Chương 118
Không có chỗ cho sự phản đối. Đối với anh ta, việc lựa chọn đại diện không phải là một chủ đề thảo luận mà là một bài thuyết trình.
"Hãy nói ngay nếu các ngươi có gì bất mãn."
Không có cách nào để bày tỏ sự bất mãn trước một luồng sát khí đáng sợ như vậy. Các vị vua biết sức mạnh của Yoo Jonghyuk và run rẩy mà không hề nghĩ đến việc nổi loạn. À, trừ một người.
"B-Biến đi!" Thật không may, Tổng thống tự phong của Yeouido chưa bao giờ nghe nói về vị vua tối cao. Một chính trị gia không nhạy cảm với tin đồn. "Tại sao cậu đột nhiên xuất hiện...?"
"Rắc-!"
"Kuaaack!" Yoo Hyunho hét lên khi tay anh ta bị bóp nát. "Tay tôi! Tay của tôi!"
"Rắc-!"
"Kuaaack! Vệ sĩ! Các vệ sĩ của tôi đâu?"
Yoo Hyunho cố gắng kêu giúp nhưng không có ai ở đây có thể giúp anh ta. Chân của Yoo Jonghyuk đè lên lưng anh ta và ngay sau đó, Yoo Hyunho cảm thấy khó thở và bất tỉnh.
Khi mọi thứ trở nên bình tĩnh, Yoo Jonghyuk mới mở miệng. "Ta không nghĩ vậy. Giờ ta sẽ công bố đội hình tham gia."
Vẻ mặt của các vị vua trở nên căng thẳng. Yoo Jonghyuk thực sự rất tuyệt. Nắm quyền thống trị một cách dễ dàng...
Các vị vua nhanh chuyển từ vị trí "chọn" thành "được chọn". Tôi lấy một miếng thịt bò khô trên bàn và chờ đợi lời nói của Yoo Jonghyuk.
Min Jiwon vô hồn nhìn tôi.
"Làm thế nào anh có thể bình tĩnh như vậy?"
Xin lỗi nhưng tôi ở trong một hoàn cảnh khác với họ. Đó là vì tôi là người được Yoo Jonghyuk coi là "đồng đội". Tuy anh ta đe dọa tôi bằng cách nói rằng lời thề đã kết thúc nhưng anh ta đã thừa nhận tôi.
Yoo Jonghyuk mở lời. "Người đầu tiên đương nhiên sẽ là ta."
Ha, tất nhiên. Làm sao anh ta lại không có tên trong danh sách do chính anh ta lập ra? Đằng sau Yoo Jonghyuk, những thành viên còn lại trong nhóm của anh ấy đã xuất hiện. Lee Jihye và Lee Seolhwa.
Lee Hyunsung và Jung Heewon cũng nhìn vào trong với ánh mắt lo lắng. Đặc biệt, Jung Heewon chuẩn bị nhảy vào trong và tôi đã ngăn cô ấy lại bằng mắt.
Yoo Jonghyuk tiếp tục. "Người thứ hai sẽ là Lee Jihye."
Tôi nghĩ người thứ hai sẽ là tôi nên tôi đã rất ngạc nhiên. Chà, tôi vốn dĩ không phải là đồng đội của anh ta nên các thành viên khác trong nhóm của anh ta có thể băn khoăn nếu anh ta gọi cho tôi trước. Anh ta có thể trông lạnh lùng nhưng anh ta rất quan tâm đến người của anh ta. Tôi có thể hiểu.
Lee Jihye không giấu được niềm vui khi cô ấy cười với tôi.
... Tuy thế, nó vẫn có một chút khó chịu đấy.
"Người thứ ba là Lee Seolhwa." Lee Seolhwa gật đầu và đi về phía trước.
Mỗi khi tên một người được xướng lên, sắc mặt của các vị vua tối sầm lại. Tất cả đều cảm thấy một cảm giác đáng ngại. Danh sách của Yoo Jonghyuk là một danh sách cố định.
"Còn lại bảy người. Chúng ta vẫn còn cơ hội."
"Vua tối cao chỉ có ba thành viên trong nhóm. Anh ta sẽ phải chọn những người khác."
"Chúng ta là người mạnh nhất trong số những người còn lại..."
