- Chương 1: Tích đức tám đời
- Chương 2: Anh, Ôi đừng liếm
- Chương 3: Chính là cố tình gặp anh
- Chương 4: Điên rồi, điên rồi
- Chương 5: Cùng hắn về nhà
- Chương 6: Đêm nay, em là xứng đáng nhất
- Chương 7: Đem cô đi cải trang
- Chương 8: Bị cẩu tử đánh
- Chương 9: Nhìn thấy phải gọi bác trai hay bác gái
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44: Cô nghĩ sẽ bội cước?
- Chương 45: Quỳ xuống !
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87: Xin thêm muối cùng hồ tiêu
- Chương 88: Là yêu? Còn không phân rõ cảm giác?
- Chương 89: Hắn một đời lừng lẫy
- Chương 90: Cappucino
- Chương 91: Tuyết lại rơi
- Chương 92: Muốn đánh gậy trượt tuyết
- Chương 93: Ông không phải là ba tôi
- Chương 94: Nhan Nhậm , ông định làm gì?!
- Chương 95: Một Triệu? Khẩu Khí Ghê Gớm Thật
- Chương 96: Lá gan của ngươi thật dám?
- Chương 97: Được nếu chết chúng ta cùng chết !
- Chương 98: Hoa Anh Túc nở
- Chương 99: Chúng ta cố gắng
- Chương 100
Truyện Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh của tác giả Y Nhược Tích có nội dung về 2 nhân vật chính đã yêu nhau sau đắm nhưng họ phải trải qua thử thách khắc nghiệt đó là xa nhau không biết bao giờ gặp lại ...
Tác giả tạo hình tượng nhân vật chính rất ấn tượng có cảm giác như hai người dính vào nhau vì một sự hớ hênh của cô. Nó kéo theo nhiều phiền toái và day dưa khác, muốn thoát, thoát không được, muốn dứt cũng dứt không ra tựa như mũi tên bị đâm vào người "đâm vào thì đau nhưng rút ra lại chảy máu"!
Ở trong hoàn cảnh ấy cô thay anh đỡ đạn, anh thay cô đỡ súng, cho dù là vậy họ vẫn phải xa cách nhau. Tình yêu của hai người, hiểu lầm của hai người sẽ đi tới đâu nếu cả hai không thoát nổi hình ảnh của đối phương? Quan hệ của hai người ngoài hai chữ “định mệnh” thì không còn gì để hình dung. Liệu họ có thể vượt qua nỗi đau và thử thách để có thể đến với nhau được hay không ???