Chương 62: Ký túc xá và nhà ăn của học viện

Hiện tại, 20 giờ 45 phút.
Lưu Đức Chính hướng dẫn Chu Minh và Trần Yến Vân lựa chọn ký túc xá trước, bọn họ vẫn đang băn khoăn chưa biết nên chọn loại ký túc xá nào cho hợp lý.


"Thời gian lúc này cũng tối rồi nên các ngươi nhanh đưa ra lựa chọn một chút, sau khi dẫn các ngươi đến nhận phòng ký túc xá ta sẽ đưa các ngươi đến nhà ăn của học viện."


"Dù sao sáng sớm ngày mai các ngươi cũng phải ăn sáng rồi mới đến giảng đường gặp gỡ giảng viên, ta cũng không cần chờ các ngươi vào buổi sáng, ai cũng bận rộn đi làm nhiệm vụ nên sẽ không có nhiều thời gian đâu."


"Tuy rằng các ngươi có thể xem bản đồ ba chiều hiện lên vị trí của từng toà nhà trong học viện, nhưng rất khó để di chuyển và tìm kiếm, vì cứ cách một khoảng thời gian toàn bộ các toà cao tầng xung quanh quảng trường sẽ thay đổi."


Chu Minh và Trần Yến Vân không quá bất ngờ trước lời này, bọn họ đã nghe qua về điều đặc biệt trong học viện Thành Đô, việc thay đổi cấu trúc của các toà nhà diễn ra thường xuyên nhằm che giấu và bảo vệ tài nguyên khỏi kẻ gian.


Mặc dù tỉ lệ kẻ gian vào được vô cùng thấp, tuy nhiên bọn họ vẫn rất cẩn trọng đề phòng vạn nhất xảy ra, tốt hơn hết nên thận trọng với mọi chuyện, chỉ một sai lầm nhỏ thôi sẽ ảnh hưởng rất lớn đến học viện.


available on google playdownload on app store


Lưu Đức Chính chỉ trỏ liên tục về các hướng xung quanh, tiếp tục nói: "Sở dĩ ta muốn dẫn các ngươi đi đến nhà ăn vì hiện tại bản đồ ba chiều chưa được cập nhật, mới lúc sáng cấu trúc của học viện đã thay đổi nên cần một khoảng thời gian để bản đồ ba chiều có thể đối chiếu lại."


"Đương nhiên vấn đề quan trọng vẫn phụ thuộc vào các ngươi có thể nhìn được và di chuyển theo hình chiếu ba chiều hay không."
"Được rồi, nói nãy giờ cũng nhiều rồi, các ngươi nhanh chọn loại ký túc xá đi rồi đến nhà ăn với ta."


Chu Minh gật đầu, nãy giờ hắn nghe Lưu Đức Chính giới thiệu cũng như giải thích một số thứ trong học viện, trong khoảng thời gian đó đã có quyết định rồi.


Với số điểm học phần cực kỳ lớn vừa nhận được thì không lý do gì không chọn ký túc xá đơn cả, dù sao thì hắn cũng thích ở một mình hơn, không thích bị làm phiền trong lúc tập trung hay nghỉ ngơi.


Hơn nữa, như lời Lưu Đức Chính nói thì học viên có thể nhận nhiệm vụ, chắc hẳn nhiệm vụ sẽ cho bọn họ điểm học phần, nên có thể yên tâm chọn ký túc xá đơn.
Chu Minh đứng ra phía trước, nói: "Ta muốn ký túc xá đơn."


Lưu Đức Chính kinh ngạc nhìn hắn, khó hiểu đáp: "Ngươi thật sự muốn chọn ký túc xá đơn sao? Như ban nãy ta có nói qua, ký túc xá đơn cần 10,000 điểm học phần mỗi tháng, ngươi nghĩ điểm học phần kiếm dễ lắm à?"


Chu Minh nghiêng đầu, nói: "Chẳng phải vẫn có nhiệm vụ cho học viện chúng ta sao? Hơn nữa, ta có đủ điểm học phần nên ngươi không cần lo lắng!"


Lưu Đức Chính bỗng thở dài một hơi, vài giây sau nói: "Ta hiểu rồi, đây là quyết định của ngươi, nhưng cũng nói trước, điểm học phần không dễ kiếm đâu, mấy nhiệm vụ cơ bản các ngươi có thể nhận, chỉ là điểm học phần mỗi nhiệm vụ cực kỳ ít ỏi."


Chu Minh rất kiên định với quyết định của mình, thẳng thắn nói: "Cảm ơn ngươi đã giải thích, cứ cho ta vào ký túc xá đơn đi."
Lưu Đức Chính không còn cách nào khác ngoài nghe theo, chuyện của người khác không liên quan đến hắn.


