Chương 28: Ta đưa thứ các ngươi muốn, bây giờ còn muốn thủ tiêu ta sao?
Đám người của công hội Thần Đàn không biết đến kỹ năng của Chu Minh, dù bọn họ nói nhỏ đến cỡ nào hắn vẫn nghe thấy, hơn nữa khoảng còn gần như vậy, muốn không nghe chỉ có thể bị điếc.
"Tên ngốc này thật sự sở hữu trái tim sư vương, chúng ta trước tiên cứ làm theo lời hắn nói, sau đó chờ tới lúc lấy được trái tim sư vương rồi thủ tiêu hắn!"
"Đồng ý, sau khi thủ tiêu xong thì có thể tiếp tục quét phó bản, may mắn còn tìm được thêm trái tim sư vương, đem đi bán đấu giá nhất định kiếm được rất nhiều tiền, cái còn lại cứ đưa cho hội trưởng là được!"
Cả đám người gật gật đầu tiến hành kế hoạch, quả thật bọn họ làm theo giống như kế hoạch, mà Chu Minh thật sự chịu giao ra trái tim sư vương.
Kế hoạch cứ như vậy đạt tám mươi phần trăm, chuyện còn lại chỉ cần giết Chu Minh nữa coi như hoàn toàn hoàn thành, vừa chiếm được vật phẩm tốt vừa có thể tiếp tục quét phó bản.
Một chức nghiệp giả cấp 17 làm thế nào chống đỡ nổi cả tổ đội mười người chứ?
Ngay vào khoảnh khắc đám người của công hội Thần Đàn bao vây Chu Minh, bọn họ đã phạm phải một sai lầm lớn mà đến sau này cũng không thể sửa sai.
Đám người quá lỗ mãng và khinh thường Chu Minh đã không đề cao cảnh giác, hoàn toàn bỏ qua phòng thủ.
Chu Minh nhanh tay lấy khẩu Desert Eagle từ không gian trữ vật ra, xoay người chĩa súng về phía tên đi đầu, ngay lập tức viên đạn bay như ánh sáng xuyên qua giữa trán, máu phun ra như mưa, hai mắt trợn trắng, đứng bất động một chỗ, từ từ ngã xuống, trực tiếp bị giết ch.ết mà không hề phản ứng kịp dù chỉ một giây.
Những người còn lại chứng kiến khoảnh khắc này liền sững sờ, trừng to mắt nhìn về bảng thông báo trước mặt, đây là điều bọn họ không thể nào lường trước được trong lúc nghĩ đến việc thủ tiêu Chu Minh.
Tần Phong Lân đã tử trận
"Cái... cái quái gì thế?"
"Tên nhóc đó...?"
Chu Minh vừa hồi lại kỹ năng Viên Đạn Tử Thần, lập tức bắn tới người thứ hai, lần nữa giết ch.ết thêm một người.
Lam Chi Hạ đã tử trận
Viên Đạn Tử Thần tiếp tục tái tạo lai thời gian hồi, Chu Minh lạnh lùng bắn ch.ết người thứ ba, người thứ tư, người thứ năm cũng theo đó ch.ết.
Những bảng thông báo liên tục xuất hiện, năm người còn lại vẫn sững sờ đứng yên một chỗ, toàn thân bỗng chốc run rẩy, bọn họ dùng tay che lấy phần trán, như thể sợ rằng viên đạn sẽ bay xuyên qua đầu mình.
Nhan Kỷ Tâm đã tử trận
Từ Lộc Nam đã tử trận
Chu Nhân Văn đã tử trận
"K- Không thể nào...?"
Vừa dứt lời, Chu Minh trong nháy mắt bắn một viên đạn xuyên qua đầu, mỗi viên đạn tiếp theo đều nhắm chuẩn xác vào đầu những người còn lại, chưa đầy hai mươi giây gần như toàn bộ những người của công hội Thần Đàn đã tử trận.
