Chương 54

Trần Chân thật không ngờ lại xuất hiện làm cho bọn người Vương Chí Đạo cùng Lưu Chấn Đông đều rất kinh ngạc cùng vui mừng một lúc lâu, liền tiến lên hàn huyên một lúc, mới hiểu rõ được, nguyên lai Trần Chân cùng Tôn Đại Chu trong khi du học tại Nhật Bản đã quen biết nhau. Ngày đó sau khi Trần Chân bị buộc rời đi khỏi Thượng Hải, lại tìm được Tôn Đại Chu, dưới sự giới thiệu của Tôn Đại Chu, đã được biết Tôn tiên sinh cùng Tống tổng trưởng (1), cũng gia nhập vào Đồng Minh hội, cùng Tôn Đại Chu cùng nhau ở Đồng Minh hội vì quốc gia mà ra sức.


Trải qua thời gian một năm, sự việc ngày đó Trần Chân nổi giận xông vào Hồng Khẩu đạo tràng đã theo thời gian mà từ từ phai nhạt chìm lắng xuống, nhưng là Trần Chân lại nhớ mãi không quên phải điều tr.a ra sự việc Hoắc Nguyên Giáp bị hại. Vì vậy hắn ở dưới sự che chở của Đồng Minh hội, đã bí mật ẩn nấp trốn trở về Thượng Hải, âm thầm điều tr.a sự kiện Hoắc Nguyên Giáp bị đầu độc.


Dưới sự trợ giúp của Tôn Đại Chu cùng các đồng sự ở Đồng Minh hội, Trần Chân rốt cục phát hiện được tên thầy thuốc Thu Dã ngày đó ở trên yến tiệc của người Nhật Bản đã giả vờ trị bệnh cho Hoắc Nguyên Giáp mà hạ độc, thật không ngờ tới tên này cư nhiên lại vẫn trốn ở trong Hồng Khẩu đạo tràng, không có rời đi khỏi Thượng Hải.


Nếu như dựa theo tính tình trước đây của Trần Chân, hẳn là hắn đã lập tức xông vào Hồng Khẩu đạo tràng, đem Thu Dã bắt sống đưa ra ngoài, bắt phải khai rõ chủ mưu hãm hại Hoắc Nguyên Giáp. Bất quá sau một năm làm việc trong Đồng Minh hội, Trần Chân tính tình đã bình tĩnh tỉnh táo rất nhiều, tâm trí cũng ngày càng thành thục. Hắn phát giác được Nhật Bản Hồng Khẩu đạo tràng không biết tại sao đột nhiên lại gia tăng thêm rất nhiều quân lính, lại có thêm một nhóm võ sĩ Nhật Bản kéo tới, trong đó có không hề ít người chỉ thoạt nhìn cũng thấy là cao thủ trong cao thủ. Trần Chân biết nếu xem thực lực hiện tại của Hồng Khẩu đạo tràng, thì Hồng Khẩu đạo tràng ngày trước hắn xông vào đã không thể sánh bằng, bên trong cao thủ nhiều như mây, nếu liều lĩnh tiến vào khó có thể đi ra.


Sau khi cẩn thận suy tính, Trần Chân quyết định trở về tìm Tôn Đại Chu hỗ trợ, thương nghị một kế hoạch hoàn mỹ để xông vào Hồng Khẩu đạo tràng bắt giữ Thu Dã. Thật không ngờ sau khi gặp được Tôn Đại Chu, Tôn Đại Chu lại nói cho hắn biết một tin tức: Nhật Bản Liễu Sinh Tân Âm phái sắp tới trước cửa khiêu chiến Tinh Võ Môn, Liễu Sinh Tân Âm phái tông chủ Liễu Sinh Tông Nhị thậm chí còn muốn đích thân ra tay cùng Vương Chí Đạo quyết đấu.