Tôi có thể biết được họ đang nghĩ gì qua khuôn mặt của họ. Tôi? Tất nhiên, tôi không lo lắng. Tôi đương nhiên sẽ có tên trong danh sách. Có lẽ tôi sẽ là người tiếp theo...
"Người thứ tư là Lee Hyunsung."
...Gì? Lee Hyunsung trở nên nhợt nhạt khi tên của anh ấy được gọi.
"Ý-Ý anh là tôi...?"
Yoo Jonghyuk bỏ ngoài tai và nhìn người tiếp theo. "Người thứ năm là Jung Heewon."
"...Tôi á?" Jung Heewon tròn mắt ngạc nhiên. Không ngờ anh ta lại đặt Jung Heewon trên tôi. Tên khốn này đang chọn nhóm của tôi?
"Người thứ sáu là Lee Gilyoung."
"... Uh? Huh?"
Sau đó Yoo Jonghyuk nhìn Shin Yoosung, người đang ở bên cạnh Lee Gilyoung. Shin Yoosung nấp sau Lee Gilyoung với ánh mắt sợ hãi.
Lee Gilyoung bối rối, sững sờ trong giây lát nhưng cậu nhóc đứng trước Shin Yoosung như thể đã đưa ra quyết định. Yoo Jonghyuk nhìn xuống hai đứa trẻ với ánh mắt không rõ trước khi quay đầu đi.
"Vậy thì..." Đôi mắt của Yoo Jonghyuk cuối cùng cũng dừng lại ở chỗ tôi. Ha, cuối cùng đã đến lượt tôi. Anh ta cố tình để tôi đến cuối cùng mới gọi sao? Không hổ danh là một nhân vật chính, anh ta thật biết cách diễn xuất đấy.
"... Cậu có thể quyết định phần còn lại."
Tôi bị sặc vì miếng thịt bò khô. Yoo Jonghyuk nhìn quanh lều trước khi quay người rời đi, giống như không còn việc gì phải làm. Hết rồi? Thật sao?
...Vậy còn tôi? Tại sao anh ta lại nhìn tôi như vậy? Tôi đuổi theo anh ta một cách muộn màng nhưng Yoo Jonghyuk đã biến mất. Tôi đã đứng đó bao lâu?
Jung Heewon đứng từ xa hỏi tôi. "Hai người không phải rất thân thiết sao?"
Tôi cũng nghĩ như vậy.
[Chòm sao "Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng" đang cười thích thú.]
Lee Jihye cũng nói thêm với một giọng điệu lạ. "Ahjussi, tối qua chú không gặp Sư phụ sao? Tôi nghĩ chú sẽ là người đầu tiên trong danh sách... "
"Ý nhóc là gì?"
"Tối hôm qua Sư phụ nói sẽ gặp chú mà?"
"Tối hôm qua?"
"Chắc khoảng một hoặc hai giờ? Lúc đấy chú chưa ngủ đâu ha?"
Tôi nghĩ lại. Đó là khoảng một hoặc hai giờ sáng. Tôi nghĩ đó là ngay trước khi tôi đến Địa phủ. "Tôi thức lúc đó nhưng Yoo Jonghyuk không đến."
"Lạ nhỉ? Thầy chắc chắn đi tìm chú mà. Thầy cũng hơi tức giận khi quay lại "
"Tức giận?"
"Chú biết đó là cái nhìn mà Sư phụ hay có khi tức giận mà. Giống như đang khinh thường một người..."
Tôi ngẫm nghĩ về khoảng thời gian đó. Tôi đã làm gì ngay trước khi đến Địa phủ? À, ha. Một ký ức hiện lên trong tâm trí. Lúc đó, tôi đang uống rượu với Yoo Sangah. Dionysus rót rượu và làm cho bầu không khí trở nên kỳ lạ, sau đó... uh... um.
[Chòm sao "Thần của rượu và sự ngây ngất" đang thể hiện một biểu cảm vui tươi.]
[Chòm sao "Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng" đang cười thích thú.]
[500 xu đã được tài trợ.]
Tôi cảm thấy hơi phức tạp khi giải thích những gì đã xảy ra. Các thành viên tỏ vẻ ngạc nhiên. Jung Heewon nheo mắt nhìn tôi.
"... Anh đã hôn Yoo Sangah-ssi?"
"Không, không phải vậy... cô đã nghe thấy gì?"
"Có thực sự là Dionysus không? Anh không giả vờ say đó chứ?"
