Chương 74: Có cần đi cùng nhau
Trương Tân Lực không ngờ sẽ gặp được Lương Tư ở đây. Điều không thể ngờ hơn là, Lương Tư lại ra mặt giúp một MC mới nổi.Lúc Trương Tân Lực nhằm vào người mới, ông có cho người điều tr.a về họ.Cô gái này không có vẻ gì là người có kẻ chống lưng, trừ việc lại một chiếc xe có thương hiệu nổi tiếng ra, ngoài việc lúc lên lớp học rất chăm chỉ ra, không có điều gì là nổi bật.Hơn nữa, theo như Chu Ảnh nói, hình như chiếc xe đó là do Trịnh Viễn mua cho cô.......Một người muốn dựa vào một lão già để sống qua ngày, thiết nghĩ cũng không có bối cảnh gì ghê gớm.Không suy nghĩ gì nhiều, Trương Tân Lực mới ra tay đi làm những chuyện đó.Sở dĩ không điều tr.a sâu hơn, cũng là vì Trương Tân Lực không xem một MC mới nổi ra trò trống gì.Lương Tư có nói, MC này lúc mới bắt đầu là làm lễ tân. Đọc Full Tại Truyenfull.vnĐúng là có người chống lưng, có thể làm những chuyện này?!Ai mà biết được Lạc Thanh Ninh là một người không tin tưởng được.Sau đó đi thành phố K, Trương Tân Lực bị dằn mặt một trận. Cũng không biết cảnh sát bên đó làm sao, đút lót không được. Lúc về muốn tìm người tính sổ, đúng là oan gia ngõ hẹp gặp nhau ở đây.Nhìn thấy người đàn ông đúng bên cạnh cô, Trương Tân Lực rất tức giận. Kiêng dè quyền lực của đối phương, ông đàng nén cơn giận vào lòng, khiến giọng nói của mình có vẻ bình thường một chút."Vẫn mong Liêu tổng đừng nhúng tay vào chuyện này." Ông nói, "Ân oán giữa tôi và cô ta, là lỗi lầm của cô ta. Lương Tư người đừng xen vào là tốt nhất."Liêu Đình Ngạn nhếch nhếch môi, "Vậy sao. Để tôi xem sao, chuyện này từ đầu đến cuối, chuyện này một chút lợi thế ông cũng không có. Là đàn ông đừng làm những chuyện đổi trắng thay đen như vây. Sao, ông dám làm mà không dám nhận hả?"Trương Tân Lực dù gì cũng là người hô mưa gọi gió ở ht, nguồn gốc thâm sau. Nhìn thấy đối phương không chịu nhượng bộ, ông ta vừa tức vừa giận.Không dám nổi giận với Liêu Đình Ngạn, ông ta dồn hết lên người của Lê Vị."Cô đúng là không biết phân biệt." ông ta nhích nhích lông mày của mình, tay chỉ qua cũng đang run, "Trước đây không biết cô đã dùng cách gì, mà lại giành vị trí của người khác. Sau đó còn năm lần bảy lượt gây chuyện ở đài truyền hình, khiến không khí trong đài cũng u ám theo. Như vậy còn chưa đủ. Còn ép đồng nghiệp phải nghỉ việc. Vì cô làm những chuyện đó, bất kể người nào cũng không thể khoanh tay đứng nhìn!"Ông ta nói như vậy giống như bản thân mình không quan tâm vậy, một chút cũng không liên quan đến chuyện này vậy, làm giống như ông ta vì chuyện này mà "dạy dỗ" một người mới vậy.Lê Vị không nhìn được phì cười."Trương tổng cách ông nói chuyện đặc sắc thật đấy." Cô vỗ tay ba cái liên tục rồi nói tiếp: "Nếu như Chu Ảnh và Lạc Thanh Ninh cũng ở đây, các người có thể biểu diễn một vở kịch đặc sắc rồi đấy."Dù gì Liêu Đình Ngạn cũng ở bên cạnh cô. Cô cũng không có gì phải sợ cả.Lê Vị nghiêng người bước lên trước, nhìn có vẻ như đang nói nhỏ, nhưng giọng nói cô không hề nhỏ tí nào, cô lớn giọng nói: "Trương tổng. Lúc ông cho người hạ độc vào ly nước của tôi, có phải ông đang cảm thấy mình đang làm chuyện chính nghĩa hay không, trừ hại cho dân hả?"Lời này vừa nói ra, tầng lầu đang ồn ào bỗng yên lặng hẳn.Trương Tân Lực thẹn quá hóa điên, chỉ ngón tay vào mặc Lê Vị nói: "Cô ngậm máu phun người!"