Chương 61: Kết thúc

Tinh thần của Roy có chút hoảng hốt, thế giới của cậu vẫn lạnh như băng. Thế nhưng ở trong nụ hôn nóng bỏng của thiếu niên, Roy đột nhiên cảm thấy ấm áp, cảm giác này tựa như người vẫn đi trong bóng tối, chạm tới ánh mặt trời.
Tay cậu chậm rãi nâng lên, sau đó nâng lưng của thiếu niên, nụ hôn này sâu hơn...


Lúc Iven đẩy cửa tiến vào, liền thấy tình cảnh như thế, Heber gầy yếu ôm chặt thiếu niên cao to, đầu thì tựa trong lòng Roy, mặt đỏ ững vẫn cọ cọ ngực của Roy. Trên khuôn mặt có chút tái nhợt của Roy hiện lên một đỏ khả nghi, tựa hồ đang cực lực kiềm chế gì đó.


Nhìn Roy như vậy, Iven đột nhiên thở dài một hơi. Lúc lẻn vào chỗ này, Iven vẫn luôn bất an. Trong đầu của y vẫn hiện lên hình ảnh trong video hôm đó, thiếu niên co lại thành một đoàn, trong mắt không có chút ánh sáng. Lúc nãy canh ở cửa, Iven đang sợ hãi, y sợ lúc mình đẩy cửa liền thấy cảnh tuyệt vọng kia, không hề tức giận Roy.


Thế nhưng hiện tại, trong ánh mắt của thiếu niên hình như có chấn động. Cái loại không kiên nhẫn và ẩn nhẫn, khiến Iven nghĩ, Roy vẫn là thiếu niên quen thuộc kia.


"Roy, núi lửa ở nơi này thật khủng khiếp, đồ phòng hộ đều thiếu chút nữa bị hòa tan, cậu xem tay tớ, đều sưng lên." Heber đưa tay của mình tới trước mặt Roy, chu miệng, cơ hồ làm nũng nói.


Ánh mắt của Roy bị ngón tay của Heber hấp dẫn. Tay của Heber quả thực đỏ, thậm chí còn có vết máu. Heber là một thiếu niên vẫn khiến người ta thấy ngạc nhiên, cậu lái phi thuyền tinh tế mang Iven tới tinh cầu này, hai người lén lẻn vào tòa căn cứ này. Mục tiêu của Heber hết sức rõ ràng, chính xác đến nỗi khiến Iven nghĩ, Heber đát máy định vị trên người Roy. Bọn họ đánh ngất hai người, mặc y phục của bọn hắn tiến vào căn cứ này. Heber trực tiếp dẫn y tới phòng này. Gian phòng rất bí ẩn, đồng thời cũng có điểm tốt, rất ít người qua lại. Bọn họ núp ở cửa chốc lát, đợi thời cơ tốt nhất tập kích. Thời gian này, bọn họ thấy người nơi này đối xử với Roy thế nào.


available on google playdownload on app store


Lúc hai người kia đi ra, Iven đầu tiên xông lên kẹp cổ một người, Heber thì đem chủy thủ giấu trong ngực đâm vào cổ một người khác. Iven vẫn nhớ kỹ, khi đó, nét tàn bạo trên mặt Heber. Thủ pháp của Heber rất xảo quyệt, lúc chủy thủ đâm vào cổ, người kia không thể lập tức tử vong, hắn mở to hai mắt nhìn, cảm giác rõ ràng cảm máu từng chút từng chút chảy hết. Iven lạnh lùng ở bên cạnh nhìn, nhìn người kia sợ hãi và giãy dụa vô ích. Nếu như thời gian cho phép, Iven nghĩ Heber sẽ đem thân thể của người kia cắt thành từng khối từng khối. Iven ở lại bên ngoài xử lý thi thể, Heber gần như có chút vội vàng vọt vào.


Thiếu niên ngoan tuyệt lại thị huyết và thiếu niên giả bộ đáng thương làm nũng trước mặt dần dần trùng nhau.
"Roy, đau quá, giúp tớ xao một chút."
Roy nhíu mi lại, trừng cái tay đung đưa trước mặt cậu.
Iven nhìn đồng hồ một chút, sau đó đi tới: "Roy."


Roy nhìn Iven, mắt có chút co rúm lại. Iven đưa tay về phía cậu, đưa bàn tay mở, đặt trước mặt cậu. Roy nhìn chằm chằm cái tay kia. Heber cũng dừng làm nũng, ánh mắt rơi vào trên mặt Roy.
Tay của Roy chậm rãi giơ lên, Iven lộ ra một nụ cười, trở tay cầm lấy tay Roy.