"Đó là vì Dionysus và không có gì xảy ra cả."
Jung Heewon nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ.
... Tại sao điều này lại được nhắc tới?
"Hmm... có lẽ Yoo Jonghyuk-ssi đã nhìn thấy nó? Đó là lý do tại sao tâm trạng anh ta tệ như vậy... "
"Yoo Jonghyuk không phải kiểu người như vậy."
"Ngay cả khi Yoo Jonghyuk-ssi chứng kiến cảnh hôn của Dokja-ssi, tôi không nghĩ có lý do gì để cảm thấy tức giận..."
"Đó không phải là một nụ hôn." Tôi càu nhàu và Lee Jihye mỉm cười thốt lên.
"Ah! Tôi nghĩ rằng tôi biết..."
[Chòm sao "Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng" nói rằng đó là tình đồng đội.]
Jung Heewon ngẩng đầu. "... Tình đồng đội?"
Lee Jihye đã giáng một đòn lớn. "Nhà tài trợ của Unnie là ai? Họ cho rằng đó chỉ là tình đồng đội thôi sao?"
"Ý nhóc là gì?"
"Các đồng chí, tôi nghĩ tôi hiểu rồi." Lee Hyunsung bất ngờ cắt ngang. "Nghĩ lại, tôi cũng sẽ cảm thấy bị xúc phạm nếu thấy Kim Dokja làm vậy."
[Chòm sao "Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng" đã khịt mũi trước lời nhận xét bất ngờ.]
"...Hả? Tại sao Hyunsung-ssi lại cảm thấy tồi tệ?" Lee Jihye trông như sắp bị chảy máu mũi.
Vẻ mặt của Lee Hyunsung rất nghiêm túc. Tôi rất lo lắng không biết Lee Hyunsung sẽ nói những gì. "Chúng tôi đang mạo hiểm mạng sống của mình trong mọi tình huống. Yoo Jonghyuk-ssi rèn luyện cơ thể mỗi sáng để chuẩn bị cho những tình huống xuất hiện sau này. Tôi tập luyện nghiêm khắc mỗi ngày để bảo vệ đồng đội của anh ấy."
"...Huh?" Lee Jihye có biểu hiện lạ trước câu trả lời bất ngờ. Jung Heewon lắng nghe những lời của Lee Hyunsung với vẻ mặt nghi ngờ.
"Nếu một người đồng đội bị che mắt bởi ham muốn ȶìиɦ ɖu͙ƈ trong một tình huống như vậy thì tôi sẽ thấy rất tệ. Tôi cũng sẽ cảm thấy bị phản bội. Yoo Jonghyuk có thể không phải là một quân nhân nhưng anh ấy là một người rất khắc khổ. Một người như vậy sẽ phản ứng nhạy cảm khi mọi người không có kỷ luật. Có cảm giác như tình đồng đội của chúng ta đang giảm dần."
"Ừm... nó cũng có lý." Jung Heewon đồng ý.
[Chòm sao "Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng" thất vọng với hóa thân của cô ấy.]
[Chòm sao "Thẩm phán Quỷ diện Hỏa thiêng" phẫn nộ với tình đồng đội sai trái của Lee Hyunsung.]
Tôi nghe những lời của Lee Hyunsung và nghĩ đó là sự thật. Một cảnh trong Con đường sinh tồn đột nhiên xuất hiện trong tâm trí. Tôi mở văn bản, tìm kiếm lần hồi quy thứ ba của Yoo Jonghyuk và có thể tìm thấy bằng chứng.
[Kẻ đáng thương. Ngươi bán mình cho phụ nữ chỉ bằng một cái liếc mắt.
Những người có ham muốn ȶìиɦ ɖu͙ƈ mạnh mẽ sẽ bị loại khỏi danh sách đồng đội của tôi. Họ rất dễ mắc sai lầm.]
Thật sự rất không công bằng nếu Yoo Jonghyuk hiểu lầm tôi. Nó thậm chí không phải là một nụ hôn. ch.ết tiệt, tôi không thể nói với anh ta rằng đó là một sự hiểu lầm...
"Kim Dokja-ssi? Chúng tôi muốn chọn những người còn lại." Min Jiwon bất ngờ đến gần tôi.
Tôi nhìn lại và thấy các vị vua khác đang nhìn tôi.
"Vua tối cao đã chọn sáu người và còn lại bốn vị trí."