"Được, ta sẽ sắp xếp cho ngươi một ký túc xá đơn, còn cô thì sao, chọn được loại ký túc xá nào chưa?"
Trần Yến Vân có điểm học phần gần trăm ngàn, muốn thuê ký túc xá đơn đương nhiên dư sức, chẳng qua cô vẫn muốn sống bên cạnh con người.


Mặc dù nói bản thân cô lạnh lùng hơn trước, nhưng để thật sự sống ở nơi không có con người bên cạnh rất khó, đặc biệt là sống một mình, cảm giác cô đơn cùng giết chóc quái vật điên cuồng sẽ từng ngày giết ch.ết cô, cần có ai đó bên cạnh kiềm hãm lại.


Trần Yến Vân gật đầu nhìn Lưu Đức Chính, nói: "Ta chọn ký túc xá đôi, chỉ là có thể cho ta biết ký túc xá đôi này nữ ở chung với nữ, nam ở chung với nam đúng không?"


Lưu Đức Chính lập tức gật đầu, đáp, "Đương nhiên rồi, ngươi sẽ được phân đến ký túc xá đôi đang có một người ở, mỗi tháng mỗi người chỉ cần một 3,750 điểm học phần."


"Các ngươi đều chắc chắn quyết định ký túc xá rồi đúng chứ, không được thay đổi sau một tháng đâu đấy nhé? Nếu đồng ý thì đi theo ta, ta sẽ dẫn các ngươi đi làm thủ tục nhận phòng."
Chu Minh và Trần Yến Vân gật đầu: "Được."


Bọn họ đi tới chỗ phòng kiểm tr.a ký túc xá, ở nơi này có một người thu thập thông tin của học viên sử dụng phòng ký túc xá.
Hai người bọn họ được kiểm tr.a xong liền nhận được thẻ phòng, thẻ phòng vuông góc giống như được làm từ cùng một loại vật liệu với mấy cột đá tại khu giao dịch.


Lưu Đức Chính dẫn Chu Minh đến nhận phòng trước, Trần Yến Vân cũng đi theo để xem bên trong phòng ký túc xá đơn có ổn không.
Ngay khi đi lên tầng năm của một toà nhà bằng thang máy, Lưu Đức Chính cùng Chu Minh và Trần Yến Vân đứng trước một phòng có số 49 trùng với thẻ phòng.


"Ngươi cho thẻ phòng lên đó là được, nhất định phải giữ thẻ phòng cẩn thận, một khi làm mất ngươi phải đền bù tiền chế tạo ra thẻ phòng này, số tiền lên đến mấy trăm triệu một cái, tốt nhất nên cất vào không gian trữ vật."


Chu Minh gật đầu hiểu ý rồi cầm thẻ đặt thẻ phòng vào khe hở trên cửa, ngay lập tức tiếng chuông mở cửa kêu lên một lần, sau đó cánh cửa liền mở ra.


Bên trong phòng ký túc xá cực kỳ sạch sẽ, thom tho, mọi thứ đều được sắp xếp gọn gàng ngăn nắp, không gian cũng tương đối rộng rãi và thoải mái, thật sự rất phù hợp với giá 3,000 điểm học phần.


Ngay khi xem qua một lượt phòng ký túc xá, cả ba người tiếp tục đi xuống tầng dưới và hướng đến một toà nhà khác, bọn họ đi tới phòng ký túc xá đôi của Trần Yến Vân.


Lúc này Trần Yến Vân dùng thẻ phòng làm điều tương tự Chu Minh, tiếng chuông mở cửa nhanh chóng vang lên, bọn họ vừa tiến vào liền kinh ngạc, không phải vì không gian tương đối rộng lớn và sạch sẽ, mà bởi vì có người đang ngồi trên ghế sô pha với vẻ mặt phấn khích.


"Hàn Uyển Nhi?" Trần Yến Vân lập tức nhận ra cô ấy.
Lưu Đức Chính ở bên cạnh khó hiểu hỏi: Ngươi biết Hàn Uyển Nhi sao? Cô ấy là người đạt hạng hai trong kỳ thi toàn quốc đấy?"


Trần Yến Vân nghiêng đầu nhìn hắn, đáp: "Đương nhiên ta biết, chúng ta cùng khoá thi với nhau nên đã gặp nhau rồi, may mà gặp được cô ấy, bằng không phải làm quen với người khác."


"Đúng rồi nhỉ, ta quên mất chuyện các ngươi vừa mới chuyển chức và tham gia kỳ thi." Lưu Đức Chính vừa nhớ lại, bình thường hắn rất hay quên.
Lúc này Hàn Uyển Nhi đi ra gặp mặt Trần Yến Vân.
"Trần Yến Vân à? Sao cô biết ta ở đây mà tới?"


