Chương 33
Sáng sớm , Tiểu Huyên gõ cửa phòng , đánh thức hai người dậy
Nhan Mạt Hàn cầm gối che lại ở trên ghế salon , Nam Cung Ảnh ngủ tư thế chữ “ Đại” “大”ở trên giường , một lúc sau Nhan Mạt Hàn mới ngồi dậy ,dụi dụi mắt , vừa lúc đó Nam Cung Ảnh cũng lật người ngồi dậy.
“ chào buổi sáng” Nhan Mạt Hàn nhếch miệng cười , đứng dậy tiến thẵng vào toilet trước
Bữa sáng qua đi , Nam Cung Ảnh kéo Nhan Mạt Hàn lên đường
“ Nè , làm gì vậy?” Nhan Mạt Hàn vùng vẫy
“ Thử áo cưới “ Ngắn gọn ba chữ .
Tiểu Huyên mở miệng “ Đúng vậy , thiếu phu nhân , hôm nay cô cùng thiếu gia kết hôn , hạnh phúc a” Hai mắt Tiểu Huyên sáng lên , hâm mộ khen
Nhan Mạt Hàn xém chút nữa quên , cô và Nam Cung Ảnh đang diễn trò , sắc mặt liền thay đổi
“ Ha ha , đúng nha . Vậy chúng ta nhanh lên , mau đi , Tiểu Huyên gặp lại sau nha” Nói xong , Mạt Hàn kéo tay Nam Cung Ảnh ra ngoài không quay đầu lại nhìn
Xe một mạch chạy đến cửa hàng áo cưới , Nam Cung Ảnh mở cửa nhưng Mạt Hàn không chịu bước xuống
“ Này , còn làm gì ? Mau bước ra” Nam Cung Ảnh không kiên nhẫn , lôi Nhan Mạt Hàn xuống xe
“ tôi… tôi… không cần” Nhan Mạt Hàn do dự nói , nhìn cửa hàng áo cưới có chút khó xử
“ Tại sao không?”Nam Cung Ảnh khó hiểu
“ Thì là không cần . Áo cưới đẹp như vậy , tôi không phải vợ của anh , không cần mặc” Nhan Mạt Hàn hất Nam Cung Ảnh ra , trong suy nghĩ của cô , chú rể sẽ là Lạc Thần . Đúng vậy , cô thầm yêu Lạc Thần đã lâu , tại sao bây giờ lại cùng người đàn ông này?...
“ Em đừng náo loạn được không? Hợp đồng cũng đã ký rồi”Nam Cung Ảnh rõ ràng có chút không vui
“ Tôi quản anh như vậy? tôi nói không cần là không cần , cùng lắm thì không kết hôn”Nhan Mạt Hàn nói xong , hướng về phía đầu xe, nhưng bị Nam Cung Ảnh hung hăng giữ lại , đặt cô chặt chẽ trong lòng ngực
“ Cần cũng mặc , không cần cũng phải mặc , bằng không chính tôi sẽ giúp em mặc vào , do em lựa chọn” Quả nhiên Nam Cung Ảnh vừa nói xong , gương mặt của cô trở nên ủ rủ , thì thầm” chú rễ của tôi phải là Lạc ca ca , thế nào lại ra thành tên Đại Ác Ma này”
Nam Cung Ảnh hờ hững , kéo cô vào tiệm áo cưới , nhìn từ trên xuống dưới , đủ kiểu áo xinh đẹp
“ Thật là đẹp nha” Nhan Mạt Hàn kinh ngạc nói , bàn tay nhỏ bé không nhịn được , chạm vào từng chiếc áo cưới sáng chói kia . Nhưng trong lòng không yên , áo cưới xinh đẹp như vậy , như thế nào lại xứng với cô , y phục xinh đẹp nếu cô mặc vào cũng sẽ trở thành khó coi
“Cô , cái này cho cô ấy thử . Nhất định như thế nào cũng phải mặc vào cho cô ấy” Nam Cung Ảnh đột nhiên lấy một chiếc áo cưới đem về phía nhân viên . Ngay sau đó không biết chuyện gì xảy ra , Nhan Mạt Hàn bị kéo vào phòng thay đồ ,
“ Người phiền toái , nhất định phải cho mình nhét, vào đi . Không, không đúng , chống đỡ , lên “ Nhân viên cửa hàng đẩy Nhan Mạt Hàn vào phòng thay đồ , tức giận nhìn cô một cái . Nhan Mạc Hàn ục ục miệng nói , cái gì , muốn nhét liền nhét , còn đặc biệt muốn cô chống đỡ ! Bản tiểu thư , khẵng định có thể
Nhan Mạt Hàn cúi đầu nhìn bộ ngực của mình , bộ này dầu gì cũng… quên đi , nhét thì nhét! Cắn răng một cái , cô đóng rầm cánh cửa lại
Do do dự dự , nhưng từ đầu đến cuối cô không muốn mặc chiếc áo này . Bên tay liền hiện lên giọng nói của Nhan Nhậm “ Mặc xinh đẹp như vậy để làm gì ? Muốn quyến rũ đàn ông à?” Ngay sau đó , vô duyên vô cớ bị tát một cái , dấu ấn cái tát in trên mặt của cô . Lúc đó Mạt Hàn chỉ 6 tuổi , cô ngây thơ hồn nhiên chỉ muốn như những đứa trẻ khác , mặc quần áo của chính mình đến hoa viên chơi , nhưng phân tâm , bị Nhan Nhậm mạt sát