Những người bị bắn ch.ết đều bốc cháy dữ dội, nhanh chóng bị thiêu thành đống tro tàn, hoàn toàn không còn chút xương cốt nào.
Lúc này chỉ còn lại duy nhất một người đang run rẩy dưới mặt đất, khuôn mặt hắn lộ ra vẻ hoảng sợ, đến nổi vũ khí trên tay cũng rơi ra ngoài.
"Làm, làm ơn tha cho ta, ta biết sai rồi... là bọn họ, bọn họ muốn giết ngươi, ta không biết gì hết, chỉ làm theo lời bọn họ thôi..."
Chu Minh liếc nhìn xuống, khuôn mặt hắn lúc này không một chút cảm xúc, lạnh lùng nói: "Ta đưa thứ các ngươi muốn, bây giờ còn muốn thủ tiêu ta sao?"
"Không, không phải như vậy...?"
Chu Minh không để hắn nói hết, lập tức bắn một phát vào đầu, tương tự như những người khác, viên đạn xuyên qua đầu hắn, máu chảy như mưa, bốc cháy rực rỡ rồi tan thanh tro bụi, toàn bộ vật phẩm ngay lập tức được chuyển vào không gian trữ vật của Chu Minh.
Nhận được bông tai che giấu (Hiếm)
Nhận được sách kỹ năng trung cấp
Nhận được tinh hạch quái vật trung cấp
Nhận được trái tim sư vương
Nhận được trường cung thợ săn (Ưu tú)
Nhận được áo giáp thợ săn (Ưu tú
Nhận được...
Một loạt vật phẩm ồ ạt đi vào không gian trữ vật, những người của công hội Thần Đàn đều có rất nhiều vật phẩm phẩm chất Ưu tú, mỗi người đều có hơn trăm lọ thuốc hồi phục khác nhau.
Hắn nghi ngờ đám người này đã giết rất nhiều người nên mới sở hữu nhiều vật phẩm như vậy, không thể nào những kẻ yếu như vậy lại có thể sở hữu những thứ đắt tiền ấy.
Mặc dù nói các công hội rất giàu, nhưng chỉ đối với những thành viên cấp cao trong công hội mới nhận được nhiều đặc quyền, còn đám người này chỉ là một đám người thuộc cấp thấp trong công hội được giao nhiệm vụ tìm kiếm trái tim sư vương.
Chu Minh nhìn vào thi thể bốc cháy của đám người, toàn bộ đều cháy thành tro bụi, như vậy chẳng có ai biết hắn đã giết hết đám người này.
Hắn xem trong không gian trữ vật của bản thân, bây giờ đã có rất nhiều vật phẩm, đem bán hết sẽ được số tiền khổng lồ.
Hắn xem qua một loạt vật phẩm thì thấy hữu dụng nhất chính là bông tai che giấu.
Chu Minh sử dụng bông tai che giấu, hắn sờ sờ lên tai, cảm giác trên tai có một thứ gì đó vừa bấm xuyên qua, bông tai màu xanh lam hình thánh giá, không thể tháo ra trừ khi hắn tự tháo gỡ.
Bông tai che giấu
Phẩm chất: Hiếm
Nhanh nhẹn +275
Thể chất +275
Che giấu toàn bộ thông tin của bản thân khỏi thuật thăm dò, chênh lệch 20 cấp không thể sử dụng thuật thăm dò.
Có tỉ lệ giúp người sử dụng hoàn toàn biến mất khi nấp ở những nơi kín đáo
Trên cấp 15 có thể sử dụng
Bây giờ đám người của công hội Thần Đàn đã bị hắn giết hết, xung quanh cũng chẳng còn ai, thi thể thì được xóa sạch sẽ rồi.
Chu Minh hướng vào chỗ cổng phó bản, không còn việc gì khác thì tiếp tục vào trong quét quái vật.
Thời thế thay đổi, con người có thể vì bất cứ chuyện gì mà giết ch.ết lẫn nhau, chỉ vì một vật phẩm mà chèn ép hết người này đến người khác, ngăn cản người khác thăng tiến sức mạnh.