Bọn họ hợp tác rồi hai năm, mỗi một lần so với lần trước, đều sẽ nắm tay chặt hơn. Iven cầm quần áo bỏ vào trong lòng Roy, cười nói: "Cậu và Heber ở trong vòng mười phút rời khỏi chỗ này."
"Vậy còn anh?" Heber hỏi.
"Tôi muốn đi tìm Corrine." Iven nói.


"Tinh cầu này lớn như vậy, anh đi đâu tìm hắn?" Heber nói. Cậu ta từ trong lòng Roy chui ra, đứng thẳng người, hai mắt chăm chú nhìn Iven.
Iven nhún vai, lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ : "Tôi cũng không biết."


Heber hung hăng cắn răng một chút, sau đó lấy từ trong ngực ra một đống máy giám sát nhỏ, tìm bên trong một vòng, sau đó ném một cái trong đó tới tay của Iven: "Cái này có thể giúp được anh."
——


Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trán của Corrine bắt đầu toát ra mồ hôi, hai mắt của hắn chăm chú nhìn cái nút đỏ kia. Cika ngồi bên người hắn, hai tay khoát lên đùi, mi tâm nghiêm túc nhăn thành một đoàn.


"Tướng quân, chúng ta còn hai mươi phút. Kontanstin vì chơi cái trò này, phái hết chiến sĩ chỗ này đi tuần tra. Hai mươi phút sau, chiến sĩ đế quốc Cady sẽ trở về, khi đó chúng ta sẽ không còn cơ hội." Cika nhắc nhở nói.


Ngón tay của Corrine run một cái, trên mặt biểu tình rất ngưng trọng: "Tôi đã biết, cho tôi hai mươi phút nữa."


Hệ thống điều khiển không thể dựa theo chương trình bình thường để kích nổ. Nhưng mà, bất luận chương trình nào đều tồn tại lỗ hổng, chương trình kém quyết định bởi lỗ hổng có nổi bật hay không, Corrine lại thử rất nhiều lần, thế nhưng hệ thống điều khiển vẫn hoàn hảo không hư hại gì.


Cửa truyền đến tiếng bước chân.
Corrine vốn nhắm hai mắt đột nhiên mở, con mắt chăm chú nhìn nơi cửa. Ánh mắt của Cika cũng chuyển qua.
Sau đó, cửa được mở ra, Corrine cầm lấy súng nguyên tử trong tay Cika, thẳng tắp hướng về phía cửa.


Lúc người kia hoàn toàn hiện ra trước mắt hắn, Corrine đột nhiên sửng sốt một chút. Hắn ngơ ngác đứng ở nơi đó, hầu như cho là mình sinh ảo giác.


Thanh niên mặc trang phục chiến sĩ đế quốc Cady, bởi vì đi gấp, tóc có chút rối, biểu tình trên mặt cũng mang vẻ vội vàng. Ánh mắt đen láy của thanh niên nhìn chằm chằm Corrine.
"Corrine!" Thanh niên thấp giọng kêu, thanh âm mang vẻ vui mừng.


Thanh niên bước nhanh tới, cửa phía sau cũng trong nháy mắt đóng lại. Corrine vẫn có chút ngốc lăng, còn có chút khó tin, tay phải theo bản năng nắm được thứ gì vậy. Lúc bước lên tinh cầu này, Corrine liền không có tính toán sống sót rời đi. Hắn cho là hắn vĩnh viễn sẽ không thấy Iven được nữa. Thế nhưng hiện tại, Iven lại đứng ở trước mặt của hắn.


Iven tới tìm hắn.
Iven không để ý nguy hiểm tới tìm hắn.
Iven quan tâm hắn.
Những suy nghĩ này khiến tâm tình Corrine nhảy nhót.
"Tướng quân Corrine, xin ngài nâm buông tóc của tôi ra." Mặt tròn của Cika nhăn thành một đoàn, nhẫn nại nói.


Tiếng của Cika thức tỉnh Corrine, Corrine vội vàng buông tay phải của mình, nguyên lai hắn vừa theo bản năng nắm tóc của Cika. Cika từ dưới đất bò dậy, ánh mắt tò mò rơi vào trên người Iven. Từ khi người trước mắt xuất hiện, tướng quân Corrine vẫn tỉnh táo tựa hồ... biến ngốc?


"Iven..." Thanh âm của Corrine có chút khàn khàn, có chút vui mừng.


Iven cũng tựa hồ rất vui vẻ. Y đứng ở đó, trên khuôn mặt tuấn tú lộ ra một nụ cười, lúm đồng tiền hai bên khóe miệng cũng hết sức rõ ràng. Lúc Corrine rời khỏi trạm không gian, Iven chỉ biết hắn ôm quyết tâm hẳn phải ch.ết. Thời gian chung sống dài như vậy, Iven đã lười đi phân tích y đối Corrine rốt cuộc là yêu là hận. Suy ngĩ duy nhất của y đó là, muốn gặp Corrine. Cho nên khi Heber tìm y, y hầu như không có bất kỳ do dự nào. Vì Roy, đồng dạng, cũng bởi vì Corrine.


