Chương 33: Xui xẻo
Sáng như một cỗ máy được lập trình sẵn chỉ mới 5h45 nó đã nhướng mày thức giấc, nó cản nhận được mùi hương quen thuộc của hắn, đôi mắt hắn vẫn nhắm nghiền ngủ say, nó nhẹ nhàng tháo tay hắn ra khỏi người mình rồi rồi về phòng VSCN. Nó thay đồ rồi đi thẳng xuống bếp mang tạp dề vào rồi nó bắt tay vào làm bửa sáng, Nhà có đầy người hầu kẻ hạ nhưng nó một mực đòi đảm nhiệm làm buổi sáng cho cả nhà.
Lệ Quyên cũng bước xuống nhà thấy nó đang lụi cụi dưới bếp làm đồ ăn. Một ý nghĩ lé sáng trong đầu Lệ Quyên. Lệ Quyên nhếch môi cười rồi xuống bếp. Trong phòng hắn đang khựa mình thức giấc làm VSCN.
Nó đang cắt thịt Lệ Quyên Xuống lấy cớ phụ nó.
- Hàn Thiên tớ phụ cậu nhé - Lệ Quyên mắt chớp chớp.
- Không cần đâu tớ làm được - Nó vẫn tiếp tục cắt thịt.
- Đi mà xin cậu đấy - Lệ Quyên ra vẻ cún con
- Thôi được rồi cậu cắt thịt hộ tớ nha - Nó cầm lưỡi dao đưa cán dao về phía Lệ Quyên. Vì nó sợ Lệ Quyên đứt tay.
Lệ Quyên nhân cơ hội nào tay cầm cán dao giật mạnh xuống tay nó, máu bắt đầu nhỏ xuống từng giọt.
Aaaaa - Nó hét lên vì đau.
- Ơ.. tớ xin lỗi. Tớ xin lỗi - Lệ Quyên làm vẻ mặt hối lỗi nhưng thật ra trong bụng đang cười hả hê.
Nghe thấy tiếng nó la hắn và Xuân Nhi vội vàng chạy xuống bếp, thấy bóng hắn và con bạn thân xuống nó đưa cái tay đang chạy đầm đìa máu ra phía sau giấu.
- Em sao thế, có sao không - Hắn lườm Lệ Quyên.
- Không...có... sao - Nó nhăn mặt
- Cái gì máu me dưới sàn không vậy - Xuân Nhi nhìn nó nghi ngờ.
- Đứa tay kia ra - Hắn mặt nhăn nhó
- Không có....gì..mà - Nó giấu.
- Như vậy mà không có gì hả - Xuân Nhi tiến lại kéo cái tay nó giấu sau lưng ra.
- À...ờ tại..tớ vô..ý - Nó gãi đầu.
- Xuân Nhi đi lấy hộp cứu thương - Hắn kéo nó lại vòi nước rửa tay. Rồi kéo ra ghế Sofa.
Xuân Nhi bước đi không quên lườm Lệ Quyên một cặp mắt sắt bén, lạnh lùng. Xuân Nhi lấy hộp cứu thương ra ngồi xuống lấy OXY gà đổ vào tay nó để xát trùng, nó đau đến mức nước mắt nước mũi chảy tròng rã la in ổi làm các cô hầu chạy vào xem. Rồi lấy bông gòn lau sạch rồi dùng băng cá nhân băng lại cho nó, bây giờ 5 ngón tay của nó đều bị thương.
- Chị vào nấu bửa sáng giúp em - Nó nói với cô hầu
- Vâng Thiếu Phu Nhân - Cô hầu cúi đầu rồi đi vào bếp.
Thấy tay nó bị thương Lệ Quyên mát lòng mát dạ cười hả hê trong lòng.
- Bửa sáng đã chuẩn bị xong mời cô cậu và ăn - Cô hầu giọng nhỏ nhẹ cúi đầu nói.
Cả 4 vào phòng ăn, 5 ngón tay nó bị bằn bó đau thấu da thấu thịt, hiểu được ý hắn đút từng thìa cho nó, nó ngại đến đỏ mũi ngược lại Lệ Quyên đang hả hê bất trợt co rúm lại vì tức, vì nó được hắn chăm sóc tận tình.
Ăn xong cả ba người đi lên con BMW đến trường.
Cũng như mọi hôm xe hắn vừa dừng lại là bao nhiêu nữ sinh " Trê Mai " bu quanh chỉ chỏ bàn tán ồn ào. Hắn và nó nhanh bước lên lớp.
Thấy tay nó đầy vết thương Hoàng Phong và Bảo Yến quay xuống hỏi " Nhiều chuyện "
- Tay cậu sao thế - Bảo Yến hỏi
- Đứt tay ngoài da thôi - Nó đáp.
- Con gái gì đâu cẩn thận chứ - Hoàng Phong nheo mày.
- Con heo này chúa hậu đậu - Hắn trêu.
- Hứ - Nó ngước mặt đi chổ khác.
Vẻ con nít của nó là cho vợ chồng son Hoàng Phong cười sặc sụa
* Reng...Reng..Reng * Tiếng chuông vào lớp reo lên. Tiết đầu là Văn. Nó nhìn lại tay mình thở dài lắc đầu. Hắn hiểu ý nên chỉ cho nó ngồi không còn hắn viết bài cho nó, làm đám nữ sinh cùng lớp ngưỡng mộ đan xen ghen tị. Nó ngồi chả biết làm gì chúi đầu xem hắn viét bài, bà cô biết nó là vợ son của Bách Dương nên cũng chẳng dám hó hé.
* Reng...reng...reng * Tiếng chuông ra chơi vang lên. Cả nhóm Hoàng Phong Bảo Yến, hắn, nó, Xuân Nhi và Vỹ Kiệt bước xuống căn tin.
- Kiếm gì ăn đi - Nó xoa xoa cái bụng.
- Mọi người ngồi vào bàn đi tớ mua cho - Hoàng Phong nói.
Sau 5p dùng vẻ mỹ nam Hoàng Phong cầm về nào là bánh mì, bim bim, nước, bla..bla. Hắn chẳng cho nó động tay động chân vào thức ăn. Hắn ngồi đút từng miếng bánh cho nó cứ y như con nít 1 tuổi làm nó ngượng đỏ mặt. Đám nữ sinh thì ngưỡng mộ sặc máu mũi vì gato.
- Há miệng ra - Hắn cầm miếng bánh đút nó
- Chăm sóc con heo này kỉ nhỉ - Hoàng Phong trêu.
- Vợ tớ mà, vỗ cho mụp như heo - Hắn nhúng vai.
- Anh...anh hai người nói quá - nó phồng má.
- Chứ gì nữa mày heo rồi. - Xuân Nhi nhún vai
- Heo dễ thương mà Hàn Thiên - Vỹ Kiệt gìơ mới lên tiếng
- Hứ - Nó quay mặt chổ khác.
- Mấy người thôi ăn hϊế͙p͙ babe của tớ đi - Bảo Yến bênh.
- Mai mọi người nhớ đến dự tiệt đính hôn của hai tớ nhé. - Hoàng Phong cười ngượng ngùng
- Ôk - Cả đám đồng thanh
* Reng...reng...reng * Tiếng chuông kết thúc giờ giải lao cả 6 người bước lên lớp. Vẫn tiếp tục như cũ nó ngồi chơi, hắn viết bài.
-----------------------------------
END