Chương 59: Làm quen trước khi vào học viện

Tại bãi đất trống, Chu Minh đứng cùng bốn người mạnh nhất kỳ thi toàn quốc.


Trần Yến Vân từ lúc nào đã không còn chạy tới bên cạnh hắn để bắt chuyện, giờ phút này giống như đã trở thành một con người mới, những biểu hiện yếu đuối trước đó đều không lặp lại, chỉ lạnh lùng nhìn hắn rồi cười nhạt mà thôi.


Chu Minh cũng cười nhạt nhìn cô, chỉ mới tám ngày kể từ khi chuyển chức, mỗi người đều trở thành con người mới hết rồi, nhiệt huyết cùng quyết tâm bây giờ chỉ hướng tới sức mạnh tuyệt đối, trong cái thế giới đầy rẫy nguy hiểm này không có chỗ cho những kẻ yếu đuối xem trọng tình cảm.


Lúc này Nguyễn Chí Thành đưa tay ra chào hỏi.
"Giới thiệu chút, ta là Nguyễn Chí Thành, đồng hạng ba toàn quốc, vừa rồi nhận được lời mời gia nhập học viện Thành Đô, chắc hẳn các ngươi cũng tương tự như ta nhỉ?"


Châu Kỳ Chấn thân hình vạm vỡ, đôi chân mày đặc biệt cong vút lên chính là điểm đặc trưng nhất của hắn, hắn đưa tay bắt lấy tay của Nguyễn Chí Thành.
"Rất hân hạnh được gặp mặt, ta là Châu Kỳ Chấn, đạt hạng tư toàn quốc, về sau hãy giúp đỡ nhau trong học viện Thành Đô!"


"Được, đồng học."
Bọn họ nhìn qua phía ba người còn lại, gương mặt họ lạnh lùng, dường như rất kiệm lời.


available on google playdownload on app store


Nguyễn Chí Thành vẫn tiếp tục đưa tay về phía bọn họ chào hỏi, dù sao sau này đều học chung một học viện, sẽ còn gặp gỡ nhau rất nhiều lần, bây giờ làm quen trước vào học viện cũng không cảm thấy lạc lõng.


Trần Yến Vân đưa tay ra bắt tay hắn, lạnh nhạt nói: "Ta là Trần Yến Vân đồng hạng ba với ngươi, rất hân hạnh được làm quen."
"Thì ra cô là người đồng hạng ba với ta à? Về sau trở thành đồng học nên hãy giúp đỡ nhau nhé."


Trần Yến Vân gật đầu một cái, sau đó bắt tay chào hỏi với Châu Kỳ Chấn.
Cả ba người đã chào hỏi nhau rồi, chỉ còn lại Chu Minh và Hàn Uyển Nhi là chưa chào hỏi, chẳng qua giữa bọn họ dường như có chút thân thuộc nào đó, từ nãy giờ cứ liên tục nhìn nhau không rời mắt.


Trong ánh mắt của bọn họ không giống như đang thể hiện tình cảm hay cố gắng làm quen với nhau, mà giống như kẻ thù đang nhìn nhau vậy.
Đến ngay cả hai người bọn họ cũng không biết tại sao lại sinh ra cảm giác như vậy, nhưng rất nhanh bọn họ đã lấy lại bình tĩnh.


Chu Minh đột nhiên đưa tay ra chào hỏi: "Ta là Chu Minh, chúng ta đã từng gặp nhau trước đây bao giờ chưa?"


Hàn Uyển Nhi bắt tay hắn, thẳng thắn nói: "Ta là Hàn Uyển Nhi, ta không nhớ đã từng gặp ngươi trước đây, chỉ là cảm giác mà ngươi mang lại khiến ta vô cùng khó chịu, hi vọng sau này chúng ta ít gặp mặt nhau, ta sợ rằng nếu gặp mặt quá nhiều sẽ xảy ra chuyện mất!"


Chu Minh cười nhạt không đáp lại lời nào, dường như hắn cũng hi vọng giống như cô ấy, tốt nhất cả hai không nên chạm mặt nhau.
Ba người bên cạnh bất ngờ trước lời nói thẳng thắn của Hàn Uyển Nhi, cả hai người bọn họ chỉ mới gặp nhau lần đầu, chưa gì đã nảy sinh ác cảm rồi sao?


Nguyễn Chí Thành rất cởi mở, hắn nhanh chóng xua tan bầu không khí ngột ngạt, nói: "Được rồi được rồi, ta không biết giữa hai ngươi có chuyện gì, chẳng qua sau này đều trở thành đồng học, không nên gây gổ như vậy làm gì, nên giúp đỡ nhau mới đúng."


Châu Kỳ Chấn và Trần Yến Vân bên cạnh cũng khuyên ngăn bọn họ.
"Không sai, chúng ta nên giúp đỡ nhau, cùng nhau phát triển, không nên có những ác cảm như vậy."


