Chương 4: Đơn giản là lười..!

- Trương Vĩnh Khoa! Em tập trung cho tôi..!
-..... - im lặng là vàng. im lặng là đỉnh cao của sự khinh bỉ. im lặng không thích nói vì đơn giản là hắn lười..
Tiếng hét như bò gống vang lên, đánh thức giấc ngủ ngàn vàng của nó. Hiếm lắm nó mới ngủ được một chút vậy mà lại phải thức giấc rồi.


Nó cau mày khó chịu, hàn khí lạnh từ người nó bay ra càng nhiều, nhiệt độ càng xuống thấp hơn rất nhiều.
" quái lạ! sao lạnh vậy nhỉ? " - toàn bộ hs trong lớp ( trừ nhỏ, cô)
Nó nhàn nhạt rút con iphone 6 plus trắng mới tậu, áp tai vào nghe, khó khăn mở miệng nói
- Sinh, đuổi!


" Tút..tút " Nó ngang nhiên cúp máy, mặt cho bên kia đang khóc ròng tội nghiệp cho số phận của mình và bà cô.
Cả lớp hiện tại đang đơ nặng về cuộc nói chuyện của nó. Chỉ có chủ tịch trường mới dám ra lệnh như vậy...Không lẽ...


Ít phút sau, cánh cửa đã bậc mở và một người đàn ông đứng tuổi đi vào. Vâng! đó chính là hiệu trưởng ạ.
- Cô bị đuổi
- Hiệu..trưởng? Thầy nói.gì..vậy? - Bà cô sinh trợn mắt nhìn, không tin những gì mình vừa nghe thấy.
Thầy hiệu trưởng chỉ nhún vai rồi kéo tay bả đi xềnh xệch.


Nó khó chịu, nhấc mình ra khỏi ghế rời đi. Và đáng ngạc nhiên hơn là hắn lại theoo nó...
Lớp á khẩu nhìn 2 con người đang ung dung bước ra lớp. Chỉ có nhỏ và cô là bình chân như vại, chuyện này như cơm bữa. Bình thường như mọi ngày.


Phía nó hiện đang lang thang trên từng bậc cầu thang để leo lên sân thượng ngồi.


available on google playdownload on app store


Một lát sau, nó đã ngồi được trên bệ cao của tầng thượng. Nó dựa lưng vào thanh sắt ( inox:v), ánh mắt đượm buồn nhìn xa xăm về phía bầu trời trong veo, đôi chân khẽ khàng đung đưa. Mái tóc bạch kim được gió thổi cho tung bay, mang hương thơm dâu tây từ tóc nó bay thoang thoảng khắp mọi nơi. Nó khẽ dựa đầu vào lan can, hai tay để lên đùi, bên tai là chiếc headphone.


Nó rất thích nghe các bản balad nhẹ nhàng và buồn bả, nó cũng thích nghe rap nữa. Đặc biệt là rap buồn. Ở rap, nó tìm được sự đồng cảm qua từng lời hát, lời nhạc, nó có thể gửi tâm sự của mình qua đó.
Có thể nói, nó thích rap hơn cả những bản nhạc balad nữa.
" Phố về đêm vẫn 1 mình em lang thang,


giữ lại trong lòng những nổi đau vì ai em đang mang.
Có lẽ anh sẽ không biết và càng không bao giờ hiểu
trái tim rạn nứt của người 1 luôn bị phản bội bởi tình yêu.
Em không mạnh mẽ như anh thấy và không yêu đuối như anh nghĩ,
em chỉ là em 1 người ca hát hay đúng hơn là nghệ sĩ.


1 người nghệ sĩ thật cô đơn quá khứ dày vò trong đau đớn,
hãy để tình cảm này trong lặng câm có lẽ sẽ tốt hơn.
Anh buồn vì họ còn em buồn vì anh,
vòng xoay của tam giác chính em nhận lấy phải không anh?
Em muốn thấy nụ cười của anh thay vào đó là nước mắt


không được giả tạo như lúc trước vì họ là thứ anh đánh mất.
Em chỉ biết đứng sau đứng sau những người theo đuổi anh thôi
vì em biết em không bằng họ sự thật không thể nào thay đổi. ( thật sự em không thể nào bằng được họ phải không anh:(() "


" Cạch " Tiếng mở cửa vang lên. Nó biết nhưng kệ, không liên quan.
" Cộp..cộp " Tiếng giày va chạm với đất vang lên từng tiếng một. Càng ngày càng gần. Nhưng nó nào quan tâm.
Bất chợt, chiếc đầu nhỏ nhắn và mái tóc của nó được để nghiêng qua một bên, dựa thẳng vào một bờ vai vững trải.