Trần Yến Vân nở một nụ cười, đáp: "Ta được sắp xếp đến phòng này, cũng may chung phòng với cô, không cần phải làm quen với người khác."
"Vậy cũng trùng hợp quá rồi, nhưng tên này đi theo ngươi làm gì thế?" Hàn Uyển Nhi liếc nhìn Chu Minh một cái.


Trần Yến Vân nhìn qua Chu Minh, nói: "Chúng ta ghé qua xem phòng trước, sau đó dự định đi ăn cùng nhau nên hắn mới đi theo."
"Đúng rồi, ngươi đã ăn gì chưa, cùng chúng ta đến nhà ăn của học viện đi."


Hàn Uyển Nhi có chút băn khoăn, chỉ là bây giờ thật sự hơi đói, suốt cả ngày vận động quá nhiều nên rất dễ đói.
"Được, ta cũng đói và cần biết vị trí của nhà ăn."


Lưu Đức Chính nhìn bọn họ, cười cười nói: "Vậy thì tốt quá rồi, các ngươi theo ta đến nhà ăn đi, đều hướng dẫn cùng một lượt cho dễ."
"Vậy phiền ngươi dẫn đường."


Mặc kệ Chu Minh đang đứng đây, bọn họ vẫn chẳng hề mảy may quan tâm tới, như thể hắn đã trở nên vô hình trước mắt bọn họ.


Lưu Đức Chính cùng ba người bọn họ chuyển hướng đi đến nhà ăn của học viện, nhà ăn của học viện nằm ở toà nhà thứ hai bên phải, đây là toà nhà duy nhất không bị thay đổi cấu trúc.


Cả đám người di chuyển đến nhà ăn, giờ này tuy đã tối nhưng vẫn còn rất nhiều người đang đến ăn, trên thân thể bọn họ ai nấy đều xuất hiện các vết bẩn, dường như mới hoàn thành nhiệm vụ và quay lại học viện.


Lưu Đức Chính tìm một bàn trống rồi cùng ba người bọn họ ngồi xuống, bên trên mặt bàn xuất hiện một bảng thực đơn.
Lưu Đức Chính chọn một món rồi đưa cho Hàn Uyển Nhi đang ngồi bên cạnh.


"Các ngươi muốn ăn món nào thì ấn mạnh một ngón tay vào đó, yêu cầu sẽ được gửi tới phòng bếp và các đầu bếp sẽ nấu ngay lập tức, dĩ nhiên muốn ăn thì phải trả tiền, chính là điểm học phần của các ngươi."


Hàn Uyển Nhi nghe xong nuốt một ngụm nước bọt, bản thân cô có điểm học phần vô cùng nhiều nhưng vẫn cần tiết kiệm, bây giờ nghe nói ăn cũng cần trả bằng điểm học phần khiến cô hơi băn khoăn một chút.
Lưu Đức Chính vội giải thích khi thấy vẻ mặt tiếc nuối hiện rõ trên khuôn mặt của Hàn Uyển Nhi.


"Ngươi yên tâm, thức ăn ở đây không làm ngươi thất vọng đâu, hoàn toàn xứng đáng để chi trả bằng điểm học phần."


"Mỗi món ăn đều có hàm lượng dinh dưỡng cực kỳ cao, nếu ngươi mệt mỏi chỉ cần ăn một món bất kỳ trong thực đơn liền hồi phục lại một phần thể chất lẫn tinh thần, giúp ngươi tỉnh táo."


"Hơn nữa, nếu may mắn ngươi còn được tăng một vài điểm chỉ số thuộc tính, tất nhiên hiệu quả này chỉ xuất hiện một lần thôi."


Hàn Uyển Nhi cắn răng chọn một món bên trên thực đơn, giá của mỗi món dao động từ 500 đến 5,000 điểm học phần, càng nhiều điểm học phần món ăn càng ngon và đầy chất dinh dưỡng.


Tiếp theo Trần Yến Vân cũng chọn lấy một món ăn quen thuộc với giá cả tương đối thấp, dù sao vẫn đang trong thời gian tìm hiểu nên chưa cần phải ăn những món đắt giá, hơn nữa ai biết được có thật sự nhận được điểm chỉ số thuộc tính hay không.


Ngay khi cô chọn xong liền tới lượt Chu Minh, hắn nhìn qua bảng thực đơn, hàng trăm món thoả sức cho hắn lựa chọn với giá cả phải chăng.
Sườn xào chua ngọt, cơm chiên trứng, cơm gà biến dị, canh cá hồi,...


Chu Minh chưa từng ăn qua những món nào ngoài cơm chiên trứng, bữa ăn thường ngày của hắn chỉ có cơm trắng cùng với trứng và canh rau đơn sơ.