Trong khi thứ nhân loại cần là thăng tiến sức mạnh để chống lại các thế lực khác đang từng ngày nhăm nhe vào thế giới của nhân loại.
Thế giới này khắc nghiệt hơn tưởng tượng, đối mặt với quái vật đã vô cùng khó khăn rồi, vậy mà ở đâu đó vẫn còn những người vì chút vật phẩm liền không ngại ra tay giết người.
Nếu vừa rồi Chu Minh không đủ mạnh, bản thân có lẽ là người nằm dưới đất chứ không phải đám người kia, dẫu sao vẫn là hắn quyết định muốn trao đổi, đám người kia vì tham lam nên phải trả giá.
Hắn lặng lẽ đi vào trong phó bản, lựa chọn độ khó cấp ác mộng, bây giờ những chuyện này đối với hắn chẳng còn đủ quan trọng nữa, tương lai sẽ còn gặp lại các tình huống tương tự, thậm chí khủng khiếp hơn.
Trước khi vào hắn gửi một tin nhắn cho Trần Yến Vân, dù sao vừa rồi cô ấy đã ra ngoài nên không thể chứng kiến cảnh tượng trong khu vực phó bản, cũng nên thông báo để cô ấy có thể quay lại tiếp tục săn giết quái vật.
Nhiều người trở nên mạnh hơn sẽ giúp nhân loại giành được phần thắng nhiều hơn, ngoài kia vẫn còn vô số người hướng tới việc giành lấy chiến thắng cho nhân tộc, vô số người có cho mình sự nhiệt huyết, mong muốn thăng cấp sức mạnh.
Chu Minh đi vào phó bản, khung cảnh quen thuộc lần nữa hiện ra, trước mặt vẫn là cánh cửa gỗ và gấu hộ vệ khu rừng cấp 15.
Cảm giác không còn hưng phấn như lần đầu đối mặt, đám người ngoài kia ít nhất cũng cấp 20 đến 25, đa số đều mạnh hơn gấu hộ vệ khu rừng, nhưng cảm giác quái vật trong phó bản mang lại nhiều áp lực hơn.
Hắn đi tiếp về phía trước, càn quét qua những con quái vật quen thuộc, chẳng mấy chốc đã đánh tới chỗ Boss.
Boss sư vương phẩm chất ác mộng cũng không tránh khỏi một đòn tất sát của Chu Minh, chỉ có thể trở thành điểm kinh nghiệm cho hắn.
【Kích sát sư vương cấp 18, kinh nghiệm +30%
Nhận được pháp bào may mắn (Phổ Thông) > pháp bào may mắn (Ưu Tú)
Nhận được sừng của sư vương
Nhận được tinh hạch quái vật trung cấp
Mọi thứ trong phó bản cấp thấp này đối với Chu Minh bây giờ quá đỗi dễ dàng, tranh thủ đánh quái nhanh một chút rồi nghỉ ngơi, nghiên cứu thêm mấy trang bị và vật phẩm nhận được từ đám người của công hội Thần Đàn.
Chu Minh đứng trầm tư một lúc, vài chục giây sau hướng tới vòng xoáy không gian, truyền tống ra bên ngoài khu vực phó bản.
Lúc này xung quanh có rất nhiều người đang tụ tập, đại đa số đều là những người ban nãy bị đuổi đi bởi công hội Thần Đàn, không biết bọn họ nhận được tin tức ở đâu liền quay lại đây.
Trần Yến Vân vừa nhìn thấy hắn bước ra liền chạy tới, nói: "Chu Minh, đám người của công hội Thần Đàn đi đâu hết rồi?"
Chu Minh nhìn qua đám người, khuôn mặt bọn họ hiện lên chút lo lắng, sau đó quay lại nhìn Trần Yến Vân.