"Chu Minh ngươi đừng để tâm quá, chắc hẳn có hiểu lầm nào đó thôi, về sau chúng ta đều học cùng một học viện, không tránh khỏi việc gặp mặt nhau đâu, thậm chí còn trở thành một nhóm đấy."


Chu Minh vẫn giữ im lặng, mặt khác những chuyện này đối với hắn không quan trọng, hắn đang nghĩ đến những điều cần làm trong học viện, dù sao với số điểm học phần khổng lồ hắn nhận được, sau khi vào học viện rất nhiều chỗ cần dùng đến, nên nghĩ cách thăng cấp nhanh hơn.


Hàn Uyển Nhi cũng chẳng để tâm, dù sao thì đó chỉ là chút cảm giác kỳ lạ khi cả hai gặp mặt, chưa thể nói rõ điều gì, nhưng nên cách xa thì vẫn nên cách xa.
Lúc này bọn họ chào hỏi với nhau một chút, xem như tất cả đều biết tên và thành tích của nhau rồi.


Vừa hay mấy lời chế giễu Hàn Uyển Nhi truyền tời, khiến cho đám người rất bức xúc, lập tức muốn xông tới.
Chẳng qua mấy kẻ chế giễu đều bị trục xuất khỏi Đế Quốc Thần Việt, tiền đồ sau này thật sự tự mình đem vứt hết rồi.


"Ngươi không cần để ý đến mấy lời nói đó, cứ tiếp tục nỗ lực thôi, hi vọng chúng ta có thể giúp đỡ nhau trong học viện." Nguyễn Chí Thành cười nói với Hàn Uyển Nhi.


"Đúng vậy, bọn họ ghen ghét với ngươi thôi, đến cả ta cũng phải ghen tị trước sự nỗ lực của ngươi, nói ra tuy hơi xấu hổ nhưng thật sự là như vậy." Châu Kỳ Chấn ngại ngùng nói ra.


"Cùng là phụ nữ với nhau lại chê trách nhau như vậy thật sự quá mất mặt, bị trục xuất khỏi Đế Quốc Thần Việt cũng xứng đáng thôi." Trần Yến Vân tuy lạnh lùng vẫn khó chịu trước những lời chê trách và chế giễu của đám người kia.


Hàn Uyển Nhi nãy giờ luôn lạnh lùng bỗng nở một nụ cười với ba người bọn họ, mấy lời nói chế giễu đó cô đã nghe qua vô số lần rồi, sớm đã không còn quan tấm tới.
"Cảm ơn mọi người, ta không sao đâu, bọn họ chẳng thể làm gì khác ngoài chế giễu."


"Được rồi, trước mắt chúng ta kết bạn với nhau đi, sau khi vào học viện có thể tùy lúc liên lạc với nhau, thời gian khởi động truyền tống trận cũng bắt đầu rồi."
"Được."


Cả năm người đều trao đổi thông tin cũng như kết bạn với nhau, đương nhiên Chu Minh cũng kết bạn với Hàn Uyển Nhi, bọn họ không phải những đứa trẻ, chút chuyện ác cảm đó chẳng là cái thá gì cả.
Lúc này giọng nói uy nghiêm tiếp tục vang vọng bên tai.


"Toàn bộ thí sinh nhận được thông báo mời gia nhập học viện khi quay về hãy chuẩn bị hành trang để di chuyển đến học viện, từ bây giờ đến hết tuần sau sẽ tiến hành đăng ký nhập học chính thức cũng như cho các ngươi lựa chọn ký túc xá, đến học viện điểm học phần cũng sẽ được gửi vào tài khoản của các ngươi."


"Những thí sinh không nhận được thông báo hãy làm như những gì chúng ta vừa nói, đăng ký trực tuyến qua các học viện tầm trung, hoặc lựa chọn học viện phù hợp nhất, có khả năng được nhận nhất, càng đăng ký sớm càng có thể sử dụng tài nguyên của học viện, bất kỳ học viện nào cũng sẽ có tài nguyên nên đừng quan tâm đó là tầm trung hay cao cấp."


"Nhắc nhở trước, lần này đến học viện các ngươi sẽ không có nhiều thời gian để quay về gặp gia đình, chào tạm biết trước rồi nhanh chóng khởi hành, sớm ngày thăng cấp."


"Lúc này các thí sinh thuộc chức nghiệp sinh hoạt và phụ trợ cũng đều hoàn thành xong kỳ thi toàn quốc rồi, bọn họ sẽ được truyền tống quay về cùng lúc với các ngươi."


