Chương 75: Câu trả lời của cô

....Tiểu Vi.""Từ nhỏ bài tập cô làm không được, là ai phụ đạo cho cô.""Tiểu Vi.""Từ nhỏ cô không xinh đẹp, là ai an ủi cô.""Tiểu --a, Lão đại, đừng đem vết thương lòng của người ta ra nói có được không?"Anh hướng mắt lên nhìn cô.Nhất thời Kỷ Hạ không lên tiếng.Quay đầu nhìn vào cửa phòng, vẫn chưa mở ra, Liêu Đình Ngạn quay người qua, đưa tay gõ gõ mặt bàn, "Có một chuyện, cần cô giúp sức một chút.""Chuyện gì vậy?"Liêu Đình Ngạn nói nhỏ bên tai cô vài câu.Trong lòng cô có chút hồi hộp, mặt mày khổ sở, "Như vậy không được tốt đâu."Liêu Đình Ngạn không nói chuyện, ngồi thẳng dậy, "nhìn xuống cô.Dưới sự đàn áp, Kỷ Hạ hạ đánh không lại, cười mỉa nói một tiếng "Được".Sau khi Lê Vị đi ra, cô cảm thấy không khí trong phòng có chút kỳ lạ. Nhưng lại không thể nào ra là điều gì khác biệt.Cô quen với ánh mắt thăm dò của Kỷ Hạ, nhưng hình như lúc này cô nhìn Kỷ Hạ lại không cảm thấy gì. Kỷ Hạ chỉ trả lời cô bằng một nụ cười, rồi không nói gì thêm.Kỷ Hạ không phản ứng gì,, cũng có thể là cô nghĩ nhiều rồi. Lê Vị vừa đi vừa nghĩ, rồi đi đến bên cạnh anh, trong lúc anh kéo ghế ra cho cô ngồi xuống.Ăn một bữa cơm có chút kiềm nén.Kỷ Hạ không biết Lê Vị sẽ đối mặt với những gì, vì vậy trong lòng có chút lo lắng.Vất vả lắm Lê Vị mới ăn xong, Kỷ Hạ nhanh chóng đứng dậy, cô lôi Lê Vị nói: "Tiểu Vi à, ở đây có một chỗ rất vui. Để tôi đưa cậu đi xem."Kỷ Hạ rất thân thuộc với nơi này, nhưng Lê Vị chỉ mới đến đây vài lần.Mặc dù không hiểu vì sao, nhưng Lê Vị tin tưởng Kỷ Hạ. Vì vậy không do dự gì cô đi theo Kỷ Hạ đi ra khỏi phòng.Ai biết được Kỷ Hạ đi còn đường rất lòng vòng.Vòng tới vòng lui, lại đi từ dưới lầu lên trên lầu. Lại đi từ trên xuống dưới. Mười mấy phút qua đi vẫn chưa tìm đúng chỗ.Cuối cùng Lê Vị không kiềm chế được, muốn hỏi Kỷ Hạ lúc nào mới đến. Kết quả, sau khi chuông điện thoại của Kỷ Hạ vang lên, đột nhiên Kỷ Hạ nói: "Gần đến rồi. Nữa tiếng nữa."Sau đó lôi Lê Vị vào một căn phòng.Đến cửa phòng, Kỷ Hạ mở cửa, nhẹ nhàng nói: "Cố lên." nhẹ nhàng Lê Vị vào trong đó.Lê Vị định hỏi câu nói đó có ý gì, tiếng cửa phịch một tiếng rồi đóng lại.Trong phòng rất tối.Chuyện này không bình thường.Lê Vị định mở mở cửa, trong phòng đột nhiên sáng lên những ánh sáng yếu ớt. Sau đó, ánh sáng càng ngày càng nhiều lên.Quay đầu lại xem, thì ra là đã thắp sáng một dãy nến.Ánh sáng sáng tỏa khắp bốn phương.Hoa tươi được trang trí khắp nơi, được che phủ bởi những màn ren.Tiếng đàn dương cầm nhẹ nhàng vang lên.Đàn được nữa khúc nhạc, có nhân viên phục vụ đẩy bánh kem tám tầng đến bên cạnh Lê Vị.Không biết Liêu Đình Ngạn tự lúc nào đã thay một bộ tây phục được đặt làm bằng tay, từ bên rèm cửa bước đến bên cạnh cô."Thế nào?" Anh hỏi: "Có thích không."Đối diện với không cảnh như vậy, Lê Vị không có chút mừng rỡ nào, ngược lại cô rất sửng sốt."Anh đang làm gì vậy?" Cô hỏi.Ánh mắt qoay đi, nhìn thấy bánh kem trên bàn. Bây giờ mới phát hiện sợi nhung tơ được vắt ngang, ở trên có một hộp trang sức.Cô mới phát hiện đây là khung cảnh gì, nhất thời giọng nói có chút run run, "Anh anh anh...... Lẽ nào anh định làm thực sao."Liêu Đình Ngạn cúi đầu mỉm cười, lấy bên cạnh bó hoa một chiếc nhẫn, quỳ một bên gối xuống bên cạnh cô."Tất nhiên là thật rồi." Anh nói: "Anh thật lòng rất muốn em gả cho anh." Dừng lai một lúc, ánh mắt nhẹ nhàng hướng lên, giọng nói thành khẩn nói: "Có được không?"Lê Vị bất động luôn rồi.Cô vẫn chưa thấy ai, chưa qua giai đoạn bạn trai bạn gái đã trực tiếp tiếp đến với giai đoạn vợ chồng.Cái này thật vượt ra ngoài sức tưởng tượng.Lê Vị thì thào nói: "Cái này không đúng. Sao anh đột nhiên lại nhớ đến chuyện này rồi." Theo tính tình của anh, nên hẹn hò trước, có tình cảm rồi, mới kết hôn mới đúng.Tính cách anh không nôn nóng như vậy.Nhìn thấy cô bất động trước mặt mình, Liêu công tử âm thầm thở dài.Thật ra là chuyện mà cô bày ra.Lúc "ngủ cùng giường ", cô rất ung dung tự tại, cả một buổi tối anh lại trằn trọc không ngủ được.Nói thật lòng, trong suy nghĩ của anh cũng rất truyền thống.Suy nghĩ của người lớn cũng là suy nghĩ của thế hệ trước, vì vậy, ở trong quy tắc giáo dục như vậy, từ nhỏ anh đã ý thức được, nếu nam và nữ muốn làm chuyện gì vượt qua giới hạn, trước tiên phải xác lập quan hệ của hai người đã.Vì anh không dám chắc lần sau mình có làm chính nhân quân tử được hay không. Vì vậy, anh quyết định bỏ qua những bước không cần thiết, trực tiếp đi đến bước cuối cùng....... Chỉ sợ nha đầu này không vui, sợ cô trực tiếp từ chối......Liêu công tử bỗng nhiên cảm thấy rất lo lắng.






Truyện liên quan