Chương 38: Tai nạn ngoài ý muốn

Bên nó và hắn quá là nhàm chán đi, vậy thì chuyển qua couple cậu và cô xem đang làm gì nhé?
Anh và cô thì vẫn chưa có tiến triển gì mới, hai người vẫn nắm tay nhau cùng ăn kem dạo bước tìm trò chơi thú vị mà thôi.


Vô tình họ đi qua một khu vực trò chơi có tên là "Vượt Thác". Nhìn thì nó có vẻ rất đông, còn đông hơn cả "Băng Đăng" nữa ấy chứ. Thấy đi hoài cũng quá mệt đi, thế hai người liền một người quyết định một người đồng ý rồi chen chút vào đấy để chơi thôi.


Đợi một loát là tới hai người ngay, vì trò này không giống như trò tụi kia chơi, nên xếp hàng lâu hơn nữa.
Cô và cậu đứng với tâm trạng hào hứng nhìn chiếc thuyền có sức chứa sáu người đang di chuyển tới. Vì là sáu người nên một nhóm bốn người đã đi chung với couple này.


Ngồi bốn vị trí đầu là nhóm kia, vì lúc cậu đang tranh ngồi trước, cô đã một mực kéo cậu về phía cuối ngồi.
Từ từ từ chiếc thuyền theo dòng nước trôi đến một cái cầu trượt đi lên cao (khúc này mình cũng không biết nói sao cho các bạn hiểu, nên thôi đọc tiếp rồi hình dung nha huhuu)


Chiếc thuyền đỏ của sáu người được di chuyển một cách chậm rì lên cao, các bánh xe cọt cẹt cọt cẹt chuyển động đưa bọn họ lên một khoảng trời vô cùng cao. Cô nhìn ước chừng khoàn gần chục tầng lầu hay hơn chứ chả chơi. Mà đi nhanh thì không nói làm gì, còn đằng này nó cứ chậm chậm đi lên.


Quan sát cảnh hoang sơ thêm độ cao bên dưới nữa cũng khá sợ hãi đấy. Nhưng cô là ai? Cậu là ai? Hai người làm sao sợ được chứ.
Càng lên cao gió càng thổi mạnh vào người, không hiểu sao trong lòng cô cứ có cảm giác không yên lắm, linh cảm không tốt về việc này.


available on google playdownload on app store


Cậu yên lặng ở phía sau cô, hai bàn tay chắc khoẻ của cậu ở phía sau đặt rồi khẽ nắm chặt bàn tay cô lại, hai bàn tay cứ thế truyền hơi ấm cho nhau ở trên thanh sắt cũ kĩ lạnh băng.
Cuối cùng thì cũng đến nơi, cô và cậu ngã người về phía sau thật sát theo lời dặn dò của người quản lí.


Rồi từ từ từ..
Đến khúc thăng bằng họ được quẹo cua một cách nhẹ nhàng nhất qua phía khác, một chiếc cầu trượt xuống.
Vốn tưởng rằng nó sẽ nhẹ nhàng, nhưng không !! Nó xuống nhanh, với tốc độ cực nhanh.


Cô cảm thấy cả người như muốn bay ra khỏi đấy, nhưng hên là có cậu giưx cô lại. Trái tim cũng theo người mà muốn rớt xuống dòng nước lạnh lẽo kia.
Bốn người ơ phía trước, la hét không có điểm dừng.
Rồi ầm một tiếng..


Chiếc thuyền vốn gần tới đích lại bị ngã xuống, cậu vội vàng ôm lấy cô cùng ngã xuống dòng nước lạnh lẽo. Cô nép vào lòng cậu thật chặt chẽ, ôm chầm lấy cậu. Nỗi sợ hãi đạt đến đỉnh điểm.


Sau khi bơi lên được bờ, cô và cậu ngồi thở dóc một cách kinh ngạc, bên ngoài người quản lí chạy đến xin lỗi lấy cầu xin tha thứ liên tục.


Cô thì im lặng không nói gì, mà cậu thì vô cùng vô cùng tức giận. Rồi vô tình thấy vết thương ở tay đang chảy máu của cô, mặt lập tức đen như đít nồi, lòng đau đớn tự trách khong thôi.


Vội vội vàng vàng ẳm cô chạy ra ngoài bắt taxi tới bệnh viện thành phố. Trên đường đi, mọi ng chỉ chỏ nói này nọ, nhưng cậu nào quan tâm. Quan trọng là cô cơ !!


Cô nép trong lòng ngực ấm áp của cậu, khẽ mỉm cười hạnh phúc trong lòng. Có được một ngườicon trai tốt như thế bên cạnh, còn gì bằng nữa chứ?
- Em khong..sao..ah..anh đừng..lo


Nói một cách mệt nhọc, cô muốn dùng giọng nói xoa dịu niềmlo lắng của cậu. Nhưng cậu nghe giọng mệt nỏi của cô, cảm giác đau lòng lo lắng lại tăng lên gấp bội phần.


Mà cô nói xong thì trực tiếp ngất đi, có lẽ quá mệt mỏi lại thêm vết thương, thể trạng vốn yếu của cô không chịu nổi, thấm nước nên nhiễm bệnh luôn.
Cậu thấy cô nhắm mắt thì lòng như lưar đốt. Hét lên với tài xế taxi một cách giận dữ


- Nhanh lên mau tới bệnh viện!! Tôi nói ông nhanh len có nghe không? Cô ấy có chuyện gì tôi không tha cho ông đâuuu!!!
Mà người tài xế thì vô cùng sợ hãi, bằng hết tốc lực đưa cô đến bệnh viện.


Trên hành lang, một chiếc băng ca được đấy dô phòng cấp cứu(có cần phải như vậy không?._.), bên ngoài các bác sĩ giỏi trong bệnh viện đều được cậu tận tình đe doạ rồi đưa vào trong.
Mệt mỏi ngồi bẹp xuống, một y tá nam mạnh dạn lại nói với cậu


- Tôi nghĩ anh nên đi thay đồ, anh cũng không muốn làm cô gái nhỏ kia lo lắng mà đúng không?
Công tử ngang ngược kia vì gái mà dẹp bỏ kiêu căng, sợ người ta lo lắng liền cầm bộ độ trên tay phóng một cách nhanh nhất để thay.


Mà nhỏ và anh sau khi nghe thông báo thì tức tốc chạy vào bệnh viện, nó được hắn ẳm trên tay đang ngất xỉu đưa vào phòng cấp cứu 2 kế phòng cô. (lí do nó bị vậy kể sau)


Mà hắn thì lạnh băng giống nó, nhưng lại rất nóng nảy, nóng hơn khi nhìn cô gái hắn yêu ngất như vậy. Dùng ánh mắt rét lạnh nhìn ông bác sĩ
- Tôi cho ông 5 phút, cô ấy không tỉnh thì cút về trời đi !!


Lời nói sặc mùi máu tanh, mà cũng không hẳn là nói, gầm thì đúng hơn, ông nghe xong thì liền chạy vào phòng liền.
Ngoài hai phòng cấp cứu có ba trai một gái vô cùngg đẹp đứng với tâm trạng lo lắng không thôi.


Cậu thì gục trên tay của mình, âm thầm trách bản thân không bảo vệ được cô. Hắn thì dựa vào tường trầm ngâm nhìn ánh đèn đỏ đến chăm chú, nhưng để ý kĩ một tí sẽ thấy, ánh nhìn của hắn rất đau lòng, dường như còn có một chút tự trách bản thân. Anh và nhỏ thì khỏi nói, lo đến sốt vó chạy đến đây ngay khi nghe cậu gọi điện.






Truyện liên quan