"Vừa nãy ta trao đổi trái tim sư vương với bọn họ nên bọn họ không ở đây chiếm lĩnh phó bản một mình nữa, đều đã quay trở về."
Chu Minh cố nói lớn cho đám người xung quanh nghe thấy.
Hắn cũng biết Trần Yến Vân cố tình hỏi câu này để điều hướng đám người kia, không muốn bọn họ nhắc tới truyện này nữa.
"Ta hiểu rồi, vậy bây giờ mọi người đều có thể vào phó bản rồi đúng không?"
"Đúng vậy, ngươi và mọi người tranh thủ công lược phó bản đi!"
Trần Yến Vân đi tới chỗ cổng phó bản, thản nhiên chọn vào độ khó cấp ác mộng, nhanh chóng được truyền tống vào trong phó bản.
Đám người xung quanh chứng kiến cảm giác không còn hoảng loạn như lúc đầu, tò mò muốn biết thật sự có thể vào phó bản hay không.
"Các ngươi nhìn xem cô ấy đi vào phó bản rất tự nhiên, vậy đám người của công hội Thần Đàn đều quay về hết rồi sao?"
"Vừa nãy hắn có nói đã dùng trái tim sư vương trao đổi với công hội Thần Đàn, một chức nghiệp giả mới chuyển chức lại không tiếc dùng vật phẩm tốt như vậy để trao đổi, ta nghĩ thân phận của hắn không tầm thường đâu."
"Đúng vậy, còn nghĩ tại sao cấp thấp như thế lại có thể công lược phó bản cấp ác mộng, đám người của công hội Thần Đàn chắc hẳn biết gì đó nên mới nhân nhượng rời đi."
"Được rồi được rồi, dù sao hắn cũng không có ý xấu, lại cho phép chúng ta vào công lược phó bản như bình thường, cứ tin tưởng hắn đi."
Đám người từ từ tiến lại gần cổng phó bản, nhưng chưa tiến vào, chỉ đứng loanh quanh ở đó.
Chu Minh chậm rãi đi tới trước mặt bọn họ, trong đó có vài người trước khi rời khỏi khu vực phó bản đã khuyên ngăn hắn vài lời, xem như không hại hắn hay bỏ rơi lại một mình.
"Mấy người các ngươi có thể vào trước, yên tâm, đám người của công hội Thần Đàn đều quay về rồi."
"Cảm ơn ngươi, vừa nãy ta nghe Trần tiểu thư nói qua nên mới dám quay lại đây, ngươi dùng vật phẩm tốt như trái tim sư vương trao đổi với bọn họ còn cho phép chúng ta vào, thật sự ổn chứ?"
"Không sao, ta cũng không thể vào liên tục, để các ngươi công lược phó bản rồi thăng cấp, về sau còn giúp nhân tộc chống lại quái vật."
"A? Được, lần nữa cảm ơn ngươi!"
Nói xong bọn họ đi vào phó bản trước sự kinh ngạc của đám người xung quanh.
Sau đó Chu Minh quay lại chỗ cũ ngồi tựa lưng vào tảng đá, đám người liếc nhìn hắn một chút rồi trạng thái đâu lại vào đấy, tự nhiên như thể chưa từng xảy ra chuyện gì.
Một người không thể lấy lòng tin thì nhiều người cùng làm sẽ lấy được thôi, mọi người rất nhanh đã lấy lại tinh thần như ban đầu, dù sao Chu Minh cũng chỉ muốn bọn họ thăng cấp bình thường.
Suy cho cùng tất cả đều là người của Đế Quốc Thần Việt, không giúp nhau được thì dĩ nhiên đừng làm hại nhau, bên ngoài nguy hiểm trùng trùng, không thể vì chút tư lợi mà hại đến người mình.
Chu Minh lẳng lặng nhìn bọn họ, có một thứ gì đó quen thuộc hiện ra trước mắt hắn, như thể đã từng thấy qua khung cảnh này một lần rồi, nhưng không thể nhớ chính xác.