"Chúng ta phải chọn bốn..."
Nhóm của Yeouido đã bị tiêu diệt và giờ chỉ còn lại năm vị vua. Vua Di Lặc Cha Sangkyung nhận thấy và mở lời trước.
"Hum, chỉ còn bốn chỗ và những người còn lại là..."
"Tại sao chúng ta không quyết định nó bằng một trận đấu?" Tôi là người đưa ra ý kiến. "Chúng ta sẽ chỉ lãng phí thời gian để tranh cãi với nhau. Mọi người đều muốn lấy các vị trí bằng lực lượng của riêng mình vì vậy hãy chiến đấu. Người chiến thắng sẽ quyết định những chỗ còn lại"
Các vị vua liếc nhau trước lời nói của tôi. Một lúc sau, câu trả lời được quyết định.
"Được thôi."
_______
Một lần nữa, Vua trung lập tuyên bố rằng ông sẽ bỏ phiếu trắng.
"Tôi sẽ ở lại. Ai đó nên ở lại đây và dẫn dắt mọi người... "
Đó là một sự lựa chọn khôn ngoan. Nếu họ không thể vượt lên trong kịch bản thì việc xây dựng một cơ sở quyền lực ở đây cũng không tồi. Ngoài ra, mọi người chưa biết điều đó nhưng đã có một kịch bản cho những hóa thân ở lại. Dokkaebi yêu thích những kích thích mạnh mẽ nên sẽ là điều không thể khi để các hóa thân sống yên bình.
Vua lang thang cũng giơ tay bày tỏ ý định nhường nhịn. Các vị vua khác có vẻ ngạc nhiên nhưng nghĩ rằng mình thật may mắn khi các đối thủ của họ đã hạ gục. Min Jiwon nhìn tôi và tự tin tuyên bố.
"Phương pháp tương tự như trước đây sẽ không còn hoạt động đâu."
Có lẽ cô ấy biết rằng tôi đã giành được ngai vàng tuyệt đối với số tiền xu của mình.
...Tôi có vẻ nông cạn đến vậy à? Chúng tôi bắt đầu. Và chỉ mất chưa đầy năm phút trước khi trận đấu kết thúc.
Người chiến thắng? Không cần phải hỏi.
"Không thể nào... Tôi nghĩ chỉ có Vua tối cao là một con quái vật. Làm thế nào mà anh lại mạnh như vậy?"
Cha Sangkyung hộc máu trong khi Min Jiwon thở hổn hển. Vâng, sẽ dễ dàng hơn nếu tôi làm điều này ngay từ đầu.
Tôi nhún vai và nói: "Chỉ tiêu ban đầu là 10 người nên mọi người hãy đợi. Vòng thứ hai sẽ sớm bắt đầu."
"... Hah, lời của cậu có nhiều nghĩa. Cậu sẽ mang theo ai?"
"Một người sẽ là tôi và cô bé ấy sẽ là người còn lại."
Đôi mắt của Shin Yoosung sáng lên trước những lời tôi nói. Cô bé đã lo lắng về việc bị bỏ lại một mình.
"Hai người còn lại là... Tôi đang nghĩ về một người."
"Đó không phải là tôi?"
"Đúng, đó không phải là Min Jiwon-ssi."
"Chậc... tôi hiểu rồi."
Min Jiwon đứng dậy khỏi mặt đất đầy bụi. Các vị vua chán nản lần lượt rời bỏ vị trí của mình. Tôi ra lệnh cho các thành viên của mình. "Hãy rời đi trước. Tôi cần làm vài chuyện. Gặp tôi ở trước nhà ga sau đó."
Các thành viên trong nhóm gật đầu và rời khỏi lều, bên trong vốn đông đúc trở nên trống rỗng trong tích tắc.
...
Sau một lúc, chỉ còn lại một người ngoài tôi trong lều. Đó là một người phụ nữ đeo mặt nạ. Rồi lần đầu tiên miệng bà ấy mở miệng.
"Có vẻ như con có nhiều bạn bè."
Tôi đã do dự đến giây phút cuối cùng. Tôi không muốn nói chuyện với người này. Tuy nhiên, tôi cần nhờ bà ấy giúp đỡ để có được người tôi cần trong kịch bản tiếp theo.
Tôi hít một hơi thật sâu trước khi nói với vua lang thang. "Đã lâu không gặp, Mẹ."