Nhiên tự là biết Tư Hướng Nhan sắp lên đến đỉnh, Nàng dùng bàn tay rãnh ôm lấy cô, tay phải tới lui rút ra đưa vào, trước thì cong lên mà vào, lúc nhanh chóng thẳng tắp rút ra. Khi thì thật sâu thâm nhập đến nơi sâu nhất, khi thì lại sơ sơ va chạm ở ngoài cửa vào.
Công chiếm thất thường như vậy để Tư Hướng Nhan chịu không được siết chặt lấy Ông Lẫm Nhiên, đem cả cơ thể đều vùi ở trong lòng nàng, phát ra khinh ngâm giống như mèo con nức nở. Thanh âm và thở dốc đó rơi ở bên tai chính mình, Ông Lẫm Nhiên chỉ cảm thấy chân tâm của mình cũng cháy lên, nàng không kiềm chế được kẹp lấy hai chân, một lòng chỉ muốn để Tư Hướng Nhan nở rộ.
"A...a ha...Nhiên...Nhiên..." Vào thời điểm yếu ớt đạt đến đỉnh, Tư Hướng Nhan kêu lấy Ông Lẫm Nhiên, đem nàng gắt gao ôm lấy. Niềm vui lần này hiển nhiên so với vừa rồi càng thêm cường liệt, Tư Hướng Nhan thậm chí không biết phát sinh cái gì, chỉ biết thân thể ở trong phạm vi không cách khống chế mãnh liệt run rẫy, nơi bụng dưới và hạ thân co rúc mãnh liệt giống nhau.
Loại vui vẻ đó để cô nhịn không nổi kêu ra, dẫu cho biết thanh âm đó cực kì xấu hổ, cô vẫn không cách khống chế. Khi thân thể từ nơi cao rơi xuống, dư vị mang theo cũng đủ để cô hoa mắt chóng mặt. Bộ vị chân tâm giống con thỏ bị kinh động nhẹ nhàng nhảy lên, nhiệt tuyền thỉnh thoảng chảy ra để Tư Hướng Nhan hận không thể bây giờ thì xông vào phòng tắm đem phản ứng xấu hổ này tẩy đi
"Nhan Nhan rất đáng yêu." Đem thần thái rối rắm của Tư Hướng Nhan nhìn ở trong mắt, Ông Lẫm Nhiên ôm chặt cô, hạnh phúc nói ra. Tối nay nàng cuối cùng có được Tư Hướng Nhan, đây là hiện cảnh nàng nằm mơ cũng sẽ mơ thấy, không ngờ được sẽ thực hiện ở hôm nay. Xem ra, ông trời vẫn là đối đãi nàng không tệ, có thể để Tư Hướng Nhan yêu mình, nổ lực của nàng thì không có lãng phí.
"Em sẽ không khó chịu sao?" Hai người không mặc một vật dán chặt với nhau, Tư Hướng Nhan cảm thấy được dục vọng Ông Lẫm Nhiên nhiều đến quá mức. Nghĩ đến con người này bình thường nhu cầu nhiều như vậy, nhịn lâu như vậy chắc cũng là rất khó chịu.
"Nhan Nhan tay bị thương rồi, còn mệt như vậy, em lại không thể miễn cưỡng chị, chút nữa tự em giải quyết thì được rồi."
"Tuy chị không thể động, nhưng mà..." Tư Hướng Nhan vừa nói ngừng một chút, cô xoay lấy cơ thể, đem ngón giữa và ngón trỏ của tay trái dựng thẳng lên, ý tứ đó, thật sự là quá rõ ràng.
"Nhan Nhan trở nên hư rồi." Phát hiện hành động của Tư Hướng Nhan, Ông Lẫm Nhiên cũng nhịn không nổi đỏ mặt. Thì ở lúc này, eo của nàng bị đối phương nhẹ nhàng vỗ xuống, ngay sau đó thì thấy được nụ cười mười phần mị hoặc của Tư Hướng Nhan.
"Ngồi lên, tự mình động."
"Ân."
Ông Lẫm Nhiên xưa nay sẽ không từ chối Tư Hướng Nhan, đặc biệt là ở loại thời điểm mấu chốt dục cầu bất mãn. Nàng gật gật đầu, tách ra hai chân bắt qua ngồi trên chân của Tư Hướng Nhan, vươn tay nắm lấy ngón tay của đối phương, từ từ đưa vào trong người mình. Khi dục vọng trống rỗng được lấp đầy, Ông Lẫm Nhiên quên đi cơ thể nhảy nhót của mình, dường như muốn đem tất cả ȶìиɦ ɖu͙ƈ tích tụ toàn bộ đều giải phóng ra ngoài. Thấy nàng khát vọng ở trên người mình nở rộ một lần lại một lần, cuối cùng mệt đến nằm sấp ở trên người mình ngủ, Tư Hướng Nhan bất đắc dĩ lắc lắc đầu, đỡ lấy Ông Lẫm Nhiên nằm ở trên giường, lúc này mới vào phòng tắm chỉnh lý chính mình.
Đứng ở trước gương, người trong đó phản chiếu ra để chính mình quen thuộc lại xa lạ, rõ ràng là cùng một gương mặt, nhưng Tư Hướng Nhan lại cảm thấy chính mình đã thay đổi rồi. Cô không có được sự ngay thơ khi trẻ đã từng nữa, lại cũng không có lịch lãm vô tình của lúc lớn. Lúc này cô chính là nữ nhân chìm đắm ở trong tình yêu, được yêu, được tập quen, đường khát cầu cùng với con người mang tên Ông Lẫm Nhiên làm choáng váng đầu óc.
Lay tóc một cái, để cơ thể ngâm ở trong nước lạnh, ngón tay phất qua từng một vết hôn trên thân mình, cuối cùng rơi ở trên bụng dưới. Dấu ấn chỗ này Ông Lẫm Nhiên vừa rồi rơi xuống dấu răng, mà cô ở dấu vết trong người mình vẫn rõ ràng như vậy. Tối nay sở dĩ làm như vậy, là Tư Hướng Nhan muốn đem thứ nợ Ông Lẫm Nhiên trả cho nàng. Cũng là hài lòng từng chút yêu cầu của chính mình, mộng đẹp nữa, sau khi tỉnh lại, cô vẫn là một mình.
"Tư Hướng Nhan, nên giải quyết rồi." Từ trong phòng tắm đi ra, tùy ý cầm lấy áo choàng tắm khoác trên người, Tư Hướng Nhan chậm rãi trở về phòng ngủ, lại cố ý thả nhẹ bước chân, cô mở ra cái tủ trong phòng, từ bên trong lấy ra cây súng. Thứ đồ đen thui này đã từng là cô ngủ cũng không rời thân, lại vì Ông Lẫm Nhiên mà thay đổi đi tập quán.
Nhìn theo con người nằm trên giường, Tư Hướng Nhan chậm rãi tiếp cận, mà đối phương hiển nhiên ở trong mộng cũng hơi nhận ra, lại là đối với chính mình không có một chút xíu phòng bị nào. Nàng cười ôm lấy mình, dùng đầu ở trong lòng mình cọ lấy, lại đối với mình không có dẫu là một chút xíu phòng bị. Thấy được khóe môi hài lòng cong lên, Tư Hướng Nhan nhắm mắt lại, từ từ nhấc lên tay phải cầm lấy súng, đem miệng súng để ở trên đầu Ông Lẫm Nhiên.
"Ông Lẫm Nhiên, em nhớ tôi từng nói không? tôi không cách tha thứ được, chính là phản bội."
Hết chương 65: