Chương 20: Cô đơn quá hoá thói quen ?!

Hôm nay là một ngày chủ nhật cực kì tồi tệ của nó!? Nó muốn rủ cô đi shopping thì nhận lại một câu từ chối kéo, còn nhỏ?!! Rủ đi công viên, đi ăn thì lại nói bận!!:) Con mẹ nó! Thật sự là tức quá đi mất. Nghĩ sao một ngày rảnh rỗi mà ở lại trong căn nhà này một mình v?:)


Phải chi? Chỉ là phải chi thôi nhé! Hắn ở nhà cũng tốt, có người bầu bạn cũng được, không phải cô đơn như thế..!!


Aissss...Nó nghĩ gì thế này! Tại sao lại xuất hiẹn hắn trong tâm trí chứ. Phải chăng trái tim nó chưa thật sự hoá đá hay nói cách khác là chưa băng lãnh..Vẫn còn cách mở trái tim đóng băng ấy ra.!!


Một mình ở trong căn hộ như thế. Thật sự lại khiến nó liên tưởng đến những ngày sống bên Mỹ, trong ngôi biệt thự giá lạnh với Red...


Từ lúc quen Red, nó đã cô đơn như thế rồi. Thật sự, lúc đó, tính cô đơn của nó vẫn được cứu vãn nếu không phải chịu nhiều tổn thương sâu sắc và sống cô đơn như thế?!!


Nó - thật ra là một cô công chúa hoà đồng-thân thiện-vui vẻ-hay cười và tinh nghịch..Nhưng từ khi lên sáu, nó được ông nội dạy dỗ thành một người ngang tàn-lạnh lùng..!!


available on google playdownload on app store


Rồi nó gặp Red, anh luôn trái ngược tất cả với nó. Nó lạnh anh nóng, nó nhếch môi anh cười tươi, nó ghét thứ gì anh thích thứ đó và ngược lại. Luôn là vậy, vậy mà hai người có thể yêu nhau trong thời gian khá dài mà không có vãi vả, sống hoà bình với nhau!! Giá như, khong có việc đó xảy ra! Nó và Red có lẽ hiện đang sống rất hạnh phúc..Nhưng cuộc đời này làm gì có hai chữ "GIÁ NHƯ"


Nếu nói không có cãi vả thì không đung cho lắm. Có đấy nhưng ít thôi và lần nào...nó cũng THUA!!? Tổn thương sâu sắc? Là những lần anh chàng nó yêu cặp kè cô gái khác! Là những lần chàng trai ấy vào bar uống rựou, nhảy nhót, qua đêm! Là những lần chàng ta đứa các cô gái khác về nhà ngủ! Là những lần.....!!!!


Có đôi lúc, nó cũng đã tự hỏi mình. Tại sao cứ phải sống trong tình cảnh như thế!!?
Và rồi...Lại có kết quả trong tim vọng lên tâm trí..Vì cô ấy yêu chàng trai đó, sẵn sàng làm tất cả và hi sinh!!


Nhưng chàng trai ấy làm được gì cho cho nó chưa?!! Chưa hề!! Anh ta chưa từng làm gì cho nó cả. Và cũng chẳng làm được gì ngoài việc làm nó ĐAU!
Ok! Cứ cho là nó ngu ngốc đi. Nhưng tại vì nó quá yêu anh ta, nên đành hi sinh vì hạnh phúc sau này vậy..


Để rồi, sự hi sinh của nó được đáp trả lại bằng niềm tổn thương sâu lắng và câu nói chia tay vô tình..!!
Số phận khá trêu ngươi con người đấy!!? Sau đó, Sky là người hiến tuỷ cứu sống nó. Và cung từ nó, đã bắt đầu quên tình cũ, thầm thương trộm nhớ anh trai yêu nghiệt này..


Nhớ có lần, anh ta đã tỏ tình với nó, lúc ấy, nó đã vui sướng mà nhảy cẫng lên ôm chầm lấy người ta..Hại bản thân đỏ mặt một phen.


Nó vẫn nhớ! Nhớ những lúc hai người trao nhau cái nắm tay thân mật giữa dòng đời qua lại. Nhớ lúc ấy, Sky đã siết chặt tay nó như thế nào. Nó cũng đã từng hỏi như thế này:
" Anh làm sao thế? Sao siết chặt tay em như thế? "


Nó ngu ngơ hỏi, vẻ mặt ngây thơ đến lạ người, nhưng trong ấy, vẫn còn lạnh lùng vẹn nguyên không đổi.
" Anh không sao! Chỉ là anh sợ lac mất em trong dòng đời đông nghẹt như thế thôi! "
Nhớ lúc ấy, nó đã cười đến ngọt ngào như thế nào.