Trần Chân sau khi nghe được tin này giật mình lo lắng không thôi. Năm đó khi hắn còn đang du học tại Nhật Bản, đã từng có nghe nói qua về Liễu Sinh Tông Nhị kia, cũng đã từng đi đến Liễu Sinh kiếm đạo tràng để nhìn xem người này, mặc dù chỉ là đứng ở xa xa nhìn một chút, còn chưa có chân chính động thủ qua cùng Liễu Sinh Tông Nhị, nhưng là kiếm pháp Liễu Sinh Tông Nhị biểu diễn cho các đệ tử bản môn không ngờ đã khiến cho Trần Chân có ấn tượng sâu sắc, theo bản năng cảm giác được người này đúng thật là một cao thủ kiếm đạo chân chính, Vương Chí Đạo cùng hắn đánh nhau, quả thực đúng là muốn ch.ết.


available on google playdownload on app store


Sau khi cân nhắc cẩn thận một chút, Trần Chân quyết định trước hết đi tới Tinh Võ Môn, xem một trận quyết đấu kia, sau đó lại nghĩ biện pháp khác bắt sống Thu Dã. Vì vậy hắn ăn mặc hóa trang một chút, cùng Tôn Đại Chu chạy tới Tinh Võ Môn.


Sau khi biết được Thu Dã vẫn còn đang ở trong Nhật Bản Hồng Khẩu đạo tràng, đám người Hoắc Đình Giác người nào cũng vẻ mặt bi phẫn kích động, hận không thể lập tức xong vào Hồng Khẩu đạo tràng đánh giết, đem Thu Dã bắt lại dùng khảo hình tr.a hỏi, bắt hắn phải cung khai kẻ chủ mưu đã hại ch.ết Hoắc Nguyên Giáp.


"Các vị sư huynh đệ, xin chớ quá kích động, mối thù của sư phụ không thể không báo, nhưng nếu chúng ta quá kích động thì chỉ gây ra chuyện xấu. May là người Nhật Bản còn chưa biết chúng ta đã phát hiện được dấu vết của Thu Dã, chờ cho chuyện tình luận võ ngày hôm nay xong xuôi hết rồi, chúng ta lại bàn kế hoạch một chút, để xem làm thế nào an toàn xông vào Hồng Khẩu đạo tràng, đem Thu Dã bắt sống ra ngoài!"


"Trần Chân nói đúng, thế lực của người Nhật Bản hiện nay đã tăng lên rồi, Hồng Khẩu đạo tràng lại càng không phải là địa phương mà chúng ta có thể tùy tiện xông loạn vào. Chúng ta nhất định phải bàn lại kế hoạch hành động cho thật tốt, thù của phụ thân không thể không báo. Trần Chân, một năm không gặp, ngươi đã thành thục rất nhiều rồi, không dễ bị kích động như lúc trước đây nữa!", Hoắc Đình Giác cảm thán nói.


"Đa tạ Nhị sư huynh ủng hộ, trong một năm qua ta thật sự hiểu được rất nhiều việc, trước kia đúng thật là ta làm việc vô cùng kích động, rất không để ý đến hậu quả!"


Sau khi đã ổn định được tâm tình đang kích động của đám đệ tử Tinh Võ Môn, Trần Chân quay sang Vương Chí Đạo nói: "Vương sư đệ, nghe nói ngày hôm nay ngươi muốn cùng Liễu Sinh Tân Âm phái tông chủ Liễu Sinh Tông Nhị luận võ? Ngươi có nắm chắc hay không? Liễu Sinh Tông Nhị người này thực lực không phải ngươi có thể so sánh được!"


"Ngũ sư huynh, huynh không cần lo lắng, quyết đấu chân chính thế nhưng lại không nhất định dựa vào thực lực để phân ra sống ch.ết, quyết định sống ch.ết ngoài dựa vào thực lực lại còn có nhiều nhân tố khác, tỷ như trí tuê, kinh nghiệm, vận khí, vân vân. Trên các phương diện đó, ta tin tưởng so với Liễu Sinh Tông Nhị ta lại mạnh mẽ hơn!" Vương Chí Đạo mỉm cười đáp lại.