Hôm nay, Corrine liền đứng trước mặt của y.
Iven cảm thấy rất hài lòng, về phần rốt cuộc vì sao hài lòng, y cũng không có tr.a đến cùng.
Corrine đột nhiên đi tới, hắn bế Iven lên, hắn cảm nhận được ấm áp từ trên người Iven truyền tới ấm áp, hắn cảm nhận được tim của Iven đang đập.
Có nhịp tim đập.


Thời gian của bọn họ rất khẩn cấp, vì thế thời gian ôm rất ngắn. Hai phút sau, ba người song song ngồi ở trên bậc thang, ánh mắt đều rơi vào cái nút đỏ kia. Corrine dựa sát vào Iven, Cika bị vắng vẻ ở một bên oán niệm mà chơi súng nguyên tử của mình.


"Có lẽ tôi nên bắt Kontanstin đến thử một chút." Corrine đứng lên nói.
"Vô dụng, nếu được, tên điên kia đã sớm tự mình kích nỗ rồi." Cika nói.
Iven đứng lên, đi về phía hệ thống điều khiển, Corrine cũng liền đứng lên, đi theo sau y.


"Phím này yêu cầu phân biệt thân phận?" Iven hỏi, sau đó dùng ngón tay của mình nhấn.
"Đang lấy thông tin."
"Đang phân tích thông tin."
"Xin chờ một chút."


"Phân tích hoàn thành, có tiếp tục thực thi lệnh kích nổ hay không, nếu như tiếp tục, xin nhấn nút đỏ lần nữa. Một khi lệnh kích nổ được thực thi, không cách nào thay đổi."


Corrine đột nhiên bắt lấy tay Iven, hắn mở to hai mắt nhìn, ánh mắt u lam chăm chú nhìn Iven, ánh mắt của hắn đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó trở nên u ám.
Biểu tình của Cika như thấy quỷ.
Iven cũng ngây ngẩn cả người.


Corrine vừa nói qua, chỉ người có huyết mạch hoàng thất của đế quốc Cady mới có thể kích nổ hệ thống điều khiển. Mà bây giờ, hệ thống lại phân biệt gen của y.


Loại tình cảnh xa lạ này khiến Iven thấy có chút bối rối, ánh mắt của xin giúp đỡ của y dường như rơi vào người Corrine. Ánh mắt u ám của Corrine, tựa hồ mang vẻ hoài nghi. Ánh mắt của Corrine thấy Iven có chút rét run, hắn thu hồi ánh mắt.
"Iven, cậu tự lựa chọn có kích nổ hay không." Corrine nói.


"Anh đang hoài nghi tôi?" Iven đột nhiên nở nụ cười.
Corrine buông tay Iven, sau đó lui về sau hai bước: "Tôi chỉ muốn để cậu tự lựa chọn."
Tay của Iven chợt nhấn xuống, cơ hồ mang ý quyết tuyệt. Corrine liền vội vàng nắm lấy tay Iven.
Đèn chỉ thị màu đỏ đột nhiên sáng lên, phát ra tiếng "tích tích".


"Hệ thống kích nổ sau một phút sẽ phát nổ."
Giây phút kia, mặt đất đột nhiên bắt đầu rung chuyển, điều hòa trong phòng mất khống chế, một luồng khí nóng rực xông ra. Đó gần như là sức mạnh hủy diệt mọi thứ, sau một khắc, toàn bộ nơi này sẽ đều hóa thành biển lửa, sau đó tan biến.


Herlius cao to xuất hiện trong phòng, Corrine bế Iven lên, sau đó một tay nắm lấy Cika nhảy vào trong cơ giáp. Dung nham từ trên đầu rơi xuống, nhanh chóng tràn ra, cả phòng nhanh chóng bị đốt trụi.


Herlius nhảy lên một cái, đạp lên nham thạch nóng chảy đi lên. Nhiệt độ của nham thạch nóng chảy càng lúc càng cao, kèm theo rung động lớn, bước tiến của Herlius càng lúc càng gian nan.


Iven vẫn ngồi trong góc, sắc mặt của y cũng không dễ nhìn. Cika ngồi bên cạnh y, thân thể đung đưa theo cơ giáp, trải qua vui sướng ban đầu, ánh mắt nghi hoặc của Cika rơi vào trên người Iven.


"Hệ thống kích nổ chỉ có huyết mạch hoàng thất của đế quốc Cady mới có thể khởi động sao? Cái chương trình này có lỗ hổng không?" Iven hỏi.
Trả lời y là tiếng thét chói tai như giết heo của Cika, thân thể mập mạp của Cika bay lên.
Herlius chợt hạ xuống.
—-¤—-






Truyện liên quan