Ông đẩy người đàn ông bên cạnh, "Cậu đi gọi bảo vệ đến đây, lôi cô ta đi!"Người đàn ông bên cạnh vẫn chưa kịp động đậy, Liêu Đình Ngạn đã tiến lên trước, đưa Lê Vị về đứng sau lưng mình."Tôi muốn xem xem, "Liêu Đình Ngạn buông mi mắt xuống, ánh mắt lạnh lùng càng quét hai người họ, "Ai dám động cô ấy trước tôi."Trương Tân Lực với bộ dạng kiêng dè nhìn anh, nén cơn giận nói chuyện đàng hoàng nhìn anh: "Lương Tư, người như vậy cũng......"Ông ta muốn nói, con người này thật không biết trời cao đất dày là gì.Ai ngờ được Liêu Đình Ngạn bất ngờ cười nói: "Tôi thấy cô ấy làm rất tốt."Thẳng thừng chặn lời nói của Trương Tân Lực.Người bên cạnh Trương Tân Lực cười chế giễu nói: "Lần đầu gặp người nói chuyện không có chứng cứ mà mạnh miệng như vậy. Lương Tư, cậu làm như vậy có vẻ không chuyên nghiệp rồi đó."Người này là trợ thủ của Trương Tân Lực, rất nhiều chuyện tăm tối của Trương Tân Lực điều có tay của hắn ta.Liêu Đình Ngạn mỉm cười, "Trương Ninh. Cậu nói lời này, không cảm thấy trái với lòng sao. Nếu tôi không nhớ nhầm. Những viên thuốc đó không phải cậu nghĩ cách đưa đến sao."Một câu ngắn gọn, khiến sắc mặt của Trương Tân Lực và Trương Ninh điều thay đổi.Trong tầng có người nói chuyện riêng. Vì vậy, mấy câu sau cùng, người ở tầng một không nghe rõ.Bọn họ chỉ nhìn thấy Trương Tân Lực bị chỉ trích trước đó. Đọc Full Tại Truyenfull.vnNhững người trước đó hét lên, lại hét lên thêm lần nữa: "Chỉ thấy các người nói tới nói lui. Chứng cứ đâu chứ?"Lê Vị đang định trả lời, mới giương mắt lên đã nhìn thấy cánh cửa chính của quán đã bị người ta mở ra.Năm người mặt cảnh phục xông vào phòng khách.Người đứng đầu, đã hơn bốn mươi tuổi, thân hình cường tráng, khuôn mặt lạnh lùng.Người ở phòng nghỉ ngơi sau khi nhìn thấy người cầm đầu, nhanh chóng đứng dậy nói: " Đặng cục. Sao người lại đến đây."Đặng cục trưởng nhìn anh ta hơi gật đầu, xem như là đã chào hỏi. Sau đó ông nhìn quanh bốn phía, ánh mắt dừng lại ở tầng hai nơi Trương Tân Lực đang đứng.Tay vừa phẩy, Đặng cục nghiêm nghị nói: "Đi. Bắt ông ta lại!"Bốn vị cảnh sát hình sự xông lên, tóm Trương Tân Lực lại, trên mặt ông ta còn thể hiện sự tức giận.Cánh tay bị giam giữ lại, Trương Tân Lực mới nhận ra chuyện vừa xảy ra, ông bắt đầu vùng vẫy."Các người buông tay tôi ra!" ông cố gắng thoát khỏi cánh tay bị trói lại, "Buông tôi ra!"Một người cảnh sát hô to: "Trương Tân Lực, bị nghi ngờ là chủ mưu liên quan đến vụ án đầu độc, trốn thuế, đút lót....Bây giờ được đưa về để điều tr.a vụ án."Những lời này vừa dứt, đừng nói là những người ở dưới lầu, đến Lê Vị còn ngây người ra.Trước mắt bao người, Trương Tân Lực bị còng tay, cúi thấp người, mặt mày xám xịt đi xuống lầu, bị người đưa ra khỏi cửa, bước lên xe cảnh sát.Trương Ninh cũng không thể chạy thoát, bởi vì hắn cũng là phạm nhân, cũng bị áp lên xe cảnh sát.Đặng cục làm việc công bằng, trước giờ không làm việc tư cũng không hàm oan, càng không làm việc mà không có chứng cứ, hàm oan người khác. Làm một cảnh sát gương mẫu của ht.Bây giờ ông đem người đến lùng bắt tội phạm, cho dù vẫn chưa lên tòa thì mọi người cũng biết, Trương Tân Lực phạm tội là thật.Những người ở khu nghỉ ngơi, có rất nhiều người cảm thấy áy náy. Bởi vì lúc trước Lê Vị chỉ trích Trương Tân Lực, bọn họ cảm thấy Lê Vị không có chứng cứ là cô ngậm máu phun người