Bây giờ nhìn những món đặc sắc này thật sự khiến hắn không hiểu những năm qua đã sống một cuộc sống như thế nào, có lẽ vì sự mất mát khiến hắn dần mất đi hương vị nên cũng không mặn mòi trước những món này lắm.


Rốt cuộc hắn vẫn chọn cơm chiên trứng quen thuộc với giá 800 điểm học phần, gần thấp nhất trong toàn bộ món ăn trên thực đơn.


Chưa đầy năm phút sau toàn bộ bốn món ăn bọn họ gọi đều được một người máy kim loại màu bạc đưa tới, mùi hương toả ra từ các món ăn nhanh chóng xông thẳng vào khoang mũi, đánh thức vị giác của đám người.


Chu Minh không khỏi kinh ngạc khi nhìn vào món cơm chiên trứng, tưởng chừng như rất đơn sơ nhưng lại vô cùng đặc sắc.






Truyện liên quan

Toàn Dân Lãnh Chúa: Ta Chế Tạo Thần Thoại Thiên Đình!

Toàn Dân Lãnh Chúa: Ta Chế Tạo Thần Thoại Thiên Đình!

Bàn Đầu Ngư Phát Đại Tài458 chươngTạm ngưng

11.8 k lượt xem

Toàn Dân Ma Pháp: Ma Pháp Của Ta Đến Từ Fairy Tail

Toàn Dân Ma Pháp: Ma Pháp Của Ta Đến Từ Fairy Tail

Ngã Tưởng Bạo Phú A288 chươngTạm ngưng

11.5 k lượt xem

Toàn Dân Chuyển Chức: Đồng Giá Triệu Hoán ? Ta Nghịch Chuyển Nhân Quả

Toàn Dân Chuyển Chức: Đồng Giá Triệu Hoán ? Ta Nghịch Chuyển Nhân Quả

Miên Dã Mộc Ưu Kỷ287 chươngTạm ngưng

18 k lượt xem

Chế Tạo Tu Tiên Đại Học, Mở Ra Toàn Dân Tu Tiên Thời Đại

Chế Tạo Tu Tiên Đại Học, Mở Ra Toàn Dân Tu Tiên Thời Đại

Khốc Khốc Chanh Tử310 chươngTạm ngưng

34.6 k lượt xem

Toàn Dân Ngự Thú Cầu Sinh: Ta Có Thể Nhìn Đến Ẩn Tàng Tin Tức

Toàn Dân Ngự Thú Cầu Sinh: Ta Có Thể Nhìn Đến Ẩn Tàng Tin Tức

Toan Lạt Ngư Hoàn Phấn270 chươngFull

8 k lượt xem

Toàn Dân Cầu Sinh: Mỗi Ngày Một Cái Ngẫu Nhiên Đại Bảo Bối

Toàn Dân Cầu Sinh: Mỗi Ngày Một Cái Ngẫu Nhiên Đại Bảo Bối

Ái Cật Hương Thái Bất Yếu Thông120 chươngTạm ngưng

4.8 k lượt xem

Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Là Duy Nhất Ngự Linh Sư

Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Là Duy Nhất Ngự Linh Sư

Khai Tâm Chanh Tử196 chươngFull

8.1 k lượt xem

Toàn Dân Thức Tỉnh: Ta, Sharingan! Là Rác Rưởi?

Toàn Dân Thức Tỉnh: Ta, Sharingan! Là Rác Rưởi?

Thang Lao Phạn212 chươngFull

24.2 k lượt xem

Toàn Dân Bắt Chước: Ta Có Vô Số Thiên Phú

Toàn Dân Bắt Chước: Ta Có Vô Số Thiên Phú

Đạo Tại Bất Khả Minh424 chươngFull

14.3 k lượt xem

Toàn Dân Hôn Phối: Tốt Nghiệp Phát Lão Bà, Chơi Hỏng Long Nương

Toàn Dân Hôn Phối: Tốt Nghiệp Phát Lão Bà, Chơi Hỏng Long Nương

Lục Nhãn Phi Ngư617 chươngTạm ngưng

21.7 k lượt xem

Toàn Dân Lĩnh Chủ: Bắt Đầu Một Viên Thế Giới Thụ

Toàn Dân Lĩnh Chủ: Bắt Đầu Một Viên Thế Giới Thụ

Chân Thực Huyễn Tưởng146 chươngTạm ngưng

6.9 k lượt xem

Toàn Dân Chuyển Chức: Song Chức Nghiệp Giả Cực Kỳ Yếu Ớt?

Toàn Dân Chuyển Chức: Song Chức Nghiệp Giả Cực Kỳ Yếu Ớt?

Huyễn Vũ Ánh Hải712 chươngTạm ngưng

22.7 k lượt xem