"Bây giờ truyền tống trận sẽ được mở ra, toàn bộ thí sinh có mặt giữ vững tinh thần để quay về địa điểm ban đầu, ngay khi chuẩn bị hành trang xong có thể đến trường học và nhờ hiệu trưởng hướng dẫn di chuyển đến địa điểm của học viện."


Ngay khi giọng nói uy nghiêm dừng lại, bên dưới chân đám thí sinh đều xuất hiện vòng sáng hoa văn, trong nháy mắt cột ánh sáng từ bên dưới phóng thẳng lên trời, toàn bộ thí sinh đều nhắm mắt lại, cảm nhận được rung chấn xung quanh.


Chu Minh và bốn thí sinh dẫn đần bảng xếp hạng không quá bất ngờ, bọn họ bình thản cảm nhận không gian truyền tống trận.
Chẳng mấy chốc âm thanh rung chấn biến mất, toàn bộ thí sinh của các trường đều được truyền tống trở về.
.....


Hiệu trưởng Trương Thành đứng phía trên quãng trường ngóng chờ học sinh của hắn quay về.
Vào thời khắc này, giữa quãng trường lớn xuất hiện vòng sáng rực rỡ, vô số cột ánh sáng phóng thẳng lên bầu trời, vài giây sau cột ánh sáng biến mất, những học sinh dần dần hiện ra trước mắt.


Ngay lập tức Trương Thành chạy tới chỗ Chu Minh và Trần Yến Vân, tâm trạng vô cùng phấn khích.
"Ha ha, tốt, tốt lắm, hai ngươi đã làm cực kỳ tốt, một người đạt được trạng nguyên toàn quốc, một người đạt hạng ba, thật sự không tệ."
"Cảm ơn hiệu trưởng Trương đã khen."


"Đây chẳng phải lời khen ngợi gì, các ngươi đều thể hiện quá xuất sắc, rất xứng đáng với danh hiệu đó, hi vọng sau này các ngươi có thể tiếp tục nỗ lực như ngày hôm nay và tiến tới một vị trí cao hơn."


"Tuy ta không thể giúp gì cho các ngươi trong tương lai, chỉ có thể cầu nguyện, nhưng ta tin chắc các ngươi sẽ làm tốt mọi chuyện dù không có ai bên cạnh."
Trương Thành không giấu nổi cảm xúc, tâm trạng phấn khích đến nỗi khuôn mặt đỏ bừng lên.


Hắn bỗng quay sang nhìn mấy học sinh còn lại, tâm trạng của bọn họ vừa vui, vừa buồn, vừa xen lẫn thất vọng.
"Các ngươi đều làm rất tốt rồi, không bị loại ngay từ vòng đầu thật sự rất may mắn, khi vào học viện cứ tiếp tục nỗ lực hơn là được."


"Không cần thiết phải là học viện cao cấp, trung cấp hay sơ cấp cũng có tài nguyên cho các ngươi thăng cấp, đừng vội nản lòng mà hãy nỗ lực hết sức!"
Đám học sinh bên dưới gật gật đầu, tâm trạng trở nên tốt hơn một chút so với lúc nãy.


Trương Thành nói những điều cần nói rồi, về sau đều phụ thuộc vào chính bọn họ, trước mắt nên để đám học sinh nghỉ ngơi để chuẩn bị khởi hành đến học viện.


"Được rồi, các ngươi đều quay về nhà chuẩn bị hành trang, vật dụng cần thiết đều mang theo, còn những thứ khác không cần mang theo đâu, đến học viện cũng chẳng có chỗ dùng tới, các ngươi chỉ có chiến đấu với quái vật và thăng cấp thôi."


"Đều quay về đi, các ngươi có thể đến đây bất kỳ lúc nào để tìm ta, sau đó ta sẽ mở ra truyền tống trận đặc biệt để đưa các ngươi đến học viện đã gia nhập."


Nói xong hắn nhìn qua Chu Minh, người mà hắn đã từng nảy sinh ác cảm, bây giờ lại đứng trước mặt hắn với tư cách trạng nguyên, hắn cũng không biết nói gì với Chu Minh, chỉ vỗ vai một cái.
"Ngươi... không có gì đâu, quay về đi, có gì không hiểu cứ hỏi ta."
Chu Minh gật đầu: "Vâng, chào hiệu trưởng Trương."


Trần Yến Vân nói một câu rồi nhanh chóng di chuyển: "Ta cũng quay về đây, chào hiệu trưởng Trương."
Ngay sau đó toàn bộ học sinh đều quay về nhà, kể từ khoảnh khắc này bọn họ sẽ viết tiếp truyền kỳ của mình mà không cần đến sự giúp đỡ của Trương Thành nữa.


Trương Thành trở thành hiệu trưởng nhiều năm, từ sớm đã nhìn qua không ít học sinh trưởng thành, bây giờ ngược lại có chút tiếc nuối khi nhìn bọn họ chuẩn bị lên đường để đến một nơi xa lạ.