Nhưng đến tận giờ, suy nghĩ lại, nó thấy mình là đứa ngu ngốc như thế nào.
Anh ta làm thế, vì muốn cho những cái đuôi tình nhân, gái bao, bạn gái cũ thấy hết mà bỏ cuộc..!!?
Rồi một ngày, anh ta lại khiến nó đau khổ mà bỏ đi..!!


Liệu? Người đàn ông tiếp theo nó thương mến, có khiến nó như thế? Nếu có! Nó thề! Sẽ vĩnh viễn không bao giờ tha thứ cho hắn...!!! ( sau này mới biết được chị ạ:))!)
- Sao thế?
Một giọng nói trầm ấm vang lên sau lưng nó. Đánh bật tất tần tật suy nghĩ trong đầu nó từ nãy giờ.


Giọng nói này vang lên đã khiến nó giật mình, xém tí nữa là nhảy cẫng lên. Giọng nói này, nửa tiếng trước nó đã ước nghe thấy được để giảm tải sự cô đơn trong lòng mình..!!
- Ngắm gì thế?


Lại tiếp tục. Giọng nói vẫn chẳng mất kiên nhẫn gì với nó. Vẫn cố hỏi lí do. Đây là một cách quan tâm bạn bè hay chỉ quan tâm vị hôn thê của mình?!! Nó thầm nghĩ suy một chút..!!
- Sao không trả lời?
Ừ thì lại tiếp tục. Vẫn kiên nhẫn nói tiếp.


Nếu là Red? Anh ta chắc chắn sẽ không nói đến câu thứ 3 mà bỏ đi rồi. Anh ta khog hề có kiên nhẫn, sự chịu đựng cao. Thích nói thì nói! Không thì thôi!
Nhưng? Có bao giờ anh ta biết! Lúc đấy, nó đã từng cần anh ta như thế nào...!!?


Quái lạ! Tại sao nó lại nghĩ suy về anh ta ngay lúc này chứ!! Thật là! Nhưng? Nó có cảm giác gì đó, Red đang gần bên nó..!!! Rất gần nhưng khoảng cách rat xa ( vậy cũng như không ==").
Gắng sức lắc mạnh đầu, căn bản nó đã quên mất ngươi thứ đang ở đây.


Trời ơi! Hắn là hot boy! Một đại mĩ nam được bao nhiêu cô nàng say mê mà nó lại lơ hắn ấy hả?!!
Nhưng? Có lẽ! Hắnn đã quên mất nó là ai? Mọit cô công chúa kiêu ngạo-lạnh lùng, muốn đươcj nó để mắt tới!!? Dễ sao?:)
- Nè!


Dùng sức xoay người nó lại. Sau khi xoay, động tác lại ngừng lại khi thấy đôi mắt tinh anh phiếm hồng hồng, phủ một lớp sương mờ như đang quyến rũ hắn vậy.


Tầm mắt từ từ di chuyển xuống đôi môi căng mọng khiến bao chàng say đắm, nhìn rồi lại nhìn lên đôi mắt đẹp ấy, vẻ thẩn thờ, khôg quan tâm của nó vẫn bày ra, căn bản không để ý có một con sói lang đang ngắm ngằm miếng thịt cừu trong tầm mắt.


Đến khi, nó thấy môi mình nóng ẩm thì mới đảo mắt, phát hiện khuôn mặt mĩ nam phóng zoom trước mặt mình. Đôi môi mỏng bạc ấm áp hiện đang áp đôi môi đỏ căng lạnh lẽo của nó...!!


Nó sốc không nói nên lời! Cứ há hốc mồm định nói gì dó thì hắn lại chườn chiếc lưỡi lạnh lẽo quấn lấy lưỡi định hương của nó quấn qua lại, ra sức ʍút̼. Dòng nước bạc trong khoanh miêng của hai người không nuốt kịp mà chảy suốt cằm cả hai, tạo nên cảnh ɖâʍ lãng vô cùng.


Chả biết bao lâu, nó đã gồi dựa vào ghế slong, hướng đôi mắt long lanh ra phía thành phôs đang phủ màn mưa trắng xoá ngoài kia. Mưa!! Muốn quan sát tất cả mọi thứ, nó chỉ có thể nhìn qua tấm kính trong suốt kia...
" Cạch "


Hắn đã bước ra ngoài, cố tình đặt mạnh ly cafe xuống thu hút sự chú ý của nó. Đúng như dự đoán, nó đã nhìn....ly cafe..không phải là hắn!! Ức chế! Từ đế biểu thị cảm giác của hắn bây giờ..
- Cô nhìn thứ gì bên ngoài đó đắm đuối thế?
- Chả gì cả!
- Tại sao không đi chơi?


- Tôi không thích!
- Không cô đơn sao?
- Không....!!
-....
- Hmmm....Cô đơn hoá thói quen rồi..:)






Truyện liên quan