Trần Chân nghe vậy khẽ nhíu nhíu đầu mày, nói: "Những sự tình ngươi đã trải qua trong một năm vừa rồi ta đã nghe nói qua. Nói về trí tuệ cùng vận khí, đích xác là không một ai có thể so sánh được với ngươi, cho nên ngươi mới có thể liên tiếp tạo nên nhiều kỳ tích. Bất quá nếu nói kinh nghiệm của ngươi so với Liễu Sinh Tông Nhị còn nhiều hơn, thì điều này sao có khả năng. Liễu Sinh Tông Nhị đã xuất đạo hơn hai mươi năm, thân trải qua lớn nhỏ chiến đấu bao nhiêu trận không kể hết, chỉ xem đối thủ ch.ết ở dưới đao của hắn cũng tính được cả trăm người. Ngươi bất quá mới hơn mười sáu tuổi, gia nhập Tinh Võ Môn cũng chưa có được mấy năm, kinh nghiệm như thế nào lại có thể nhiều hơn được so với hắn?"


"Nói nhầm, nói nhầm!" Vương Chí Đạo cười ha ha, nói: "Có lẽ không phải là kinh nghiệm, mà là một loại bản năng đánh nhau ác liệt. Trong nhân loại, có một số người thường thường có một dạng thiên phú đặc thù trên người, tại lúc bất ngờ gặp phải nguy hiểm, thì liền bộc phát ra một loại tiềm năng thần bí, làm cho những người đó theo bản năng mà đưa ra những phản ứng chính xác nhất để ứng phó với nguy hiểm. Ta chính là dạng người có một loại bản năng đánh nhau ác liệt, cho nên trước kia ta gặp phải đối thủ đa số đều có thực lực mạnh mẽ hơn ta, nhưng mà cuối cùng ta đều có thể đánh bại bọn họ, đây chính là nhờ loại bản năng đánh nhau đó!"


Lưu Chấn Đông nghe được cảm thấy kinh ngạc, nhìn chằm chằm Vương Chí Đạo, nói: "Loại tình huống này hình như sư phụ khi còn sống cũng đã giảng qua cho ta, sư phụ nói trên đời luôn luôn có những cá nhân như thế, phản ứng đối với nguy hiểm đặc biệt linh mẫn, năng lực ứng biến so với người bình thường thì mạnh hơn nhiều lắm. Bọn họ khi bị nguy cơ đe dọa đến mình thường thường bộc phát ra được lực lượng kinh người, thay đổi được tình huống bất lợi. Người như thế, chính là thiên tài đánh nhau trời sinh, đối với khả năng lĩnh ngộ võ thuật so với người bình thường đều mạnh mẽ hơn rất nhiều, bất quá những người như vậy đúng là vạn người có một. Chẳng lẽ tiểu tử ngươi đúng là một người như thế?"


"Xem tình huống đó, vậy thì ta hẳn là đúng rồi, chẳng lẽ Đại sư huynh không cảm giác được ta chính là một thiên tài đánh nhau hay sao!" Vương Chí Đạo cười cười đáp lại.


Bỗng nhiên vang lên một tiếng cười to, Vương Chí Đạo nghe được một thanh âm mà hắn vô cùng chán ghét: "Tất cả mọi người đã ở đây rồi hả, xem bộ dáng các người đã chuẩn bị tốt rồi đó! Người của Tinh Võ Môn, các kiếm khách tôn quý của Đại Nhật Bản đã tới rồi, mau mở to hai tròng mắt các ngươi ra nghênh đón đi!"


"Vương Bảo Lực, hắn làm sao lại tới chỗ này?"
Vương Chí Đạo nhớ lại khi ở biệt thự của Uy Nhĩ Sĩ, nguyên nhân chính là vì Vương Bảo Lực tố cáo, khiến cho Lý Thư Văn cùng với mình trở mặt thành thù, thiếu chút nữa làm cho mình không có cách xoay xở, không khỏi phát hận nghiến răng ken két.