- Tiếp đi - Hắn nói.
" Khoảng cách từ đây tới đó không là xa như em thấy,
Nhưng mà nếu chỉ là đơn phương á! thì xa là ở đây
Nơi tiếng em vẫn gọi tên anh chàng trai của biển cả,
Không như định nghĩa ở trong bài hát em hay định nghĩa là yêu xa


Em vẫn sẽ gọi anh là gió vì anh đặc biệt đến khó tả
Khi đi rồi thì mãi không về muốn buộc gió cũng khó ha!!
Không 1 ai muốn làm chuyện đó nhưng em thì khác
2 chữ trọn vẹn nó đặt ở anh 1 khi em viết từng bài nhạc
Nếu cứ chờ sẽ có hy vọng phải không cho em biết đi?


Đừng im lặng vì em khờ lắm, không hiểu những gì anh đang nghĩ
Nếu cứ chờ thì sẽ ngốc lắm, phải không? thì trách em đi.
Chứ tim ngu muội nó vẫn tự chủ, không làm theo ý chí.
Kẻ cô đơn, gặp kẻ tổn thương, có duyên phận sao?
2 từ đó cả anh và em chưa đặt lòng tin 1 lần nào.


Cứ vui đùa bên người khác mặc kệ em đau như thế nào.
Như 1 thói quen rồi anh àh, đau thêm cũng chẳng sao.
Ngự trị ở trong lòng em bây giờ, 1 nỗi buồn rất lớn.
Đâu phải là anh chưa từng yêu, thấu hiểu sự cô đơn.
Muốn quay về với biển xanh hét thật to cho anh biết.


Em không chịu đựng được nữa rồi, có lẽ phải nói lời tạm biệt.
Nhưng trong lòng em không cam, em vẫn chưa trả đủ
Trả nụ cười, trả nước mắt, bất chấp anh cho em là ngu.
Ngu vì yêu, ngu vì ai? ngu vì anh là lần cuối.
Để khi gặp nhau trên đường đời đừng quay mặt mà mỉm cười.


Em không được khóc thêm vì ai kể cả anh cũng ko đc.
Những gì từng hứa với anh ngày xưa tất nhiên em làm được.
Tin em đi em sẽ ổn thôi, khi ngày mai trời hạ gió.
Đừng tìm em và gieo yêu thương em không phải là người đó
Em thích làm 1 người thứ 3 hơn là người thay thế.


Bắt em thay vị trí của họ thật sự thì em không thể,
Người thứ 3 giúp anh nhận ra anh yêu ai đó như thế nào,
Người thứ 3 hoàn hảo ở sau lưng anh với nụ cười giả tạo.
Anh không hiểu đâu làm sao mà hiểu được.
Anh đem tình yêu của em 1 lần nữa ra đánh cược
Thua hay là thắng chỉ có duy nhất 1 lần thôi.


Và cho hay là nhận kết quả không thay đổi,
Có thể em sẽ yếu đuối lúc này nhưng xin anh đừng thương hại.
Phép toán mà ai cũng học 1+ chưa chắc bằng 2
Lại thêm một lần nữa.. em chúc người yêu mình hạnh phúc
Với ai khác xứng đáng hơn em, đừng bao giờ ngã gục


Gió tự tại, Gió trôi nỗi, Gió bay bổng khắp bốn phương
Vẫn luôn là chàng trai lạnh lùng, người mà em luôn thương
Có lần nào vô tình anh nghe thấy tiếng em gọi không?
Đó là khi hét lớn trải rộng trời cao, vô tình chợt bật khóc
Có lần nào vô tình anh nghe tiếng nấc nhẹ ở bên tai


Đó là lúc anh nên tránh xa vì em ko muốn phải thương hại
Có lần nào vô tình anh thấy bản than của em quá ích kỉ
Đó là lúc mỗi ngày em ghi vào tim "Gió ơi, anh về đi ". "


Nó tiếp tục cất giọng trong trẻo của mình. Còn hắn thì cứ việc lắng nghe. Hai người cứ đong đưa chân theo từng nhịp. Mà đâu hay? Từ phía xa! Có ánh mắt khó chịu xem lẫn ganh ghét chíu thẳng
vào............hắn.:))


Trong tim hắn và nó có chút ấm áp. Nhưng nó lại phủ định điều đó, còn hắn thì công nhận! Vì sao? Vì hắn thích nó rồi! Rung động rồii..Không phải vì noại hình! Khuôn mặt! Gia thế hay gì cả. Hắn thích no vì tìm được điểm chung từ nó.


Vỏ bọc của nó là lạnh lùngg! Giống hắn! Hắn biết, nó làm vậy để che giấu đi nỗi buồn chất chứa trong tim mình và điều đos...... giống với hắn!


Hắn rất vui trong lòng vì nó lại nghe lời hắn mà ngôi yên, tâm tình tốt nên khoé môi của hắn đã cong lên một đường. hoàn hảo. Còn nó! Vì sao nghe lời thì tại do nó LƯỜI!!! NGẠI cử động nhiều và LÀM BIẾNG nói chuyện.






Truyện liên quan