Nhưng cũng không thể làm gì khác, bản thân hắn từng đối diện với ác quỷ, biết rõ sức mạnh của chúng cũng như khó lòng thoát khỏi nỗi ám ảnh, bây giờ nhìn lại cảm thấy có chút hổ thẹn.


Một kẻ yếu đuối làm sao có tư cách hỗ trợ người khác trên con đường phát triển, những gì cần làm chỉ là nói những lời vô nghĩa mang tính chất khích lệ mà thôi.


Chẳng qua là, kể từ giờ Trương Thành đã có một suy nghĩ khác, nói không chừng trên con đường phát triển của bọn họ, hắn có thể giúp được điều gì đó, dù chỉ một chút thôi cũng được, hắn không muốn làm người giảng dạy yếu đuối.


Nhìn bọn họ đều rời đi, chốc nữa lại truyền tống tới học viện, sau này sẽ không còn sự giúp đỡ của bản thân nữa.






Truyện liên quan

Toàn Dân Lãnh Chúa: Ta Chế Tạo Thần Thoại Thiên Đình!

Toàn Dân Lãnh Chúa: Ta Chế Tạo Thần Thoại Thiên Đình!

Bàn Đầu Ngư Phát Đại Tài458 chươngTạm ngưng

11.8 k lượt xem

Toàn Dân Ma Pháp: Ma Pháp Của Ta Đến Từ Fairy Tail

Toàn Dân Ma Pháp: Ma Pháp Của Ta Đến Từ Fairy Tail

Ngã Tưởng Bạo Phú A288 chươngTạm ngưng

11.5 k lượt xem

Toàn Dân Chuyển Chức: Đồng Giá Triệu Hoán ? Ta Nghịch Chuyển Nhân Quả

Toàn Dân Chuyển Chức: Đồng Giá Triệu Hoán ? Ta Nghịch Chuyển Nhân Quả

Miên Dã Mộc Ưu Kỷ287 chươngTạm ngưng

18 k lượt xem

Chế Tạo Tu Tiên Đại Học, Mở Ra Toàn Dân Tu Tiên Thời Đại

Chế Tạo Tu Tiên Đại Học, Mở Ra Toàn Dân Tu Tiên Thời Đại

Khốc Khốc Chanh Tử310 chươngTạm ngưng

34.6 k lượt xem

Toàn Dân Ngự Thú Cầu Sinh: Ta Có Thể Nhìn Đến Ẩn Tàng Tin Tức

Toàn Dân Ngự Thú Cầu Sinh: Ta Có Thể Nhìn Đến Ẩn Tàng Tin Tức

Toan Lạt Ngư Hoàn Phấn270 chươngFull

8 k lượt xem

Toàn Dân Cầu Sinh: Mỗi Ngày Một Cái Ngẫu Nhiên Đại Bảo Bối

Toàn Dân Cầu Sinh: Mỗi Ngày Một Cái Ngẫu Nhiên Đại Bảo Bối

Ái Cật Hương Thái Bất Yếu Thông120 chươngTạm ngưng

4.8 k lượt xem

Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Là Duy Nhất Ngự Linh Sư

Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Là Duy Nhất Ngự Linh Sư

Khai Tâm Chanh Tử196 chươngFull

8.1 k lượt xem

Toàn Dân Thức Tỉnh: Ta, Sharingan! Là Rác Rưởi?

Toàn Dân Thức Tỉnh: Ta, Sharingan! Là Rác Rưởi?

Thang Lao Phạn212 chươngFull

24.2 k lượt xem

Toàn Dân Bắt Chước: Ta Có Vô Số Thiên Phú

Toàn Dân Bắt Chước: Ta Có Vô Số Thiên Phú

Đạo Tại Bất Khả Minh424 chươngFull

14.3 k lượt xem

Toàn Dân Hôn Phối: Tốt Nghiệp Phát Lão Bà, Chơi Hỏng Long Nương

Toàn Dân Hôn Phối: Tốt Nghiệp Phát Lão Bà, Chơi Hỏng Long Nương

Lục Nhãn Phi Ngư617 chươngTạm ngưng

21.7 k lượt xem

Toàn Dân Lĩnh Chủ: Bắt Đầu Một Viên Thế Giới Thụ

Toàn Dân Lĩnh Chủ: Bắt Đầu Một Viên Thế Giới Thụ

Chân Thực Huyễn Tưởng146 chươngTạm ngưng

6.9 k lượt xem

Toàn Dân Chuyển Chức: Song Chức Nghiệp Giả Cực Kỳ Yếu Ớt?

Toàn Dân Chuyển Chức: Song Chức Nghiệp Giả Cực Kỳ Yếu Ớt?

Huyễn Vũ Ánh Hải712 chươngTạm ngưng

22.7 k lượt xem