Hoắc Đình Giác đáp lại: "Vương Bảo Lực người này vốn là do Tống lão gia tử quản giáo hắn, ngày hôm đó khi chúng ta nghe được sự tình ngươi cùng Lý Thư Văn, hắn tự xung phong nói là có biện pháp giúp các ngươi một chút, chúng ta không biết là âm mưu, mới để cho hắn ra mặt, ai ngờ đến sau khi hắn đến nơi lại đem những chuyện kia nói ra, khiến Lý Thư Văn cùng ngươi trở mặt. Tống lão gia tử ngay lúc đó đã đem hắn đánh bất tỉnh, sau đó lại đưa hắn đuổi ra khỏi Hình Ý Môn, cấm hắn tự xưng là Hình Ý Môn đệ tử. Không ngờ hắn lại có thể đầu nhập vào trong đám người Nhật Bản, đúng là đồ bại hoại!"


Chỉ thấy Vương Bảo Lực dẫn đầu đi vào đúng là đám người Nhật Bản Liễu Sinh Tân Âm phái cùng Sơn Khẩu Dụ Nhân, tuy nhiên hôm nay trong đó còn có không ít khuôn mặt khác lạ. Bọn họ mặc trang phục so với đám người Liễu Sinh Tân Âm phái thì có chút khác biệt nhỏ, nhưng mà bộ dáng lại rất bưu hãn, vẻ mặt lại càng hung ác, trong đó lại có một thằng cha nhìn giống như một ngọn núi thịt, nhìn tuy là cao, nhưng thân thể thoạt nhìn lại to béo tròn tròn, ít nhất phải nặng đến ba bốn trăm cân, hình thể rất giống với đô vật thủ (2) Vương Chí Đạo đã từng chứng kiến ở kiếp trước.


"Vương Chí Đạo, chúng ta cuối cùng lại gặp mặt!" Vương Bảo Lực cười hắc hắc bắt chuyện cùng Vương Chí Đạo, nhưng trong ánh mắt lại không che dấu được oán độc ngập trời: "Ngươi đã chuẩn bị hậu sự cho thật tốt chưa? Các bằng hữu Nhật Bản của ta hôm nay đã chuẩn bị tốt để lấy mạng ngươi rồi đó!"


"Vương Bảo Lực, ngươi đúng là đồ bại hoại!" Một tiếng gầm lên giận dữ, chính là đám người Tống Thế Vinh vừa chạy đến. Tống Thế Vinh vừa tiến vào trong Tinh Võ Môn đã nghe được thanh âm la hét của Vương Bảo Lực, không khỏi tức giận đến nỗi sắc mặt xanh xám, đối Vương Bảo Lực quát to: "Vương Bảo Lực, ngươi đúng là đồ vô sỉ bại hoại, như vậy mà lại dám đầu nhập vào người Nhật Bản, ngươi đúng là làm mất hết mặt mũi của Hình Ý Môn cùng người Trung Quốc..."


"Tống Thế Vinh!" Vương Bảo Lực thế nhưng lại lạnh lùng ngắt lời lão nói, đáp trả: "Ngươi đã đem ta đuổi ra khỏi Hình Ý Môn, ta đã không còn là đệ tử Hình Ý Môn nữa, cũng không còn để cho ngươi quản! Ta muốn làm cái gì, muốn đầu quân cho người nào, đều không liên quan đến chuyện của ngươi. Ta khuyên ngươi đã già rồi thì nên giữ gìn khí lực, không nên lại giáo huấn ta, ta nghe đã sớm phát chán rồi!"


"Ngươi..." Tống Thế Vinh lập tức bị uất đến mức không nói nên lời.
Tống Hổ Thành đi cùng Tống Thế Vinh thấy vậy nổi giận, chỉ vào Vương Bảo Lực quát lên:


"Vương Bảo Lực, tên hỗn đản nhà ngươi, dám đối với sư phụ vô lễ như vậy! Ngươi mau đi ra đây cho ta, để ta giáo huấn tên hỗn đản nhà ngươi!"
---------------------
Chú thích:


(1) - Tống tổng trưởng: Tống Giáo Nhân, một người lãnh đạo của Trung Quốc Đồng Minh hội, đồng chí của Tôn Trung Sơn. Sau này Tống Giáo Nhân bị ám sát ch.ết ở Thượng Hải.
(2) - Đô vật thủ: võ sĩ Sumô Nhật Bản.






Truyện liên quan